Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1123: Phát hiện Cơ Dạ Nguyệt





Xèo xèo xèo...
Những tiếng kêu quái dị phát ra, những con Hủ không trùng bé bằng hạt gạo này bị độc tính cực độc của Vạn Độc Phiên hóa thành nước mủ, rơi xuống mặt đất, nọc độc của chúng đều bị Vạn Độc Phiên hấp thu, đạo sương mù màu đen vây quanh thân thể Chu Báo, không ngờ bắt đầu xuất hiện quang mang thanh sắc tinh tế.

- Tốt!

Giống như Chu Báo cảm ứng được cái gì đó, khẽ quát một tiếng, giơ tay lên, sương mù màu đen vây quang từ trên xuống, đón gió bành trướng, hóa thành một đám mây đen, tản ra bốn phía, những nơi đi qua, hủ không trùng nhao nhao hóa thành nước mủ, độc tính đều bị hấp thu, một chút trở ngại cũng không có.

- Xem ra, lần đi Vạn Tinh Hải này là chuyện đúng đắn!

Chứng kiến tình hình này, trong lòng Chu Báo mừng thầm.
Đúng là hắn có lý do để vui mừng, bởi vì Hủ không trùng là Thái Cổ dị trùng, có mẫu tính quỷ dị, tụ tập một chỗ, đem nọc độc phun ra, hình thành khói độc, cho dù là Thiên Quân chân chính cũng không chịu nổi, mà chất độc của bọn chúng thì Bản Tôn Thiên Địa cũng bị ăn mòn, càng không cần phỉa nói tới những người có tu vi dưới Thiên Quân.
Cho dù bọn họ công kích mãnh liệt thế nào, thực lực có mạnh hơn nữa, thì không gian trú thân của bọn họ cũng bị ăn mòn, sau khi bị phá vỡ, bọn hắn không còn chỗ trú thân, cũng thập phần chật vật hơn nữa linh trí của trùng Vương không cao, nhưng thực lực lại có thể chống lại Tôn Giả cấp Chân Tiên, có chút trùng Vương tiến hóa tốt, thậm chí có được thực lực Thiên Quân, cho nên, nếu Thiên Quân bị Hủ không trung chui vào sào huyệt, cũng là một chuyện thập phần phiền toái.
Nhưng Chu Báo không giống, hắn có Vạn Độc Phiên, tuy Vạn Độc Phiên không phải là tiên khí, nhưng cũng là phỏng chế tiên khí, Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, lại có Bích Linh Vạn Độc Châu làm hạch tâm, tuy hiện giờ đã vỡ mất, nhưng mảnh vỡ của nó đã hóa thành sương mù dung nhập vào Vạn Độc Phiên, trời sinh khắc chế vạn độc, bởi như vậy, nó đúng là khắc tinh của Hủ không trùng, mà giống như ý trời đã giúp Chu Báo tìm thấy Hủ không trùng để tế luyện Vạn Độc Phiên, không bao lâu, Hủ không trùng trong phương viên trăm dặm bị Chu Báo tiêu diệt không còn, màu sắc của Vạn Độc Phiên càng ngày càng thịnh.

- Thoải mái, thật sự là quá thoải mái!

Trong lòng Chu Báo thầm kêu lớn, vào thời khắc này, giống như năm đó hắn ở Nam Man điên cuồng dùng Bích Linh Vạn Độc Châu hấp thu cổ độc, sơ bộ luyện thành Bách Độc Hàn Quang Chướng, hiện tại, cũng không khác khi đó bao nhiêu a.
Đồng dạng, thể tích của nó không lớn, nhưng lại bị mình khắc chế, đây đúng là một chuyện cực kỳ sảng khoái, nhìn thấy trong Cố Hóa Thiên Địa, Hủ không trùng rậm rạp chằng chịt khắp mọi nơi, nghĩ đến đây, hắn muốn giết chết toàn bộ bọn chúng, lấy toàn bộ nọc độc của chúng, uy lực của Vạn Độc Phiên sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí tăng lên trình độ tiếp cận tiên khí, đây là chuyện có thể xảy ra, làm sao mà hắn không hưng phấn cho được chứ.
Vào thời điểm hắn điên cuồng giết chóc và cướp đoạt nọc độc, ngoài trăm dặm trong đám Hủ không trùng rậm rạp có biến hóa khác thường, hắn nhìn thấy biến hóa liền xông về hướng đó, nhưng mà, chưa đi bao lâu bao lâu, một tiếng rít thê lương vang vọng toàn bộ không gian.

- Đây là trùng Vương, đến rất tốt!

Chu Báo nghe âm thanh kêu gào này, chẳng những không có kinh hoảng, trên mặt còn xuất hiện vẻ chờ mong.
Hủ không trùng Vương, độc tính dữ dằn, không chỉ có thể ăn mòn hư không, nhưng lại vô hình vô chất, rất khó đề phòng, mà Chu Báo thì đang nghĩ có nên hấp thu nọc độc của Hủ không trùng Vương vào trong Vạn Độc Phiên hay không, bởi như vậy, Vạn Độc Phiên của hắn càng thêm âm độc.
Đương nhiên, muốn làm được điểm này, phải bắt và hàng phục con trùng Vương này trước rồi mới nói sau.
Hủ không trùng Vương, nói về thể tích so với những con bình thường, muốn lớn hơn rất nhiều lần, nhưng đặt ở trước mặt Chu Báo, nó cũng không lớn bao nhiêu, chỉ khoảng một quả trứng gà, toàn thân hiện ra màu ám sắc, so với một cặp cánh của Hủ không trùng bình thường, nó có tám đôi cánh, cho nên, tốc độ cực nhanh, nhanh giống như một mũi tên màu đen, lập tức vọt tới trước mặt Chu Báo.

- Đến tốt!

Chu Báo khẽ quát lên một tiếng, trực tiếp dùng Vạn Độc Phiên nghênh đón.
Lúc này Vạn Độc Phiên đã hấp thu không biết bao nhiêu nọc độc của Hủ không trùng, đại phiên lúc này đã biến thành màu xanh hoàn toàn, thoáng cái đã bao phủ con trùng Vương kia lại.
Cơ hồ cùng lúc này, đầu trùng Vương này phun ra một cổ nọc độc màu xanh, đồng thời, mở móng vuốt sắc bén ra, quất mạnh vào Vạn Độc Phiên.
Móng vuốt sắc bén sáng như tuyết, nhưng Chu Báo không để trong mắt, hắn chỉ cười cười, một đạo kiếm khí bay ra, chặt đứt móng vuốt sắc bén của nó.

- Chi...

Bị Vạn Độc Phiên đánh trúng đầu và bảo phủ lại, trùng Vương hét thảm một tiếng, bắt đầu giãy dụa, ý đồ thoát khỏi trói buộc của Vạn Độc Phiên, nhưng nào có dễ dàng như vậy chứ?
Mà con trùng Vương này dẫn đầu tộc dàng tiến vào trong Cố Hóa Thiên Địa này cả mấy vạn năm, thực lực cho dù rất tốt, đã là dị trùng cấp Tôn Giả, nhưng chưa bao giờ gặp phải đối thủ hung hãn như Chu Báo, bị Vạn Độc Phiên khắc chế, nó không có quá nhiều chỗ trống để phản kháng, trừ thời điểm giãy dụa ra, chưa được bao lâu, liền không còn âm thanh, nhìn lại Vạn Độc Phiên của Chu Báo, đang dần dần sáng lên, càng ngày càng sáng, ánh sáng màu xanh càng lúc càng nhạt, cuối cùng, quang mang màu xanh ngưng tụ thành một đoàn, hóa thành ba đạo phù văn màu xanh, cấu thành một cái phù trận cực kỳ hung mãnh, dần dần biến mất vào trong không gian.

- Thành công, nọc độc của Hủ không trùng đúng là có tác dụng trọng yếu đối với Vạn Độc Phiên của ta!

Chu Báo mừng rỡ trong lòng, thu hồi Vạn Độc Phiên, mà lúc này, ở phiến thiên địa này, cảm giác được trùng Vương biến mất cho nên đám Hủ không trùng bất an, giống như muốn đổ ra khắp không gian tìm kiếm trùng Vương, ý đồ tìm ra khí tức của trùng Vương, Chu Báo đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, lại tiếp tục tế ra Vạn Độc Phiên, mà bên trên có máu của trùng Vương, cho nên có sức hấp dẫn rất lớn với hủ không trung, không bao lâu, Hủ không trùng trong phương viên vặn dặm đã bị chém giết toàn bộ, chỉ còn lại một ít địa phương kỳ lạ.

- Có lẽ chính là chỗ đó, không biết Dạ Nguyệt tiểu thư mang thứ gì trong người mà có thể hấp dẫn nhiều Hủ không trùng công kích nàng như vậy chứ!

Linh giác của Chu Báo vô cùng cường đại, sau khi quét qua không gian Cố Hóa Thiên Địa một vòng, rất dễ dàng phát hiện ra tung tích của Cơ Dạ Nguyệt,lúc này nàng đang bị một đoàn hủ không trung bao vây bên trong Khổ Mạn, mà nàng đã dùng Thanh Thanh Hoán Tố Hoa mượn của mình để hộ thân, khó có thể nhúc nhích.

- Dạ Nguyệt!

Đồng thời tìm được Cơ Dạ Nguyệt là Lâu Lan Bà,chỉ thấy nàng kinh hô một tiếng,quải trượng trong tay điểm mạnh lên đoàn Hủ không trùng một cái, một cái điểm này, đã làm cho Hủ không trùng tán ra, ông một tiếng, bay tán loạn.
Lộ ra Cơ Dạ Nguyệt được bao bọc bên trong đoàn ánh sáng màu xanh,so với lần gặp nàng gần nhất, Cơ Dạ Nguyệt gầy đi rất nhiều,sắc mặt cũng tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, đã sớm mất đi ý thức.

- Dạ Nguyệt, ngươi không sao chứ?

Dù đã nhìn thấy Cơ Dạ Nguyệt nhưng Lâu Lan Bà cũng không được tốt lắm, Lâu Lan bà chấn động, thân hình lóe lên xuất hiện trước mặt Cơ Dạ Nguyệt, muốn đi xem xét Cơ Dạ Nguyệt, nhưng vừa vươn tay ra, liền bị đoàn ánh sáng màu xanh bảo hộ nàng ngăn cản lại, đành phải nhìn về phía Chu Báo.

- Vũ Dương Vương, cái này...

Chu Báo cười cười, điểm tay một cái, đã đem Thanh Thanh Hóan Tố Hoa cầm vào trong tay, mà mất sự bảo hộ của Thanh Thanh Hoán Tố Hoa, Cơ Dạ Nguyệt rơi xuống đất.
Lâu Lan Bà bước lên phía trước, một tay vịn lấy nàng.

- Dạ Nguyệt, Dạ Nguyệt, như thế nào, ngươi không sao chớ?

Hô liền vài tiếng, nhưng Cơ Dạ Nguyệt đã không còn lý trí,thần sắc Lâu Lan Bà ngưng trọng, giơ lên, ngón tay điểm lên trán Cơ Dạ Nguyệt một cái.
Linh quang trong đầu ngón tay lóe lên, nhưng Cơ Dạ Nguyệt vẫn không tỉnh lại,sắc mặt Lâu Lan Bà liền đen lại.
Phải biết rằng, Cơ Dạ Nguyệt là thiên tài xuất sắc nhất Dao Trì trong một vạn năm qua, là nhân vật kế sau nàng, là nhân vật duy nhất có thể bước vào Thiên Quân nghiệp vị, cũng là hi vọng suốt một vạn năm qua của Dao Trì, nếu như nàng thật sự xảy ra vấn đề, thì tương lai của Dao Trì sẽ không tốt.

- Tiền bối, Dạ Nguyệt tiểu thư hình như bị cấm chế gì đó, trong khoảng thời gian ngắn, khó có thể phân biệt, ta thấy chúng ta nên rời khỏi nơi này đi!

Chu Báo nói ra, nhìn Bản Tôn Thiên Địa này, nói trắng ra là một phần mộ của Thiên Quân, không có quá nhiều linh khí, đối với những người khác mà nói, có lẽ đây là một địa phương không tệ, có thể dùng nó để luyện thành trữ vật pháp khí, nhưng đối với Chu Báo mà nói, nó không có một chút giá trị, hắn cũng không có tâm tư thu nơi này, hơn nữa thu một phần một cũng không có quá nhiều ý nghĩa, mà có chút điềm xấu.

- Ân, hiện tại cũng chỉ có thể như vậy!

Lâu Lan Bà nghiêm mặt, nói ra:

- Người đã tìm được, ta trước sẽ mang nàng về, Vũ Dương Vương, ngài cứ tùy ý.

- Tiền bối, ta cảm thấy, cảm thấy chuyện này có chút không đúng, cho nên Thanh Thanh Hoán Tố Hoa này ngài cứ cầm lấy, bảo vệ cho Dạ Nguyệt cô nương a.

- Cũng tốt!

Lâu Lan Bà không chút nghĩ ngợi mà đáp ứng, mà tâm tư của Chu Báo nàng cũng biết, kiện Thuần Dương pháp khí này Chu Báo cấp cho Cơ Dạ Nguyệt,theo đạo lý đi mà nói, đương nhiên là phải do Cơ Dạ Nguyệt trả lại cho hắn,mà không phải là hắn từ trên người của nàng lấy đi, cái gọi là bảo vệ chỉ là một câu nói mà thôi, chính mình là một Thất Kiếp Thiên Quân, từ truyền tống trận ở Vạn Tinh Hải trở về Đại Thế Giới, chẳng lẽ còn gặp phải nguy hiểm sao?

- Ta đây cáo từ!

Nhìn thấy Lâu Lan Bà thu Thanh Thanh Hoán Tố Hoa, Chu Báo mỉm cười chắp tay, rời khỏi Cố Hóa Thiên Địa.
Đối với việc Chu Báo rời đi, Lâu Lan Bà cũng không kinh ngạc, Chu Báo khác với nàng, nàng tới Vạn Tinh Hải chủ yếu là vì Cơ Dạ Nguyệt,hiện giờ đã tìm được Cơ Dạ Nguyệt,Vạn Tinh Hải đối với nàng là không có hấp dẫn quá lớn, mà Chu Báo là vì mang mục đích khác mà tới đây, nhìn thấy Tiên Cung phí nhiều tâm tư để cho hắn tiến vào danh ngạch đi Vạn Tinh Hải lần này là nàng đã hiểu.
Cho nên nàng cũng không trông cậy vào việc sẽ cùng Chu Báo đưa nàng trở về, mà nàng, thân là một Thất Kiếp Thiên Quân, cũng không cần Chu Báo và nàng cùng hộ tống Cơ Dạ Nguyệt, nàng có tự tin cực lớn vào thực lực của mình, hơn nữa, bản thân nàng, đối với phiến Cố Hóa Thiên Địa này, cũng có một cách nghĩ, từ hành vi vừa rồi của Chu Báo cho thấy hắn không có hứng với phiến thiên địa này, như vậy, phiến Cố Hóa Thiên Địa này tự nhiên thuộc về Lâu Lan Bà.
Nghĩ tới đây, tuy Cơ Dạ Nguyệt vẫn hôn mê trong ngực của bà, nhưng nàng lại cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Cái Vạn Tinh Hải này quả nhiên là cổ quái, rốt cuộc Cơ Dạ Nguyệt bị cấm chế gì, ngay cả Thanh Thanh Hoán Tố Hoa cũng không thể bảo vệ nàng, nhưng Dao Trì là một trong năm đại tông môn, có lẽ Cơ Dạ Nguyệt không có trở ngại gì,ngược lại là ta, vì sao lại có cảm giác tâm thần không yên, giống như có đại sự đang xảy ra, đúng là kỳ quái!

Chu Báo rời khỏi Cố Hóa Thiên Địa, thân hình liên tục chớp động ở hư không, bắt đầu đi vào chỗ sâu trong Vạn Tinh Hải.
Trước kia Chu Báo có xem qua Vạn Tinh Hải Hư Không Đồ, cho nên một đường hắn đi không có trở ngại gì, đương nhiên cũng không có chỗ tốt gì, thời điểm hắn xuất hiện trước một khỏa tinh thể màu xanh da trời, hắn chuẩn bị tiến vào trong đó, đột nhiên dị biến xảy ra.

- Thú vị a, chỉ là một tiểu tử vừa đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, đúng là lớn mật mà, nắm giữ một ít không gian bí thuật mà dám xông loạn trong hư không, ta thấy ngươi chán sống rồi mà?

Khi âm thanh này vang lên thì có một cái túi lớn lao tới, đang chụp xuống đầu của Chu Báo.
Trong lòng Chu Báo khẽ động, đúng là hắn có tu vi Thông Huyền Bí Cảnh, Tán Tiên nghiệp vị, nhưng tu vi của hắn, cho dù là điện chủ Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Hư cũng không nhìn thấu, rốt cuộc người này là ai, không ngờ lại có thể nói ra tu vi của hắn, đúng là có nhãn lực a.
Nhưng Chu Báo biết rõ bây giờ không phải là thời điểm tán dương nhãn lực của người ta, mắt thấy cúi túi màu xánh trắng sắp chụp xuống đầu, hắn liền cười cười, khoát tay, Vạn Độc Phiên được hắn tế ra.
Hiện tại Vạn Độc Phiên đã trải qua tế luyện nọc độc hủ không trùng. Đã sớm chuyển hóa thành vô hình vô chất, giống như một làn gió cực mát thổi qua a.
Nhưng mà làn gió mát này, lại làm vạn vật tránh lui a.
Cái túi màu xám trắng này là một món pháp khí không tệ, đạt tới Thuần Dương. Hơn nữa bên trong còn ẩn chứa mảnh vỡ của không gian và thời gian pháp tắc, một khi bị hút vào, tương đương với việc lâm vào mê cung thời không, muốn đi ra cũng không dễ dàng.
Nhưng mà vào lúc này, cái túi này đã gặp phải khắc tinh, Vạn Độc Phiên của Chu Báo sau khi hấp thu nọc độc của hủ không trùng, thì nó đã là khắc tinh của không gian pháp tắc, hơn nữa bên trong nó còn ẩn chứa độc tính vô cùng, vừa quạt một cái, cái túi kia không có một chút cơ hội trở mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.