Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 818: Lôi quang luyện thể




Lâm Minh không biết Lôi Vực sâu cỡ nào, hắn đi từ năm mươi dặm tới chỗ tám mươi dặm, màu sắc sấm sét lại thay đổi hai lần.
Từ màu vàng đỏ tới màu lam vàng, từ lam vàng tới màu tím vàng.
Lực lôi điện màu tím vàng đã có thể khiến Lâm Minh cảm thấy tim đập mạnh, từng tia sét tím như hung thú nuốt người, dù Lâm Minh có mầm non Tà Thần hộ thể, cũng không dám tùy ý hấp thu, mà tìm kiếm những tia sét tím nhỏ, cẩn thận dẫn vào người, nhập vào mầm non Tà Thần.
Từng luồng sét tím chạy theo kinh mạch như dung nham, nơi chảy qua kinh mạch truyền tới đau đớn như bị thiêu đốt.
Tuy nhiên bảy năm qua Lâm Minh chịu đau không biết bao nhiêu lần, cho nên vẫn có thể chịu được, hội tụ lôi đình lực vào mầm non Tà Thần.
Xẹt xẹt xẹt!
Sấm sét tím bao bọc mầm non Tà Thần, vốn đã lớn lên đến cực hạn lại tiếp tục lớn lên.
Hái chiếc lá giãn ra, gân lá cũng rõ hơn, mầm non Tà Thần cao lên với tốc độ cực chậm.
Trưởng thành như vậy chỉ kéo dài mười mấy phút, mầm non Tà Thần liền chầm chậm ngừng lại, mặc kệ hấp thu bao nhiêu lôi đình lực màu tím cũng không thể lớn lên tiếp.
Những lôi đình lực tử kim này đều được mầm non Tà Thần tồn trữ, lại không thể chuyển hóa thành năng lượng cho mầm non Tà Thần trưởng thành, cũng không bị Lâm Minh luyện hóa.
Phát hiện mầm non Tà Thần có thể tồn trữ lôi đình lực dư thừa, trong lòng Lâm Minh khẽ động.
- Ma Quang, ngươi nói ta có thể nào kích hoạt lôi đình lực tồn trữ trong mầm non Tà Thần lúc độ Mệnh Vẫn, cộng thêm năng lượng thiên tài địa bảo, hoàn toàn phân rã thân thể, để ta thuận lợi vượt qua cảnh giới Mệnh Vẫn?
Nghe Lâm Minh nói, Ma Quang ngây người một lúc. Độ Mệnh Vẫn cực kỳ nguy hiểm, bình thường võ giả đều cẩn thận hết sức, sợ xảy ra vấn đề, còn Lâm Minh lại đưa ra ý tưởng điên cuồng như vậy.
Ma Quang suy nghĩ hồi lâu, mới lúng túng nói:
- Cái này... Ta thật không biết có được không. Ta chỉ nghe nói võ giả Thần Vực pháp thể song tu, muốn độ Mệnh Vẫn phải dựa vào rất nhiều năng lượng thiên tài địa bảo nổ tung thân thể, đó coi như là một loại ngoại lực. Nếu ngươi tồn trữ lôi đình lực, cũng có nguyên lý tương tự, ta chỉ sợ đến lúc đó không khống chế được lôi đình lực...
Lâm Minh lắc đầu:
- Không sao, ta vẫn có chút nắm chắc.
Lâm Minh nhìn mầm non Tà Thần trong người, gốc mầm này đã cao lên hai tấc, nó mới là chỗ dựa lớn nhất cho mình dùng sấm sét độ Mệnh Vẫn.
Vì làm chỗ dựa vào mạnh thêm, Lâm Minh quyết định lại đi sâu vào Lôi Vực. Sấm sét tử kim ở tám mươi dặm dù mạnh mẽ, nhưng chỉ xúc tiến mầm non Tà Thần cao lên một chút, vẫn không đạt tới cực hạn của mầm non Tà Thần.
Tiếp tục đi sâu vào, tốc độ Lâm Minh rất chậm, Ma Quang ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh thì biến sắc. Nó thật là bồn chồn, dù sao nó là thân thể thần hồn, một khi Lâm Minh xảy ra chuyện gì, nó cũng tan thành tro bụi.
- Tiểu tử, ngươi phải cẩn thận, đừng cho sấm sét chạy vào trong tinh thần chi hải nữa, cái thân thể nhỏ bé của ta không chịu nổi đâu.
Lâm Minh tập trung tinh thần, tốc độ chậm lại.
Tám mươi lăm dặm, tám mươi tám dặm, chín mươi dặm...
Đi sâu tới đây, chẳng những màu sắc sấm sét thay đổi, ngay cả hình thái cũng thay đổi.
Trước tám mươi dặm, sấm sét trong Lôi Vực vẫn còn hình thái hồ quang, có to có nhỏ, nhưng sấm sét ở chín mươi dặm thì đã biến ảo thành những đoàn sáng mờ mộng ảo.
Những ánh sáng mờ này chủ yếu là màu tím nhạt, nhưng ngẫu nhiên cũng xuất hiện tím sậm cùng vàng đậm, rực rỡ như nắng chiều.
Nghe kỹ, lại phát hiện tia chớp không có tiếng sấm, yên lặng như nơi này không phải Lôi Vực, mà là tiên cảnh.
Nhưng mà Lâm Minh có thể cảm giác được, bên dưới vỏ ngoài xinh đẹp yên tĩnh này, lại che giấu lôi đình lực khủng bố!
Dưới Thần Hải, nhất quyết không thể nào còn sống trong này!
Mặc dù Lâm Minh có mầm non Tà Thần hộ thân, nhưng đối mặt với lôi quang như vậy, cũng cảm thấy tâm thần kinh hãi.
“Ta ở ngay ngoài rìa khu vực chín mươi dặm, đi vào trong thì sẽ không chịu nổi uy lực đó”.
Lâm Minh quyết định rèn luyện mầm non Tà Thần ở bên vùng ngoài, nếu trực tiếp bước vào lôi quang tím nhạt cùng vàng sậm kia, thế thì sẽ phải hóa thành tro bụi.
Xẹt...
Một đoàn sét tím nhạt lệch ra khỏi phạm vi Lôi Vực chín mươi dặm, Lâm Minh biến sắc, bước ra, chân nguyên bọc tay trực tiếp chộp vào lôi quang này.
Xèo!
Một tiếng vang nhỏ, Lâm Minh cảm giác như nắm phải cây sắt nung đỏ, hai tay đau đớn, truyền ra mùi khét, tay của hắn trực tiếp cháy đen!
Lâm Minh bị đau, nhưng vẫn không buông tay, điều động chân nguyên bảo vệ kinh mạch, mạnh mẽ hấp thu lôi quang này.
Lôi quang chỉ có một tia nhỏ, nhưng chảy vào người Lâm Minh lại như vô số dao nhọn cắt xé cơ thể Lâm Minh!
Cảm giác đau đớn cực lớn truyền ra, Lâm Minh không sợ mà còn mừng, hắn ngày càng cảm thấy, dùng lôi đình lực quả thật có thể giúp hắn vượt qua Mệnh Vẫn.
Không phải nói bất kỳ năng lượng hủy diệt nào cũng có thể giúp võ giả mạnh mẽ vượt qua Mệnh Vẫn, đầu tiên là bản thân võ giả phải có năng lượng khống chế loại năng lượng này mới được. Bằng không sẽ bị năng lượng hủy diệt thật sự, không còn chút cặn bã.
Mà cố tình năng lượng hủy diệt quả thật là không dễ khống chế, cộng thêm trong quá trình võ giả độ Mệnh Vẫn, thân thể xé rách, trạng thái giảm xuống mức thấp nhất, lúc này muốn khống chế năng lượng bạo ngược đúng là nói dễ hơn làm.
Lôi quang nhỏ bé chạy theo kinh mạch, nơi đi qua đau đớn khó chịu, còn mầm non Tà Thần như cảm nhận được lôi đình lực này, phát ra tiếng ngâm hưng phấn.
Lôi quang lưu chuyển.
Vài giây sau đã bị mầm non Tà Thần cắn nuốt hết, lá non càng thêm sáng bóng hơn.
Chỉ là một tia lôi quang, tác dụng không quá lớn, Lâm Minh thử tới gần chín mươi dặm Lôi Vực, bắt đầu hấp thu thêm lôi quang.
Tuy nhiên hắn cẩn thận tránh né những lôi quang tím sậm và vàng sậm kia, trong hai loại lôi quang này, Lâm Minh cảm nhận được lực lượng đáng sợ, hắn không muốn lấy thân mạo hiểm.
Càng nhiều lôi quang chảy vào kinh mạch, mang tới đau đớn vô kể cho Lâm Minh. Tuy nhiên vì tiết kiệm thời gian, đành phải làm thế, hắn không muốn ở lâu trong tám ngàn dặm đầm lầy màu đen. Nơi này ngã xuống rất nhiều cao thủ, còn thực lực của Lâm Minh so với những người đó chỉ có thể tính là bình thường.
Xẹt xẹt xẹt...
Năng lượng lưu chuyển, mầm non Tà Thần không ngừng cao lên, lá non càng thêm bóng bẩy.
Còn Lâm Minh lại mình đầy thương tích, hắn phải thường xuyên dừng lại, dùng đan dược chữa thương. May mà thân thể Lâm Minh trải qua nhiều rèn luyện, hết sức cứng chắc, nếu là võ giả hệ thống tụ nguyên bình thường, dù có mầm non Tà Thần hộ thể cũng sẽ bị đốt thành than đen.
Chừng nửa canh giờ, Lâm Minh dẫn ngày càng nhiều lôi quang trắng nhạt vào người, thậm chí ngẫu nhiên còn dẫn vài đoàn lôi quang tím sậm, cũng không có dấu hiệu không chịu nổi.
Vốn đau đớn thấu tim, dần dần chuyển hóa thành cảm giác tê dại, thậm chí loại tê dại này còn làm người ta hưng phấn!
Lâm Minh vừa khẽ động, ánh mắt nhìn theo một đoàn lôi quang vàng sậm, chân vừa nhấc, đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư đột nhiên bắt lấy nó.
Xèo!
Hai tay Lâm Minh cháy khét, tuy nhiên hắn vẫn quật cường dẫn cỗ lôi quang này vào người, dùng Tà Thần lực mạnh mẽ đè nén nó, dẫnmầm non Tà Thần.
Mầm non Tà Thần hấp thu cỗ lôi quang màu vàng sậm này, sinh cơ càng thêm sáng ngời, cỗ lôi quang vàng sậm này có tác dụng bằng mấy chục lôi quang tím nhạt.
Biến hóa này làm trong lòng Lâm Minh kinh dị.
- Dường như cơ thể của ta trải qua sấm sét tẩy rửa, dần dần thích ứng với lôi đình lực.
Hắn lầm bầm nói, lúc này Ma Quang lên tiếng:
- Ngươi nói đúng một nửa, còn có một nguyên nhân, là thân thể ngươi trải qua sấm sét rèn luyện, trở nên càng tinh thuần cứng cỏi hơn! Cũng giống như võ giả yêu tu độ lôi kiếp, khó độ qua lôi kiếp, nhưng sau khi vượt qua lại có thể rèn luyện thân thể, làm bản thân mạnh thêm, đây là cơ hội khó có.
- Ồ?
Lâm Minh sửng sốt, tiếp theo liền thản nhiên. Quả đúng là vậy, lôi điện không chỉ là lực hủy diệt, còn là lực sáng tạo!
Trong truyền thuyết, ở thời đại thái cổ xa xưa, hỗn độn mới mở, trời đất mới thành, lúc đó thế gian không có sinh mệnh, chỉ có không khí hỗn loạn, biển rộng, dung nham và sấm chớp.
Ở trong môi trường chết chóc đó, sấm sét đánh vào trong biển, thay đổi kết cấu không khí, sinh ra sinh mệnh nguyên thủy nhất.
Đây chính là kỳ tích của sấm sét.
Sấm sét chẳng những trọng yếu sáng tạo sinh mệnh, dù là ở trong thân thể người hiện giờ cũng là không thiếu, vô số tế bào to nhỏ trong cơ thể vẫn tràn ngập những hồ quang.
Sấm sét tồn tại cùng một nhịp thở với sinh mệnh, nếu có thể nắm giữ nó, chính là nắm giữ lực lượng sáng tạo sinh mệnh, có thể làm thân thể càng mạnh hơn!
Tuy nhiên, dù Lâm Minh thường hay dẫn lôi quang vàng sậm vào, mầm non Tà Thần vẫn ngừng lớn lên, dường như nó đã lớn tới bình cảnh, không thể dựa vào hấp thu lôi đình lực đột phá.
Mầm non Tà Thần còn đang hấp thu lôi đình lực ở mức chín mươi dặm, tồn trữ vào trong, Lâm Minh do dự một chút, lại đi sâu vào Lôi Vực thêm vài dặm, thẳng đến khi hắn thấy được sấm chớp ở ngoài một trăm dặm.
Lôi Vực trăm dặm, lại thay đổi!
Lần này dù là Lâm Minh vừa trải qua sấm sét luyện thể, cũng biết rõ mình không có khả năng tiến tới nữa.
Lôi Vực trăm dặm, sấm sét nơi này ngừng lại, chúng ngưng tụ thành những quả cầu sét, lơ lửng trên không trung, nhìn rất bình yên. Nhưng nếu quan sát kỹ, lại phát hiện xung quanh mỗi một quả cầu sét đều hình thành lực trường khép kín, nhốt toàn bộ quả cầu sét bên trong.
Đây là vì năng lượng quá mạnh mẽ mà tạo thành hiện tượng vặn gãy không gian!
Lôi đình lực mạnh đến vặn gãy không gian, khó có thể tưởng tượng nó mạnh đến cỡ nào, nếu chạm vào quả cầu sét thì sẽ có kết cục gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.