Thiên Thần Trong Ác Quỷ

Chương 108: Câu hỏi




Kaylin vừa nhìn thấy Zane thì cả người cô đều mềm nhũn cả ra. Anh đỡ cô rồi còn tự ý đi vào mà khóa cửa lại.1
Chỉ vừa nhìn thấy anh là cô biết ngay đến việc phải chấp nhận cho chuyện cô dám không nghe lời anh rồi khi đó rồi.
Không kịp làm gì thì Zane đã ôm cô còn cúi xuống đưa tuột đầu lưỡi vào làm cô bất ngờ mà căng cứng người lại. Không có chuyện là sẽ nhẹ nhàng, và đó là điều đương nhiên rồi. Zane thô bạo từ bên trong cho tới bên ngoài, anh còn cắn cả xuống cằm của cô.1
Vết thương trên người vẫn còn rất đau, thế nhưng cũng may là Zane còn bế cô lên nên không có phải kiễng chân như trước, không cần dồn trọng tâm vào bàn chân đang yếu của cô nữa.1
Vừa hôn còn tiến lại gần phía giường, Zane đẩy Kaylin ngả người xuống làm cô co rút người lại. Tuy rằng chăn đệm rất mềm, êm, thế như chạm vào những vết thương vẫn còn sưng to thì cũng rất đau.1
Đôi mắt "biết nói" của cô cũng đã ngấn lệ cả rồi. Cô biết rằng bản thân sẽ bị phạt, cũng đã phải chuẩn bị sẵn tâm lý. Thế nhưng dù vậy đến khi đối mặt với điều này thì cô vẫn rất sợ. Đương nhiên là phải sợ rồi chứ, làm sao mà không sợ cho được.
Nhìn Zane hằm hằm nhìn mình mà nỗi sợ trong cô còn tăng lên nhiều hơn.
- Cô giỏi thật đấy!1
Chỉ một lời nói của Zane cũng thấy được anh đang phải kiềm chế đến mức nào khi nói chuyện với cô.
Kaylin run run đưa tay lên để có thể giao tiếp với anh được dễ dàng hơn:
"Cháu xin lỗi."
- Xem ra là vẫn chưa đủ để khiến cô chịu nghe lời nhỉ? Hay là cô thích "chơi" cảm giác mạnh? - Zane đưa tay ấn mạnh đến mấy vết cắn trên cổ Kaylin mà lạnh giọng hơn trước.
"Không phải đâu... Cháu biết sai rồi."
Thế nhưng Zane lúc này cũng không còn nhẹ nhàng với Kaylin như trước mà đã thô bạo còn siết chặt cánh tay ôm cô, hàm răng cứng cắm sâu vào da thịt làm Kaylin run rẩy dữ dội hơn.1
Vùi mặt trong lồng ngực anh thế nhưng vẫn có thể nhìn ra được biểu cảm của Kaylin lúc này. Chỉ là cả người cô bị giữ chặt nên dù có làm gì thì cũng không thể thoát được Zane.
Đến khi buông ra thì máu tràn ồ ạt ra, nước bọt vẫn còn dính trên da cổ mỏng của cô.
Kaylin nức nở trong lòng anh, hai tay cô nắm chặt lấy áo sơ mi của anh đến nỗi nó còn hiện lên vết nhăn trên ngực áo.
Nhìn Kaylin sụt sùi trong lòng mình, Zane khó chịu còn đẩy cô ra, dùng tay bóp cằm làm Kaylin phải chú ý nhìn về phía anh.1
- Xem ra cô ở đây cũng tốt quá rồi đấy nhỉ?1
Kaylin không biết làm gì khác ngoài lắc đầu. Cô biết trả lời anh bây giờ cái gì cũng đều là vô nghĩa đợi tí nữa anh tức giận lên thì sẽ còn đáng sợ hơn cả như vậy. Cô không dám làm anh tức giận thêm nữa.
Thấy Kaylin chỉ khịt mũi cúi đầu không dám làm gì khác thì Zane lại thô bạo xé váy của cô. Tiếng váy xoẹt một cái khiến cả bầu không khí trong phòng bắt đầu tràn ngập mùi nguy hiểm.
Cơ thể của Kaylin lúc này vẫn là chi chít các vết thương do anh gây ra. Từ việc đánh đập rồi còn cắn khiến người cô không có chỗ nào lành lặn. Có những vết sẹo non chỉ vừa mới hình thành thì đã có vết thương khác đè lên khiến nó khó thành một vết sẹo ngay được.
Lột sạch người Kaylin chẳng còn chút mảnh vài nào. Điều này khiến cô sợ hãi vô cùng. Cô không biết việc anh làm sẽ ảnh hưởng tới cuộc đời cô sau này ra sao, chỉ là bây giờ vẫn ngây thơ nghĩ đó là hình phạt. Mà nó còn rất đau nữa nên cô quy ra là hình phạt theo trong ý nghĩ nón nớt của cô.
Dùng tay bóp mạnh cặp bánh bao nhỏ của Kaylin, phải nói rằng dù cô đã phát triển nhiều thì vòng một của cô cũng không có khả quan mấy. Nó chỉ bẻ nhỏ bằng với các em tuổi 15 hiện nay. Mà có khi có những em ít tuổi hơn cô mà chúng nó còn to hơn cô nhiều lần. Tuy rằng bàn tay Zane có thể một lần nắm còn thấy trống trải vì quá nhỏ so với kích thước tay cỡ đại của anh, thế nhưng chỉ cần là việc anh thích thì thế nào cũng là ổn.
Cô không những bị bóp mạnh còn bị anh cắn mút. Hai nụ hoa dựng lên còn sưng đỏ vì sức lực miệng của Zane dồn vào nó.
Bàn tay phía dưới còn đưa xuống định tấn công trực diện vào tư mật kia. Thế nhưng Kaylin lại cố gắng xoay người lại còn đưa tay che lấy thân mình.
Đến khi Zane đẩy cô, ép cô phải xoay người lại thì cô lại ôm lấy cổ anh như con khỉ vậy. Việc này khiến anh sẽ gặp khó khăn trong việc xúc tiến mối quan hệ "tình cảm" này.
- Buông ra. - Zane chống tay dưới đệm mà ra lệnh cho Kaylin.1
Cô phải ngập ngừng mãi mới buông anh ra. Đôi mắt chưa gì đã ướt sưng đỏ lên. Cánh tay run run còn cố viết lên cánh tay anh:
"Cháu đau lắm... Có thể để tới hôm khác được không ạ?"
- Hôm khác?
Kaylin gật đầu.
- Cụ thể?
"Khi nào hết đau ạ."
- Vậy cô nói xem khi nào thì cô hết đau?1
Những câu hỏi cứ như ép Kaylin phải chịu thua mà nghe theo lời Zane vậy. Cô không thể chịu đựng được mà mếu máo sắp khóc lớn như đứa trẻ vậy. Có điều còn chưa kịp rơi nước mắt lần nữa thì Zane đã ra lệnh khiến cô phải ôm mặt không dám cho nước mắt chảy ra:
- Để tôi thấy cô còn khóc thì không có thương lượng gì nữa hết.
Vậy là Kaylin từ lúc đó cho tới năm phút sau đều ôm mặt để đợi cho nước mắt khô hết đi. Zane cũng không có làm gì cô nữa, anh chỉ nằm cô cô, thế nhưng bàn tay vẫn đùa cợt trên hai chiếc bánh bao nhỏ của cô.
Phải một lúc sau đó Kaylin mới có thể buông tay xuống. Nằm cạnh anh khi này cũng áp lực quá rồi. Cô không mặc gì cả, nhưng ở trong phòng lại rất ấm. Chưa nói đến việc Zane còn ôm cô, hơi ấm từ anh tỏa sang cũng đủ làm ấm cơ thể cô rời. Đã vậy còn có máy sưởi cùng chăn đắp siêu ấm làm cô không có bị lạnh một chút nào.
Hai con người cứ nằm im lặng như vậy. Việc của ai người ấy làm. Kaylin thi thoảng khịt mũi rồi lại nhìn xem Zane có ý gì với cô nữa hay không.
Chợt nhớ lại lúc buổi chiều mẹ Zane có nói với cô về chuyện kết hôn, bây giờ có Zane ở đây nên cô suy nghĩ mãi mới dám suy người lại để muốn hỏi ý anh.
Zane vừa thấy Kaylin quay lại ngước lên nhìn mình, anh cũng tự biết cô đang muốn nói gì đó với mình nên cũng không ép cô phải xoay người về phía bên kia để anh thuận tiện làm những việc mình thích hơn.
"Ngài... có muốn kết hôn với cháu không?" - Kaylin lúng túng mãi mới đưa tay lên để nói.
Thấy Kaylin nhắc đến vấn đề này, trong ánh mắt của Zane cũng đã có sự thay đổi. Hạ thấp mắt nhìn cô, anh đưa tay vuốt lấy tóc cô còn hỏi ngược lại cô:
- Là mẹ tôi bảo cô à?1
Kaylin vậy mà cũng ngoan ngoãn gật đầu ngay.
"Bác ấy nói phải lấy Ngài. Vì cháu ngủ với Ngài rồi nên phải lấy. Không thì sẽ có nhiều người nói xấu."
Trước mặt Zane thật sự không biết nên dùng từ nào để nói về Kaylin cho hợp lý nữa. Ngây thơ hay là ngu ngốc? Cô cứ như vậy thì bảo sao không dễ để bị lừa. Nhìn mặt cô như vậy người ta không muốn trêu cũng phải trêu.1
- Vậy à? Thế cô nghĩ tôi sợ người khác nói xấu tôi sao? - Zane đưa tay sờ đến viền tai của Kaylin để hỏi.
Nhìn vẻ mặt Zane cứ lạnh nhạt mà xa cách như vậy, Kaylin cũng khó mà có thể nói tiếp câu sau. Cô nhìn anh rất lâu, đôi lúc tay bấm mạnh làm anh phải trừng mắt nhìn cô còn nằm một tay cô lại để hai tay của cô đỡ bấm vào nhau, đỡ chảy máu.
"Thế nhưng phải kết hôn, cháu sẽ làm vợ chú. Chú... sẽ nghe... lời cháu phải không?"1
Chỉ là một câu hỏi thế nhưng Kaylin đã viết mờ nhạt hơn nhiều so với mấy câu từ trước. Cô không biết điều này có đúng không nữa, thế nhưng cô vẫn muốn hỏi Zane. Dù sao thì cũng đã hỏi rồi, có rút lại cũng không được.
Zane vậy mà cúi xuống cắn vành tai của cô khiến cô dụt cổ lại còn ôm lấy tai mà ánh mắt lo sợ nhìn anh.
- Vậy là cô lấy tôi chỉ vì muốn tôi nghe lời cô?1
Kaylin lại lắc đầu tiếp.
- Vậy thì là vì lý do gì?
"Người thân sẽ yêu thương nhau."
Câu trả lời của Kaylin lại quá đỗi ngây thơ. Sâu sa trong câu nói đó là việc cô không muốn bị anh đánh nữa, nếu đã là người thân trong nhà thì phải giúp đỡ lẫn nhau, không nên ra tay với người thân của mình như vậy. Zane cũng hiểu được ý tứ trong câu của cô, chỉ là anh vẫn giả vờ như chẳng biết gì.1
- Vậy xem ra là phải kết hôn thật rồi.1
Thấy Zane nói lấp lửng như vậy, Kaylin băn khoăn muốn hỏi anh thêm. Thế nhưng anh lại chấm dứt cuộc nói chuyện bằng cách tắt đèn đi ngủ thế nên Kaylin chẳng thể hỏi thêm được gì. Cô nằm ôm lấy người anh mà tay chỉ mới vượt qua được hơn một nửa từ chỗ rốn của anh. Cũng vì người anh cứ như con gấu vậy, to đồ sộ làm sao mà con người nhỏ bé như Kaylin có thể ôm được trọn vẹn.
Có điều Kaylin thấy cũng vui vì Zane nói là sẽ kết hôn. Vậy là cô sẽ kết hôn với Zane thật sao? Cô sẽ có một gia đình nhỏ của riêng cô, ngày ngày có thể sống cùng với người thân và hơn hết là việc Zane sẽ không đánh cô nữa. Chỉ nghĩ đến thôi đã thấy vui biết bao rồi.1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.