Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 684: Có cái gì thương lượng




Huyễn Vũ Thiếp sắc mặt đại biến:
- Ngươi nói cái gì!?
- Ta... Ta nói Lâm Minh hiện tại khống chế Cự Côn, đã bay đến trước sơn môn, đang tích tụ năng lượng, có thể công kích chúng ta!
Võ giả áo đen nơm nớp lo sợ lặp lại.
Huyễn Vũ Thiếp chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, thiếu chút nữa té ngã trên đất, nguyên bản linh hồn nàng bị thương, nghe được tin tức này, thiếu chút nữa lại thương tổn.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Lâm Minh lại trực tiếp cưỡi Cự Côn giết tới Nam Hải Ma Vực!
Nên biết rằng, lúc trước Huyễn Vũ Thiếp cùng trưởng lão khác chật vật trốn, căn bản không có công khai tin tức Cự Côn bị đoạt.
Một là bởi vì sự tình thật sự rất dọa người, một khi truyền ra, uy tín tông chủ chịu ảnh hưởng, dù sao nàng tính cả tam đại trưởng lão đồng thời ra tay, kết quả Cự Côn còn bị cướp đi, thật sự không thể nào nói ra.
Thứ hai là vì duy ổn quân tâm, hiện tại Huyễn Vô Cực bế quan, còn không biết mấy tháng mới có thể xuất quan, thời điểm này Nam Hải Ma Vực nhìn như cường đại, kỳ thật ẩn nấp rất nhiều nhân tố bất an, nếu đột nhiên bị thuộc hạ biết được Cự Côn bị đoạt, lại có hai đại trưởng lão chết, rất có thể tạo thành một ít hậu quả nghiêm trọng.
Nhưng hiện tại, võ giả Ma Vực ở Nam Hải còn căn bản không rõ cho nên bị Lâm Minh cưỡi Cự Côn giết tới cửa!
Còn có tình huống không xong hơn so với chuyện này sao?
Hơn nữa, Huyễn Vũ Thiếp suy nghĩ một vòng, cũng không biết hiện tại ở Nam Hải Ma Vực, có ai có thể ngăn cản Cự Côn oanh kích!
Kể từ đó, Huyễn Vũ Thiếp có thể nào không vội!
Nàng bất chấp thương thế chính mình, thu một hơi bình bình lọ lọ Dưỡng Hồn đan dược trong bế quan thất vào Tu Di giới, thất thố chạy ra khỏi mật thất.
- Di... Cự Côn đã trở lại a, lúc trước Huyễn tông chủ không phải nói Cự Côn bởi vì sử dụng liên tiếp, năng lượng tiêu hao quá độ, cần tĩnh dưỡng mấy tháng ở trong đáy biển sâu sao?
Ở nơi Nam Hải Ma Vực nào đó, hai hộ pháp Toàn Đan trung kỳ nhìn bóng đen thật lớn trên đỉnh đầu, mở miệng nghị luận.
- Không biết, có thể tình huống có biến, có lẽ đại trưởng lão xuất quan trước thời hạn cũng có khả năng.
Một hộ pháp khác còn tưởng rằng có thể là Huyễn Vô Cực xuất quan trước thời hạn:
- Chúng ta lên đi xem đi.
- Ân! Được...
Hai hộ pháp nói xong, bay lên trời.
Đúng lúc này, hai cái võ giả áo đen một nam một nữ đi tới bầu trời với tốc độ cực nhanh, nữ võ giả đúng là Huyễn Vũ Thiếp, mà nam trưởng lão mặt mang mặt nạ màu bạc che lấp dung mạo, hắn là Nam Hải Ma Vực một cao thủ Mệnh Vẫn tầng hai khác, cũng là tông chủ Ma Vực Đông tông.
- Mọi người! Lập tức viễn độn!
Huyễn Vũ Thiếp hô to một tiếng, thời điểm này, lòng của nàng sớm đã loạn thành một đoàn. Thân phận Ma Vực Tây tông tông chủ, liên hợp tam đại trưởng lão ba cái tông hệ khác, bốn người xuất mã, cộng thêm Cự Côn phụ trợ. Đội hình cường đại như thế, cuối cùng bị Lâm Minh phản bại, ngay cả Cự Côn đều mất, không chỉ như thế, còn bị người ta cưỡi Cự Côn giết lên núi.
Nhưng mà hiện tại đã không phải lúc lo lắng, ở mấy ngàn trượng trên trời cao, Cự Côn đang tích tụ năng lượng, chuẩn bị phát động một kích chí mạng đối với Nam Hải Ma Vực!
Không có người nào rõ ràng lực lượng Cự Côn hơn Huyễn Vũ Thiếp, quá trình nó áp súc năng rất chậm, nhưng một khi để nó súc năng xong, đại trận hộ tông Nam Hải Ma Vực tuyệt đối không chống được vài lần công kích!
Nó là chiến tranh cự thú trời sinh!
- Cái gì? Bảo chúng ta viễn độn?
Thanh âm Huyễn Vũ Thiếp truyền khắp toàn bộ tông môn, những võ giả ma đạo này cũng không phải kẻ ngốc. Lập tức ý thức được sự tình dường như không đúng, nhìn ỹ bầu trời, nguyên khí thiên địa phạm vi mấy trăm dặm đều bị Cự Côn quấy, hình thành một cái lốc xoáy nguyên khí thật lớn bị nó cắn nuốt!
Chẳng lẽ.
Nhóm võ giả Nam Hải Ma Vực nhao nhao biến sắc, mà lúc này, Ma Vực Đông tông tông chủ hô to một tiếng chứng thực.
- Thiếu hiệp không nên động thủ! Chúng ta có chuyện gì thương lượng đã!
Cái gì?
Nhóm võ giả Ma Vực ở đây lập tức vỡ mộng, thời điểm nếu trì độn sẽ không kịp phản ứng, Cự Côn bị người cướp đi, mà hiện tại muốn công kích bọn họ Nam Hải Ma Vực!
Bọn họ nhất tề nhìn về phía Huyễn Vũ Thiếp, ngay tại mấy ngày trước, Huyễn Vũ Thiếp chủ trì Cự Côn. Mang theo đội hình cường đại giết tới Thần Hoàng đảo, mấy ngày sau, chỉ có Huyễn Vũ Thiếp cùng trưởng lão khác trở về, Huyễn Vũ Thiếp tuyên bố Cự Côn tiến nhập khu vực đáy biển sâu khôi phục năng lượng, mà không có hai trưởng lão đi theo Cự Côn trở về.
Hiện tại xem ra, hiển nhiên là đã xảy ra chuyện, mấy ngày trước, Huyễn Vũ Thiếp tất nhiên là chịu khổ thất bại, ngay cả Cự Côn đều bị đoạt!
Rốt cuộc là ai có bản sự lớn như vậy?
Nhóm võ giả Ma Vực vô cùng kích động, Huyễn Vũ Thiếp là cao thủ đệ nhất toàn bộ Nam Hải Ma Vực trừ bỏ Huyễn Vô Cực ra, đối phương rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Cảm thụ được hơn một ngàn ánh mắt nghi hoặc phía dưới, nghi ngờ nhìn chăm chú, Huyễn Vũ Thiếp cắn môi, đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt, nàng lớn như vậy, chưa bao giờ chịu qua khuất nhục như thế!
Lâm Minh chết tiệt!
Huyễn Vũ Thiếp hận nghiến răng nghiến lợi trong lòng, nếu hiện tại Lâm Minh ở trước mặt Huyễn Vũ Thiếp, nàng có tâm muốn cắn chết đối phương, nhưng Lâm Minh cố tình ở trong Cự Côn, có Cự Côn thủ hộ, nàng căn bản không có kế sách!
Ở bên cạnh Huyễn Vũ Thiếp, Ma Vực Đông tông tông chủ mắt thấy năng lượng ẩn chứa trong Cự Côn càng ngày càng mạnh, mặt đều trắng bệch, thời điểm này bảo hắn ngăn cản Cự Côn công kích hiển nhiên không thật, nếu tùy ý để nó xé mở đại trận hộ tông, tùy ý phá hư, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
- Thiếu hiệp đừng xúc động! Chúng ta có thể đàm...
Lúc này Ma Vực Đông tông tông chủ cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, kỳ vọng có thể với phương thức trả giá tài nguyên đạt thành giải hòa cùng Lâm Minh, ít nhất ổn định Lâm Minh trước rồi nói sau.
Nhưng mà hắn vừa nói tới đây, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng nổ!
Giống như vạn lôi tề minh, thiên địa biến sắc, toàn bộ nguyên khí thiên địa phạm vi mấy trăm dặm bị Cự Côn tụ tập hình thành một cái cột sáng màu vàng mấy chục người ôm, như một thanh tuyệt thế lợi kiếm, chém xuống đại trận hộ tông Nam Hải Ma Vực!
- Chết tiệt!
- Mau tránh ra!
- Cứu mạng!
Võ giả Nam Hải Ma Vực đều kiến thức qua lực lượng Cự Côn khủng bố, lúc trước Thần Hoàng đảo, liên minh thời chiến, bao gồm Cực Không tông, Thái Huyền điện đến sau, căn bản không có bất kỳ trận pháp có thể chống lại Cự Côn oanh kích!
Toàn bộ Nam Hải Ma Vực một mảnh gà bay chó sủa!
Rầm rầm!!!
Dường như thanh âm thế giới nổ tung, ở trên vùng trời Nam Hải Ma Vực, trống rỗng hiện lên một đạo vách chướng màu đỏ thật dày, ngạnh sinh kháng Cự Côn oanh kích!
Cuồng mãnh bùng nổ tạo thành sóng thần, ở chung quanh Ma cung, nham thạch chịu tải vòng bảo hộ đồng loạt sụp đổ, mảng lớn nham thạch bị chìm vào trong biển, toàn bộ hòn đảo nhỏ đi một vòng trong khoảnh khắc!
Giống như sóng biển cao trăm trượng điên cuồng đánh xuống đại trận hộ tông, phát ra lôi đình oanh kích. Bậc này cảnh tượng, giống như tận thế!
Vách chướng màu đỏ ở dưới cột sáng màu vàng tấn công kịch liệt biến hình, theo tiếng nổ bùm bùm đùng đùng, dường như thanh âm không gian vỡ vụn, một đạo vết rạn nhìn thấy ghê người xuất hiện ở trên vách chướng.
Đại trận hộ tông bắt đầu sụp đổ!
- Tại sao có thể như vậy!?
Huyễn Vũ Thiếp hoa dung thất sắc. Tuy rằng đã sớm đoán được, đại trận hộ tông Nam Hải Ma Vực căn bản không ngăn được Cự Côn công kích, nhưng theo lý mà nói, đại trận hộ tông Nam Hải Ma Vực cường đại hơn không ít so với Thần Hoàng đảo, kháng trụ hai lần công kích vẫn có thể.
Nhưng hiện tại, vẻn vẹn chỉ một lần công kích đã bắt đầu sụp đổ!
Đại trận hộ tông không yếu hơn, như vậy chỉ có một loại khả năng, đó chính là - Cự Côn ở dưới Lâm Minh chủ trì, trở nên càng mạnh!
Ý thức được điểm này, Huyễn Vũ Thiếp môi đều run rẩy, vì cái gì? Vì cái gì như vậy!?
Mặc dù là Huyễn Vô Cực tự mình chủ trì Cự Côn, cũng không đạt tới uy lực như thế a!
Lâm Minh rốt cuộc là ai? Hắn đúng thật là một cái thanh niên hai mươi tuổi?
Vì sao hắn có thể hủy diệt linh hồn ấn ký Huyễn Vô Cực, vì sao có thể ở hai năm rưỡi ngắn ngủi từ Tiên Thiên đến Toàn Đan. Lại vì sao có thể kích phát tiềm lực Cự Côn thật lớn?
Một khắc kia, trong lòng Huyễn Vũ Thiếp dâng lên một cỗ cảm giác vô lực cùng sợ hãi thật lớn, hồi tưởng lúc trước nhận được tin tức có liên quan Lâm Minh trở về, nàng còn âm thầm cao hứng, thầm nghĩ rốt cuộc có thể bắt lấy Lâm Minh, khảo vấn bí mật trên thân hắn, hiện tại ngẫm lại, ý tưởng này buồn cười ra sao.
Lâm Minh căn bản chính là một cái ác ma đến từ địa ngục. Né tránh còn không kịp, nàng lại chủ động đưa tới cửa.
- Huyễn tông chủ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, ngươi giải thích cho ta cái, ngươi như thế nào làm mất Cự Côn!
Ma Vực Đông tông tông chủ thất thố chất vấn Huyễn Vũ Thiếp, nguyên bản Cự Côn chính là của họ Huyễn, nhưng hiện tại Cự Côn ở trong tay Lâm Minh, lại làm cho Nam Hải Ma Vực bọn họ chịu khổ kiếp nạn, hắn đương nhiên phải khởi binh vấn tội.
Huyễn Vũ Thiếp cắn chặt răng, âm thanh lạnh lùng nói:
- Hết thảy hậu quả ta sẽ phụ trách!
- Phụ trách? Hừ... Ngươi phụ trách như thế nào?
Thanh âm Ma Vực Đông tông tông chủ phát lạnh, bởi vì mang theo mặt nạ màu bạc, căn bản không nhìn thấy vẻ mặt của hắn.
- Vậy ngươi muốn như thế nào? Đều thời điểm này, ngươi muốn đánh một trận cùng ta?
Khi Huyễn Vũ Thiếp nói chuyện, khí thế cả người không tự chủ toát ra, luận thực lực, nàng ở trên trưởng lão mặt nạ, cho nên căn bản không sợ.
Đúng lúc này, đại trận hộ tông Nam Hải Ma Vực rốt cuộc không chịu nổi oanh kích, phát ra tiếng vỡ vang cuối cùng, hoàn toàn sụp đổ!
Vách chướng không gian hóa thành mảnh vỡ đầy trời, cột sáng màu vàng còn thừa một chút năng lượng dư ba trút xuống trên sườn núi âm u ma sơn, một tòa cung điện cao mấy chục trượng ầm ầm bùng nổ, trong khoảnh khắc hóa thành phế tích!
- Chạy mau!
Không biết là ai hô to một tiếng, võ giả Ma Vực ở đây nhao nhao kịp phản ứng, độn quang chạy trốn ra bốn phương tám hướng!
Nói đùa, ngay cả đại trận hộ tông không còn, bọn họ chống cự Cự Côn công kích như thế nào?
- Mọi người nghe mệnh lệnh của ta!
Huyễn Vũ Thiếp hô to ở giữa không trung, nhưng mà những võ giả kia làm sao chịu nghe, từng kẻ điên cuồng chạy trốn! Võ giả Ma Vực tôn chỉ chính là hết thảy với chính mình làm trung tâm, đều thời điểm này, ai còn quản người khác.
- Chết tiệt!
Huyễn Vũ Thiếp khẩn trương trong lòng, tổ chức mọi người lại, tuy rằng không có khả năng chiến thắng Cự Côn, nhưng có thể tổ chức lui lại ngay ngắn, bảo tồn sinh lực Nam Hải Ma Vực lớn nhất, nhưng hiện tại, năm bè bảy mảng, rất dễ dàng bị đuổi giết!
Quả nhiên, Huyễn Vũ Thiếp nhìn thấy thân thể Cự Côn vọt tới trước, đã đuổi tới phía sau võ giả chạy trốn, mấy ngàn côn tu tùy ý bay múa ở không trung, giống như vô số cự xà lấy mạng!
Một trận giết hại bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.