Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 469: Cô ta đang mang thai




Phó Quân Tiêu ôm chặt người phụ nữ đó trong lòng, anh ghé sát vào tai cô, dịu dàng thì thầm: “Kỳ Anh, anh yêu em”
“Em vẫn còn muốn nghe” Đồng Kỳ Anh ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Phó Quân Tiêu và mỉm cười.
“Anh yêu em”
“Không đủ “Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em... Kỳ Anh, anh yêu em”
Anh tỏ tình hết lần này đến lần khác, giọng nói rè rè nghe hay như đang hát một khúc hát ru có thể thôi miên.
Tối hôm đó, cuối cùng Phó Quân Bác cũng có thể nhìn thấy cô gái mà anh yêu sâu đậm mỉm cười, ngủ trong lòng anh.
Hôm đó, hôn lễ của Phó Quân Bác và Lý Tư San được tổ chức trong một khách sạn sang trọng nhất của thành phố Thuận Canh.
Trong sảnh khách lớn bố trí đầy hoa hồng đỏ, hoa bách hợp hồng, thảm đỏ, đèn treo thủy tinh lấp lánh, bàn nào cũng đặt rượu, nước theo cặp, khung cảnh được bố trí mộng mơ giống như thế giới thần tiên của Alice. Tiếng nhạc lúc tiến hành đám cưới phát đi phát lại trong khán phòng.
Phó Quân Tiêu đến tham gia một mình vì dù sao bố mẹ không còn nữa thì anh cả sẽ giống như bố, ông nội Phó Hoằng Khôn đã lớn tuổi rồi, ông ấy bị say xe nên không thể đến tham gia hôn lễ của Phó Quân Bác, Phó Quân Bác cũng không mấy quan tâm chuyện đó.
Sau khi hôn lễ được hoàn thành, Phó Quân Bác dẫn theo Lý Tự San đến các bàn tiệc để chúc rượu, lúc họ đến bàn của Phó Quân Tiêu thì anh ấy còn cố tình hỏi thăm Đồng Kỳ Anh.
Phó Quân Tiêu mỉm cười, lạnh lùng trả lời: “Cô ấy không cần thiết phải đến tham gia hôn lễ của em”
“Cũng đúng, không cần thiết, đúng thật là không cần thiết” Phó Quân Bác cụng ly với Phó Quận Tiêu, sau đó uống cạn số rượu trắng trong ly rồi cười châm biếm và nói: “Em thấy có vẻ anh cả và Kỳ Anh sống với nhau không mấy vui vẻ!”.
Trước những lời nói đó của Phó Quân Bác, Phó Quân Tiêu chỉ cười và không nói gì.
Vì Lý Tư San đang mang thai nên cô ta chỉ uống nước trái cây, cô ta đã đơ ra trước việc Phó Quân Bác quan tâm đến Đồng Kỳ Anh và cố tình gây chuyện với Phó Quân Tiêu.
Ở hôn lễ, Phó Quân Tiêu lần đầu tiên gặp được Hạ Tiêu.
Mâu thuẫn giữa người lớn với nhau không dễ dính líu đến cậu nhóc.
Không ngờ là một xấp ảnh.
Hơn nữa, tấm nào tấm nấy còn là ảnh giường chiếu cực kì rõ nét.
Người phụ nữ bên trong ảnh giống hệt như cô, còn nam chính trong bức ảnh đương nhiên là Phó Quân Bác.
“Đây không phải là tôi” Đồng Kỳ Anh không xem hết hình mà nhét hình vào lại trong bì thư, đặt lên bàn trà rồi nói với vẻ bình thản.
“Cô đừng nói dối không chớp mắt nữa! Tôi đang mang thai nên cũng không định gây chuyện với cô. Tôi đến đây chỉ để bàn giá cả với cô, cô cần bao nhiêu tiền mới có thể rời khỏi thành phố Thuận Canh? Rời khỏi Quân Bác một cách triệt để” Lý Tư San vừa xoa bụng vừa dõng dạt chất vấn cô.
- -------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.