Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 666: Thương đen




Khai Sơn phủ... Bị nứt?
Cự Phủ tháp chủ nhìn búa trên tay mình, hai con mắt trợn lên tròn xoe.
Đôi búa này của hắn ở trong bảo khí thiên giai hạ phẩm chỉ có thể xếp ở hạng dưới cùng. Tuy rằng không được coi là đẳng cấp cao nhưng mà quan trọng ở chỗ là nó rất nặng.
So với bảo khí cùng cấp, cây búa phải đắt đỏ hơn nhiều, bởi vì lượng tài liệu luyện nó là gấp mười kiếm.
Cũng tương ứng, búa cực kỳ chắc chắn, bởi vì độ dày của nó. Nhưng mà bây giờ, một thanh cự phủ thiên giai hạ phẩm như thế mà lại bị Lâm Minh một thương bổ ra một vết rạn.
Lực công kích của Lâm Minh rốt cuộc mạng tới mức độ nào?
Chẳng những trong lòng Cự Phủ tháp chủ kinh hãi, võ giả chung quanh cũng kinh hồn táng đảm, một lần đối công, Lâm Minh với lực lượng bản thân chống chọi hai đại cao thủ, nhưng lại đánh lui bọn họ.
Đả thương trưởng lão áo bào đen, đồng thời làm hư vũ khí của Cự Phủ tháp chủ.
Mà Lâm Minh cũng chỉ dựa vào một cây trường thương thiên giai hạ phẩm mà thôi, vì sao trường thương nhìn có vẻ bình thường đến tay Lâm Minh lại phát huy được uy lực như thế?
- Thì ra là thế...
Lão nhân áo bào đen nhìn Lâm Minh, nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra một cái răng nanh đầy máu:
- Tuổi còn trẻ, Toàn Đan sơ kỳ, lĩnh ngộ Chiến Linh! Hơn nữa đẳng cấp, chỉ sợ là đã tới Thanh Đồng đại thành rồi!
Lão nhân áo bào đen vừa nói ra lời ấy, trong lòng Cự Phủ tháp chủ chợt nghiêm lại, Chiến Linh!
Là võ giả Cự Ma tộc, Chiến Linh đối với Cự Phủ tháp ch mà nói có chút xa xôi, bởi vì trời sinh ý chí và ngộ tính không đủ, rất nhiều võ giả Cự Ma sau khi xưng đế cũng không thể lĩnh ngộ được Chiến Linh.
Nhưng mà Cự Phủ tháp chủ vẫn có hiểu biết kha khá về Chiến Linh, nghe nói khi ý chí võ giả mạnh tới mức tận cùng thì sẽ ngưng hóa thành ý cảnh đặc thù, có thể bám vào bất kỳ vật gì để giết địch, có thể chém chết tất cả hư vô.
Lâm Minh mới có tu vi gì, vậy mà đã lĩnh ngộ Chiến Linh?
Trong lòng Cự Phủ tháp chủ càng ngày càng sợ hãi đối với Lâm Minh. Hắn bắt đầu hối hận vừa rồi tùy tiện ra tay, bây giờ hắn đã hoàn toàn đắc tội với Lâm Minh, đắc tội một người như vậy, thảm cảnh ngày sau không nghĩ cũng biết.
Bên ngoài hai mươi trượng, Lâm Minh cầm thương mà đứng, một kích vừa rồi có thể có uy lực như thế kỳ thật là mượn thế hình xăm Thiên Ma mười hai cánh trong nháy mắt ngưng tụ thành công, nếu như dưới tình huống bình thường, tuy rằng Lâm Minh có thể tiếp được một kích liên thủ của lão nhân áo bào đen và Cự Phủ tháp chủ, nhưng không không thể đả thương hai người.
- Hình xăm Thiên Ma mười hai cánh rốt cuộc ngưng tụ thành!
Lâm Minh hít sâu một hơi. Sát Thần lực trường phát ra chồng lên Tu La lực trường.
Tuy nhiên cũng chỉ là chồng lên bình thường mà thôi, cũng không phải là hai thứ dung hợp, chồng lên chỉ là thêm một tầng mà thôi, mà dung hợp lại biến về chất. Đến lúc đó cường độ lực trường sẽ một lần nữa tăng vọt.
Cảnh giới bây giờ của Lâm Minh cách lực trường dung hợp còn một đoạn đxa phải đi.
Tuy nhiên chỉ chồng chất như thế, Sát Thần lực trường và Tu La lực trường cộng lại cũng cực kỳ khủng bố!
Bao phủ ở dưới lực trường, sắc mặt Cự Phủ tháp chủ và lão nhân áo bào đen đều cực kỳ khó coi, những tôn chủ khác thì càng không ăn thua, bởi vì bọn họ không chịu nổi cho nên nhao nhao lui về phía sau. Lúc này trong lòng bọn họ không ngừng kêu khổ, muốn chạy trốn cũng không thể trốn. Mà ở lại chỉ là cá thịt trên dao thớt, mặc cho người xâm lược.
Theo chân nguyên trong cơ thể Lâm Minh vận chuyển, hai loại lực lượng lực trường càng ngày càng mạnh. Tu La lực trường, áp chế toàn bộ linh hồn cho đến thân thể, mà Sát Thần lực trường, lại kích phát sợ hãi chỗ sâu nhất trong linh hồn võ giả, từ ảnh hưởng linh hồn thành ảnh hưởng tới năng lực khống chế thân thể. Thậm chí võ giả thực lực yếu, Sát Thần lực trường có thể trực tiếp bóc linh hồn ra khỏi thân thể. Không chiến mà chết tại chỗ.
Song tầng lực trường áp bách, càng là võ giả thực lực yếu bị ảnh hưởng lại càng lớn, cho dù áo bào đen trưởng lão và Cự Phủ tháp chủ, sức chiến đấu cũng bị suy yếu tới mức không đến bảy thành.
- Tiểu tử này!
Áo bào đen trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, liều mạng thúc giục ma nguyên trong cơ thể, nhưng mà lại vô ích.
- Đi chết đi!
Khi chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, Lâm Minh đột nhiên bước ra một bước, thân ảnh như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt lão nhân áo bào đen, một thương đâm thẳng tới trái tim lão nhân.
Dưới tình huống như vậy, đối mặt với một thương sắc bén của Lâm Minh, lão nhân áo bào đen làm sao có thể ngăn cản được?
- Oanh!
Một lần giao phong, lão nhân áo bào đen mạnh mẽ lui ra ngoài, Lâm Minh bước ra một bước, mạnh mẽ đuổi giết tới.
- Các ngươi còn nhìn làm gì? Cùng tiến lên a! Các ngươi tưởng các ngươi có thể còn sống sao? Bây giờ không giết hắn, sau này hắn tất sẽ giết chết các ngươi!
Lão nhân áo bào đen điên cuồng hô lên với những tôn chủ kia, nhưng mà lúc này, những tôn chủ bình thường kia lại quay sang nhìn nhau, lại không người nào dám động một bước.
Nói đùa, bọn họ ở dưới hai tầng lực trường áp chế, bước một bước đã không dễ dàng rồi, huống chi là kịch đấu, thực lực của bọn họ xa không bằng áo bào đen trưởng lão cho nên bị lực trường áp chế càng rõ ràng.
- Rầm rầm oanh!
Trong nháy mắt giao thủ bốn năm lần, ngực lão nhân áo bào đen bị thương mang của Lâm Minh quét trúng, xương sườn gãy, nội tạng cũng bị tổn hại!
Sức chiến đấu của Lâm Minh quá mạnh mẽ, cũng chỉ võ giả cấp tháp chủ mới chống đỡ được Lâm Minh một hồi, võ giả cấp tôn chủ bình thường đã bị Lâm Minh miểu sát rồi.
Không phản kháng Lâm Minh, có lẽ còn có con đường sống, phản kháng Lâm Minh bây giờ sẽ chết!
Một thương lại một thương, Lâm Minh đánh cho lão nhân áo bào đen liên tục lui về phía sau, mắt thấy cứ tiếp tục như vậy, hắn đã duy trì không được mấy chiêu, mà Cự Phủ tháp chủ lại ở một bên nhìn xem.
Kỳ thật lúc này trong lòng Cự Phủ tháp chủ cũng khẩn trương, hắn cảm giác được, cho dù hắn cùng ra tay, muốn thắng Lâm Minh hy vọng cũng xa vời!
- Lâm Minh! Ta đầu hàng!
Cự Phủ tháp chủ đột nhiên hạ vũ khí xuống, hô lên với Lâm Minh.
- Đầu hàng?
Khóe miệng Lâm Minh vểnh lên mỉa mai, lúc này đầu hàng thì có nghĩa gì?
- Lâm Minh, chỉ cần ngươi buông tha ta, tất cả tài phú trong Tu Di giới của ta đều cho ngươi, ngoài ra, ta yểm hộ ngươi ra khỏi Huyết Sát Nguyên!
Cự Phủ tháp chủ tung ra một đề nghị mê hoặc.
Lâm Minh đã ngưng tụ hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, tiếp tục giết Cự Phủ tháp chủ thì ý nghĩa cũng không lớn. Hơn nữa nếu Lâm Minh thật sự giết tất cả tôn chủ, thời điểm ra khỏi Huyết Sát Nguyên, tất nhiên sẽ bị nghi ngờ.
Một khi nguyên chủ Huyết Sát Nguyên đến, vậy thì xong rồi.
Lâm Minh dù có mạnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng thoát được dưới tay nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, hắn là cường giả cấp đế chân chính!
- Cự Phủ! Ngươi không ngờ phản bội nguyên chủ!
Lão nhân áo bào đen hai mắt đỏ máu, lúc này, Cự Phủ phản bội, chẳng khác nào tuyên án tử hình với hắn.
Cự Phủ tháp chủ cười lạnh nói:
- Phản bội nguyên chủ? Ta chỉ là quân cờ của nguyên chủ mà thôi, ta dựa vào chính sức lực và thực lực của mình thông qua vô số chém giết sinh tử mới trở thành tháp chủ, lại thay các ngươi quản lý Cự Phủ tháp nhiều năm như vậy, nộp lên trên vô số tài nguyên, ai cũng không nợ ai, các ngươi còn muốn bảo ta đi chết mới được sao?
- Được! Được, rất được!
Lão nhân áo bào đen khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn:
- Đợi nguyên chủ biết được việc này, các ngươi đều phải chết.
- Hừ! Chết trước chính là ngươi!
Lâm Minh một bước vọt tới trước mặt lão nhân áo bào đen, một thương đâm tới ngực lão nhân áo bào đen.
Gần như mỗi thương của Lâm Minh đều nhằm về nơi yếu hại.
- A!
Lão nhân áo bào đen kêu thảm một tiếng, hắn tránh được chỗ yếu hại, nhưng mà lại vẫn bị một thương của Lâm Minh đâm trúng bả vai, máu tươi vọt ra, trường thương Lâm Minh xoáy một cái, trực tiếp xé xuống một cánh tay của đem lão nhân áo bào đen.
- Lão phu thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lão nhân áo bào đen phát ra tiếng kêu thảm khàn khàn sắc nhọn, hồn nhiên không để ý tới cánh tay mình đã bị trọng thương, một tay cầm mâu, một mâu liều mạng đâm tới bụng Lâm Minh.
Nhưng mà Lâm Minh sao lại để hắn đắc thủ, thân ảnh nhoáng lên một cái, xuất hiện phía sau lưng lão nhân áo bào đen, một thương đâm vào hậu tâm của lão!
- Phốc!
Bạch thương xuyên qua cơ thể, mũi thương nhiễm máu đỏ tươi.
Lão nhân áo bào đen phun ra một ngụm máu tươi, lúc này lục phủ ngũ tạng trong cơ thể hắn sớm đã rối tinh rối mù rồi.
- Lâm Minh, lão phu ở dưới chờ ngươi!
Lão nhân áo bào đen cười thảm nói ra lời này, trong nháy mắt kinh mạch toàn thân hắn phồng lên, sau đó liên tục nổ tung, lão nhân áo bào đen tự đoạn kinh mạch, nghịch chuyển tinh huyết toàn thân, ngưng tụ thành một cái huyết ấn trước người.
- Vạn Ma Thiên Niên chi chú, ấn!
Áo bào đen trưởng lão phát ra một câu cuối cùng này, vẻ mặt mang nụ cười dữ tợn, đồng tử cũng không còn chút biểu tình.
- Hả? Đây là cái gì?
Trong nháy mắt kia, Lâm Minh chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng kỳ dị dọc theo bạch thương ào ào đi vào trong thân thể, rồi sau đó tràn tới tứ chi bách hải hắn.
Vạn Ma Thiên Niên chi chú?
Lâm Minh theo bản năng nghĩ tới câu lão nhân áo bào đen trước khi chết nói ra, nếu không đoán sai, nó chính là năng lượng đi vào trong cơ thể hắn.
- Lâm Minh, lão già này trước khi chết dùng sinh mệnh nguyền rủa người.
Thanh âm Ma Quang vang lên trong đầu Lâm Minh.
- Đoán được nguyền rủa này để làm gì không?
Lâm Minh khẽ nhíu mày, hắn không nghĩ tới lão nhân áo bào đen còn có một chiêu như vậy.
- Không gì quá lớn hại, nguyền rủa này chính là một dấu hiệu, sau khi ngươi bị nguyền rủa, có người sẽ căn cứ vào đó mà tìm được vị trí của người, nếu không trừ hết thì ngày sau ngươi sẽ giống như đom đóm trong đêm tối vậy!
- Ồ? Nói như thế, lão gia hỏa này hạ nguyền rủa chính là muốn làm dấu hiệu cho Huyết Sát Nguyên nguyên chủ đuổi giết ta?
- Chính là như thế!
- Ngươi có thể cởi bỏ không?
Trong lòng Lâm Minh trầm xuống, bây giờ bị một cái dấu hiệu như vậy thì cực kỳ không ổn, từ Huyết Sát Nguyên đi ra còn phải đi qua mấy mươi vạn dặm, khoảng cách dài như vậy, hắn cũng không tin tránh được Huyết Sát Nguyên nguyên chủ đuổi giết.
Bây giờ cũng chỉ trông cậy vào Ma Quang, Ma Quang dường như đối với những năng lượng ấn ký này có nghiên cứu vô cùng sâu sắc, lúc trước nô ấn của Cực Tinh tháp chủ chính là do Ma Quang hóa giải.
- Hắc hắc, cởi bỏ thật ra có chút khó khăn, tuy nhiên cách ly nó thì cũng không khó, tuy nhiên ta có điều kiện... Lần này vật phẩm bên trong Tu Di giới của Cự Phủ tháp chủ, Cực Tinh tháp chủ và áo bào đen trưởng lão gì đó, phải cho ta chọn trước!
Ma Quang liếm liếm đầu lưỡi chó, kỳ thật yêu cầu này của nó cũng không quá phận, ở vùng cấm ngàn dặm, Ma Quang xuất ra không ít khí lực, nhưng mà cuối cùng những thứ khai quật được ở trong cổ mộ kia, lại không có mấy hiệu quả đốiMa Quang, điều này làm cho nó rất là buồn bực.
- Được!
Lâm Minh một câu đáp ứng, Tu Di giới ba người này, vốn hắn cũng không quá để ý.
Lúc này, lão nhân áo bào đen đã hoàn toàn tắt thở, Lâm Minh thuận tay lấy đi Tu Di giới, cùng lúc đó, một cỗ sát khí tinh thuần tràn ra, tiến vào trong cơ thể Lâm Minh.
Nhưng mà Lâm Minh cảm giác rõ ràng, cỗ sát khí này đối với thân thể hắn đã không còn tác dụng tấm bổ nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.