Tuy rằng biết rõ Kaylin không thể là một người vợ hoàn hảo để đứng bên cạnh chủ nhân của gia tộc này nhưng tất cả cũng không thể nào ra tay với cô được. Dù không nể phục như cách của Keisha đối với Kaylin vậy nhưng không thể nói ra trước mặt.
Vì còn vài ngày nữa là tổ chức bữa tiệc nên công việc của những người đứng đầu rất nhiều, chồng chất như núi vậy. Nếu không phải bây giờ đang vào mùa thu thì chắc có lẽ họ sẽ nghĩ đây là một ngày lễ lớn trên toàn quốc vậy. Từ ngoài đường cho tới truyền thông báo trí trên nền tảng Internet đều là có sự góp mặt của Anthony. Chính vì do sự truyền thông lớn như vậy nên sức nóng là không thể bỏ qua bữa tiệc này được.
Zane rất bận hầu như còn không về nhà. Nhưng không chỉ có mình anh, Kaylin đang rối như tơ vò trong phòng. Hôm kia anh đưa cho cô vài bộ sách còn bắt cô đọc hết để điền những nội dung trong sách sang các tập tài liệu kia. Vì cô phải học để trước mặt công chúng không để lộ ra khuyết điểm nào. Nhưng thời gian đọc xong mấy quyển sách dày cộp đó đã mất gần hai ngày, đến tận hôm nay vẫn chưa đọc hết bộ thứ ba. Cô đến đêm khuya vẫn đọc nhưng mắt sẽ tự động nhắm lại rồi ngủ thiếp đi. Sáng dậy quên vài từ sẽ đọc lại từ đầu để hiểu rõ. Chỉ là cô chưa quen với việc phải đọc rồi ghi chép nhiều như vậy nên không biết cách tối ưu hóa thời gian. Nhưng bù trù lại thì cô rất chăm chỉ, sẽ cố gắng hoàn thành cho tốt.
Có điều ở trong những cái quy tắc này đúng thật rối rắm. Người giàu đều có những quy tắc riêng chả thể giống với người bình thường chút nào. Kaylin ngồi đọc không biết đã trôi qua bao lâu rồi nữa.
Tiếng gõ cửa truyền vào đã khiến cô lấy chiếc bookmark gắn vào quyển sách rồi gập nó lại đi ra ngoài để mở cửa. Cô vừa nhìn sắc mặt đã vui hơn rất nhiều.
Austin khi thấy cô cũng rất vui, xoa đầu cô rồi thản nhiên đi vào trong phòng rót nước để uống. Anh nói đi làm việc khá lâu, tính ra từ lúc nói tới giờ đã đi hơn một tuần rồi.
- Lyly, em từ khi nào thích đọc mấy loại này đấy? - Austin cầm lấy một quyển sách lên đọc mà nhăn mặt khó hiểu.
"Zane nói phải đọc hết ạ."
Quả nhiên là chỉ có cậu ta mới làm được điều này.
Anh từ trước đến nay không có theo quy củ gì hết, nhưng trong những trường hợp cần thiết và quan trọng thì vẫn phải biết lễ nghi này. Tuy vậy thì căn bản anh đã được tiếp xúc từ nhỏ nên khi lớn cũng không có cần phải đọc mấy thể loại như này. Chỉ có Kaylin không hiểu gì nên mới phải đọc.
- Nếu em không thích thì không cần phải đọc nữa. Có gì đến khi đấy anh sẽ hỗ trợ cho em.
"Có mấy điều này hơi khó... Nhưng Ngài ấy nói phải viết vào đây nữa ạ." - Kaylin cầm tập file đưa ra cho Austin xem.
Anh gật đầu nhưng gạt nó sang một bên mà kéo Kaylin ngồi xuống. Mặt anh cũng nghiêm túc hơn để nói:
- Mấy ngày qua anh đi để em chịu thiệt thòi không ít. Anh đã bàn bạc qua với cô chú, thấy rằng ngày thứ năm của tuần lễ lớn đó rời đi là thích hợp nhất. Em thấy sao?
Kaylin khi này lại được nghe bàn về kế hoạch chạy trốn có chút lo sợ. Cô nhìn xung quanh không rõ mục đích nhưng rồi lại im lặng không định nói.
- Lần này đưa em đi, nhưng cũng cần nhớ sự trợ giúp từ em.
Thấy gương mặt căng thẳng của Austin như vậy, Kaylin mím môi nhìn anh thật lâu:
"Em phải làm gì mới được?"
- Cậu ta có lẽ sẽ không nghi ngờ em. Đến khi đó anh nhờ em đưa cậu ta ly nước là được rồi. Zane là người nhận biết rất tốt các mùi từ nồng độ gần bằng không khí cho tới cao hơn. Nhưng mà anh đã cho người đi nghiên cứu rất kỹ rồi. - Austin nắm chặt lấy đôi bàn tay đang run của cô mà nói tiếp - Anh không biết chắc nó sẽ ổn hay không, nhưng nếu là em thì cậu ta sẽ không đề phòng.
Kaylin còn không nghĩ đến việc này. Đã rất nhiều lần cô được Zane dạy cách phòng thủ, còn cả bắn súng nhưng cô lại học không tốt những điều đó. Đôi lúc nằm cạnh anh, cô còn thấy khẩu súng trên tủ nhưng vẫn không thể ra tay được với anh. Trong lòng cô sẽ cảm thấy rất khó chịu nếu như cô làm hại đến anh nên vì thế mà phải chịu đựng đằng đẵng bao nhiêu năm qua.
Thấy Kaylin đang phân vân giữ việc nên hay không thì Austin nói thêm:
- Nó chỉ như thuốc ngủ, để cậu ta bất tỉnh trong vài tiếng. Em cũng đừng quá lo.
Khi này Kaylin mới chịu gật đầu với anh. Cô còn nghĩ là thuốc độc luôn đấy. Nhưng làm sao Austin dám hại chết người anh em của mình cho được. Anh biết rõ việc để Kaylin ra tay như vậy là rất nguy hiểm, nhưng không là cô thì sẽ không ai làm được cả. Zane có tính cảnh giác cực kỳ cao cho dù là cả khi ngủ. Biết Zane từ trước tới nay, anh thừa biết trò mèo này không dễ mà qua được mắt Zane. Nhưng nếu là Kaylin, anh ta sẽ tò mò muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo mà không nghi ngờ. Như vậy sẽ rất tốt để đưa Kaylin rời đi.
- À, còn cả việc quan trọng nữa muốn nói với em. Đợi khi em đến Trung Quốc, em hãy ở tạm nhà của Tinh Tuyết một thời gian. Anh đã nói trước với cô ấy rồi, cô ấy nói nên để em ở nhà cha mẹ ruột của cô ấy. Dù sao nơi đó cậu ta sẽ không nghĩ tới được đâu.
Kaylin nghe tin được ở với một gia đình khác thì bất ngờ vô cùng. Cô không biết cha mẹ hay người thân của Tinh Tuyết ra sao nhưng cô thấy Tinh Tuyết là một người chị rất tốt. Cũng cảm thấy yên tâm hơn nếu như ở đó.
"Em biết rồi ạ."
- Vậy thì tốt rồi, mấy ngày này anh cũng nghe tin từ em. Em gái của tôi chịu khổ nhiều quá rồi.
Than thở nhìn Kaylin còn ôm cô để xoa đầu. Ai mà ngờ trong khoảnh khắc này Zane về từ lúc nào đã kéo anh ra xa cô. Mặt mày tỏ rõ thái độ khi nhìn Austin.
- Ai cho cậu vào phòng tôi?
- Phòng của cậu cũng là phòng của em gái tôi. Sao lại không thể vào?
- ...
Đến cuối vẫn không nên nói nhiều với cái tên này. Zane không quan tâm mấy mà cởi bỏ áo khoác cho dễ chịu.
Mấy ngày không về nên Kaylin thấy anh cũng hơi ngạc nhiên. Nhưng không còn giữ được sự tin nhiên như trước nữa, người cô bây giờ cứng đờ lại không thể nói chuyện với Austin một cách thoải mái.