Thiên Vu

Chương 1281: Lạc gia thản nhiên




Trần Lạc vội khuếch tán linh thức điều tra, làm hắn giật mình là không tra xét được. Không, không phải không điều tra được mà là không cảm ứng được người đó tồn tại. Chẳng lẽ thân thể, linh hồn của đối phương nhảy ra thiên địa?
Trần Lạc không muốn sử dụng hư vọng cầu chân nhưng bây giờ hắn không kiềm được. Bất ngờ là Trần Lạc sử dụng linh thức không điều tra ra đối phương, sử dụng hư vọng cầu chân vẫn vô dụng.
Trong trạng thái hư vọng cầu chân Trần Lạc có thể quan sát mọi hình dạng nguyên thủy trong thiên địa, giờ đừng nói điều tra, thậm chí không cảm ứng được.
Quá kỳ dị.
- Trần huynh, tiểu đệ đang hỏi Trần huynh đây. Trần huynh và Trần Lạc này mặt mũi hơi giống nhau, nghe nói năm Trần Lạc mặt như đúc cùng một khuôn, hình như Trần huynh cũng họ Trần? Không... Không lẽ huynh cũng là Trần Lạc?
Tên mập Từ Đức Tài bị suy đoán này hù giật thót. Kim Sơn chân nhân chung thắc mắc như tên mập, cực kỳ ngạc nhiên nhìn Trần Lạc đăm đăm.
Hiện giờ Trần Lạc không có tâmtình quan tâm bọn họ, trong đầu tràn ngập suy nghĩ về Trần Lạc áo trắng.
Ma Nham Túc vương tước hậu duệ huyết tộc che ngực, nhìn đối phương chằm chằm. Đột nhiên ánh sáng chợt lóe, một đoàn hơn mười người xuất hiện.
Mọi người nhìn sang, toàn là đại nhân vật của Vĩnh Hằng Quốc Độ, đi đầu là một trong mười hai vương thượng, Long Tuyền. Sau lưng Long Tuyền có thái tử Kỳ Lân, Thác Bạt Vũ Phi, tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi, tinh thần vương tọa Diệp Vô Trần, chín vị tiểu vương tọa. Các thống lĩnh Phong Từ, Tuyết Tàng Tà, Mộ Thiên Cương cũng có mặt.
Long Tuyền là một trong mười hai vương thượng Vĩnh Hằng Quốc Độ, về thân phận, địa vị thì trên thái tử Kỳ Lân, Thác Bạt Vũ Phi, tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi, tinh thần vương tọa Diệp Vô Trần.
Long Tuyền hỏi:
- Tại hạ là ai?
Trần Lạc áo trắng khoanh tay đứng trong không trung, biểu tình bình tĩnh, mắt phượng mở to hờ hững nói:
- Trần Lạc.
- Ngươi cũng là Trần Lạc?
Giờ này khắc này tâm tình của Long Tuyền rất tệ, cực kỳ tệ hại. Vì mới trước đó Long Tuyền có nghe nói về năm Trần Lạc.
- Nếu ngươi là Trần Lạc thì trước đó ta gặp ai?
Một Trần Lạc đủ làm Long Tuyền bực bội, hiện tại trong vô tận hải chỉ một, hai năm ngắn ngủi xuất hiện năm Trần Lạc làm tâm tình của gã rớt xuống đáy cốc.
Trần Lạc áo trắng nói:
- Sao ta biết ngươi gặp ai?
Trần Lạc áo trắng toát ra không khí hờ hững, dường như không hứng thú với chuyện gì, thậm chí là sinh tử.
Long Tuyền nhìn Trần Lạc áo trắng phía đối diện, âm thầm điều tra, gã liếc hướng Vũ Hóa Phi. Long Tuyền không gặp Trần Lạc bao giờ, gã biết Vũ Hóa Phi đến từ cùng một thế giới với Trần Lạc, còn chung một nơi, gặp nhau từ thuở thiếu thời, giữa hai người có rất nhiều ân oán. Có lẽ Vũ Hóa Phi sẽ phân biệt được thật giả.
Long Tuyền không ngờ Vũ Hóa Phi lắc đầu.
- Là sao?
Vũ Hóa Phi nhìn Trần Lạc áo trắng chằm chằm, truyền âm nói:
- Ta cũng không biết hắn là thật hay giả.
- Cái gì? Chẳng phải ngươi nói dù Trần Lạc biến thành tro ngươi cũng nhận ra sao?
Trần Lạc là bóng ma mãi mãi đọng trong lòng Vũ Hóa Phi, gã không thể quên sỉ nhục hắn đem lại cho gã trong thế giới Vân Đoan. Không khoa trương khi nói dù Vũ Hóa Phi quên phụ thân sinh ra mình cũng tuyệt đối không quên Trần Lạc làm gã sống trong bóng ma ám ảnh.
Trước kia Vũ Hóa Phi tin tưởng như vậy, nhưng khi gã nhìn Trần Lạc áo trắng thì lòng mờ mịt. Nam nhân áo trắng tự xưng là Trần Lạc dù là mặt mày, đường nét đều giống hệt Trần Lạc, trên người không có hơi thở gì, trong mắt tràn đầy hờ hững. Trong phút chốc Vũ Hóa Phi khó thể hân biệt được thật giả, ít nhất từ mặt ngoài không nhìn ra, gã không dám khẳng định trăm phần trăm.
- Nếu ngươi là Trần Lạc thì có nhận ra ta không?
Trần Lạc áo trắng liếc Vũ Hóa Phi, nhếch môi cười khẩy nói:
- Vũ Hóa Phi, ngươi nên hỏi chính mình có nhận biết ta không.
Trần Lạc áo trắng giận dữ biến sắc mặt nói:
- Ngươi...!
Vũ Hóa Phi không dám hành động lỗ mãng, gã định hỏi một số chuyện giữa gã và Trần Lạc trong thế giới Vân Đoan để chứng chực Trần Lạc áo trắng có phải hàng thật không. Nhưng ý tưởng này mớin ảy lên đã bị Vũ Hóa Phi phủ định. Đơn giản vì trong thế giới Vân Đoan, giữa Vũ Hóa Phi và Trần Lạc toàn là ký ức đau khổ nhục nhã, nếu mở miệng hỏi tức là tự tát mặt mình.
Trần Lạc áo trắng không nói gì thêm, đi hướng Thiên Khải thành.
Ma Nham Túc vương tước hậu duệ huyết tộc thấy Trần Lạc áo trắng định đi thì quát to:
- Đã giết nhiều người của ta định đi như vậy sao? Đứng lại!
Không ai trả lời Ma Nham Túc, Trần Lạc áo trắng như không nghe thấy, không nhìn gã cái nào.
- Ta kêu ngươi đứng lại!
Ma Nham Túc giương đôi cánh chim đỏ máu, đây là mười tám cánh, huyết vụ tràn ngập. Ma Nham Túc vọt lên.
Ai hiểu biết chút ít về hậu duệ thần ma hầu như biết huyết mạch ma chi huyết tộc có hai đặc tính không gì sánh bằng. Một là thân thể bất tử bất diệt, hai là tốc độ siêu phàm. Hai đặc tính lớn này hơn hẳn các huyết mạch khác, bao gồm huyết mạch Kỳ Lân. Bàn về tốc độ dù là Long Tuyền một trong mười hai vương thượng Vĩnh Hằng Quốc Độ cũng không bằng Ma Nham Túc.
Nhưng khi Ma Nham Túc lao lên, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng.
Trần Lạc áo trắng chậm rãi xoay người lại, giơ tay tùy tiện bóp cổ Ma Nham Túc tốc độ nhanh đến tột cùng.
Trần Lạc áo trắng lạnh lùng nói:
- Đừng nói ngươi chỉ là vương tước huyết tộc thức tỉnh huyết mạch, dù là lão tổ huyết tộc của ngươi đến thì lão tử giết hắn dễ như giết heo, cút!
Trần Lạc áo trắng vung tay ném, vang một chuỗi tiếng giòn vang. Khi Ma Nham Túc té xuống đất đã là thân thể nát bấy.
Mười tiểu vương tọa, đám tử tự vương tọa nhìn cảnh này hút ngụm khí lạnh. Thái tử Kỳ Lân Thác Bạt Vũ Phi, tinh thần vương tọa Diệp Vô Trần, tự nhiên vương tọa Vũ Hóa Phi, Long Tuyền một trong mười hai vương thượng cùng biến sắc mặt.
Nhất là Vũ Hóa Phi, nếu nói lúc trước gã nghi ngờ Trần Lạc áo trắng thì bây giờ tận mắt nhìn lực lượng kỳ dị chí cường của đối phương xóa tan hết nghi ngờ. Vũ Hóa Phi hơi tin Trần Lạc áo trắng là hàng thật.
Long Tuyền nhìn Trần Lạc áo trắng biến mất, gã hít sâu.
Long Tuyền nhắm mắt lại, hỏi:
- Vũ Hóa Phi, ta hỏi ngươi có thể xác định người này có phải là Trần Lạc không?
- Ta...
Vũ Hóa Phi không thể, gã không dám xác nhận đây là Trần Lạc, cũng không dám phủ nhận.
Thái tử Kỳ Lân Thác Bạt Vũ Phi vô cùng khó hiểu hỏi:
- Nếu người này là Trần Lạc thì lúc trước chúng ta gặp ở đảo Vận Mệnh là ai?
Không chỉ thái tử Kỳ Lân muốn biết vấn đề này, Diệp Vô Trần cũng muốn biết. Vũ Hóa Phi là người duy nhất từng thấy Trần Lạc thật cũng không cách nào xác định, đám người Vĩnh Hằng Quốc Độ đành chịu.
- Vũ huynh, lúc ở thế giới không gian từng có nhiều ân oán với Trần Lạc, nên quen thuộc với hắn. Dù người này giấu đi hơi thở nhưng mặt mũi, tính cách, khí chất chẳng lẽ không thể phân biệt được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.