Thứ Nữ Công Lược

Chương 125: Phát chẩn(Hạ)




Hoàng bà tử cầm nhân sâm trở lại thiên viện mình trụ, nhìn ngọn đèn mờ nhạt chiếu khuôn mặt nhỏ nhắn vàng vọt của đứa con, nàng không khỏi thở thật dài.
Hoàng lão hán ở một bên không khỏi thấp giọng nói:” Như thế nào? Chỗ vợ Trần Tục nơi đó cũng không có nhân sâm?”
Hoàng bà tử lắc đầu, từ trong ngực lấy ra nhân sâm lúc trước Vãn Hương đưa: “Chỉ sợ về sau không giở trò được!”
Hoàng lão hán vội hỏi:” Xãy ra chuyện gì?”
” Không có việc gì.” Biểu tình Hoàng bà tử có chút chua sót,” Lấy nàng nhiều thứ như vậy, đây là lúc trả nợ!”
Hoàng lão hán nghe hết cả hồn: “Như thế nào còn biện pháp?” Nói xong, nhìn nhà chỉ có bốn vách tường, “Cái nên bán đều bán, chúng ta còn cái gì a?”
Hoàng bà tử không trả lời, chính là dặn bảo trượng phu:” Ngươi đem cái này cất kỹ. Tiết kiệm mà dùng, cũng có thể cố được một năm. Một năm sau, chuyện như thế nào ai cũng không nói rõ ràng!” Thanh âm rốt cuộc có vài phần phấn chấn.
Sáng sớm ngày hôm sau, liền một lần nữa sắp xếp người đi phát chẩn.
“Ngài thật biết lấy lòng người nội viện.” Có tức phụ kêu gào không phục, “Nội viện người ta đi phát chẩn, mỗi ngày còn có ba mươi văn tiền bổ trợ, chúng ta thật tốt, làm việc không công!”
Hoàng bà tử nghe ngẩn ra:” Ai nói?”
“Thái phu nhân tự mình gật đầu đồng ý.” Bà tử kia một phen phẩy tóc mai,” Ngài cũng biết, em gái của đại tẩu nhà chúng ta ở sân thái phu nhân làm việc, đây là nàng ấy nàng đến nhà chúng ta nói, những người khác vừa nghe, đều đứng lên.
” Tất cả mọi người làm việc giống nhau, bằng cái gì bọn họ có ba mươi văn tiền mà chúng ta liền không có ba mươi văn tiền kia?”
“Đúng vậy, đúng vậy. Hàng năm đều như vậy. Nhóm mama có thể diện của các phòng đến lều cháo khoe khoang xong rồi, chỉ khổ cho những người đi phát chẩn như chúng ta. Cũng không nhìn xem năm nay gió tuyết lớn như thế nào!”
Hoàng bà tử thấy tình huống có chút rối loạn, hướng tới hai cái bà tử ngày thường cùng nàng giao hảo đưa ánh mắt, trong đó một cái lập tức reo lên: “Tốt lắm, tốt lắm. Nói mấy thức đó có ích lợi gì. Ai bảo chúng ta là ngoại viện, không thể so nội viện tôn quý. Có bản lãnh cầu người đem mình điều đến nội viện đi a! Ở trong này nói này nọ có ích lợi gì?”
Lập tức đem thanh âm của những người khác áp xuống.
Hoàng bà tử thấy tất cả mọi người không nói, cười nói:” Ta cũng không nguyện ý. Nhưng cũng không có biện pháp. Nếu trách, chỉ đổ thừa ta làm đầu lĩnh mà không có bản lãnh.” Nói xong, thực bất đắc dĩ thở dài,” Nếu mọi người có khả năng, ta cũng không chắn ngang.”
Nhóm bà tử ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, đều không hé răng.
“Tốt lắm, tốt lắm. Tất cả mọi người nhanh đi thôi!” Bà tử giao hảo cùng Hoàng bà tử ra mặt giải vây, mọi người ngượng ngùng giải tán.
Hoàng bà tử liền hướng hai bà tử kia đưa ánh mắt, ba người một trước một sau đi phòng bếp phía sau sân.
” Các ngươi hai người cũng đi phát chẩn.” Hoàng bà tử thanh âm có chút thấp,” Nhìn xem có sơ hở gì hay không?”
Hai cái bà tử bị dọa sốc, trao đổi ánh mắt.
” Hoàng tỷ tỷ, cái này, cái này không được tốt đi……” Trong đó một cái do dự nói,” Chính là nếu xảy ra chuyện, chúng ta cũng không được tốt.”
“ Đúng a!” Một người khác cười nói,” Chúng ta không sao cả, ở nơi nào mà không phải làm việc. Nhưng tỷ tỷ thì khác. Thật vất vả mới làm đến quản sự phòng bếp ngoại viện, ở phủ cũng là có mặt mũi. Không đáng vì chuyện này xuất đầu…”
Hoàng bà tử làm sao không biết. Nhưng nếu lúc trước có con đường thứ hai đi, nàng cũng không nhận đồ đạc Vãn Hương tiếp tế hiện tại nói này nọ có ích lợi gì! Nàng cuối cùng chỉ đành phải đi con đường này. Chỉ chỉ phía đông, thấp giọng nói:” Ta đây cũng là phụng mệnh làm việc. Mọi người chỉ quản làm việc, mặt khác đều đừng động. Cho dù là xảy ra chuyện gì, cũng không đến phiên chúng ta chịu tiếng xấu. Huống chi, ruồi bọ không tìm thấy khe hở của trứng. Nếu làm sạch sẽ, ai có năng lực như thế nào có thể đem ai ép buộc?”
Bà tử kia không khỏi che miệng mà cười:” Loại việc này, nào có chuyện sạch sẽ. Nghĩ đến năm đó, vốn là Hầu Gia phu nhân quản gia, cũng không phải lấy gạo lức đổi gạo trắng hay sao. Huống chi là Tam phu nhân quản gia?”
Hoàng bà tử cười rộ lên: “Đúng vậy. Chúng ta chẳng qua là lời thật nói thật mà thôi.”
Bà tử kia gật đầu:” Ngài an tâm. Có cái gì nhất định báo lại ngài.”
Hoàng bà tử yên lòng.
Đến buổi tối, bà tử kia thừa dịp tối trời đến trong phòng hoàng bà tử.
” Không phải gạo lức, mà mễ.”
Hoàng bà tử trong lòng vui vẻ.
” Ngươi thấy rõ ràng!”
” Nhất thanh nhị sở.” Tức phụ kia thấp giọng nói,” Mặt trên là gạo trắng, phía dưới là mễ. Vừa thấy chính là động tay chân.”
” Nhiều hay không?”
” Có ba mươi mấy túi.”
Hoàng bà tử suy nghĩ:” Tạm thời đừng lộ ra. Nếu là có ý, khẳng định còn có chuẩn bị ở phía. Chờ bọn họ muốn đổi đều không kịp trở tay thì nói sau.”
Bà tử hiểu ý hai người thấp giọng thương lượng vài câu mới giải tán.
Quá vài ngày Vãn Hương xảy ra chuyện―― một nàng thu đồ ăn muộn, các phòng đến đầu trưa mới có đồ ăn nóng ăn cơm.
Thái phu nhân thật sâu liếc mắt xem Tam phu nhân một cái, cái gì cũng không có nói.
Trong nhà nhiều người như vậy, khẳng định là có mâu thuẫn, nhưng đem mâu thuẫn ầm ĩ đến trình độ này… Làm quản gia như Tam phu nhân, tuy rằng chưa mất hết mặt, nhưng năng lực quản gia đích thực cũng bị hoài nghi. Nàng làm sao còn đứng được, vẻ mặt trắng hồng một trận đi phòng bếp. Xa xa, chợt nghe đến Vãn Hương khóc lóc:,…―. Bất quá là khi dễ ta một mình, nghĩ là việc của ta thôi nhất nhất do ta, ta đi một chuyến đến mao phòng, người mang đồ ăn đi như vậy oan uổng ta…… Ta không sống! Có bổn sự đi trước mặt thái phu nhân đối chất đi, ta cũng không phải là quả hồng mềm.Các ngươi nghĩ muốn như thế nào miết liền miết như thế ấy sao.”
Cam Lão Tuyền đã sớm tìm mấy bà tử chờ Tam phu nhân đến, chuẩn bị tốt nói Vãn Hương không phải. Thấy Tam phu nhân, đều ân cần nghênh đón.
Tam phu nhân dừng bước một chút, xoay người đi chỗ Thập Nhất Nương nơi đó:”… Công việc trong nhà dù sao cũng có người làm, không cần nàng cũng sẽ dùng người khác. Huống chi nàng luôn luôn làm thật là tốt. Nhưng ngựa còn long móng, người cũng có lúc thất thủ. Nàng không nhận sai như vậy, còn la hét muốn đi trước mặt thái phu nhân đối chất. Sự tình rốt cuộc là như thế nào, trong phòng bếp, một đống bà tử, cũng nói không rõ. Nhưng cứ như vậy ầm ĩ lên, ta làm quản gia bị mất mặt, mà nàng nguyên là người đại tỷ ngươi quen dùng, cũng không có gì sáng chói. Còn thỉnh Tứ đệ muội khuyên nàng.” Giọng điệu có chút cứng nhắc, có vài phần uy hiếp.
Thập Nhất Nương hơi có chút ngoài ý muốn.
Vãn Hương là lão nhân trong phủ, đây là biện pháp lưỡng bại câu thương, nàng hẳn là rất rõ ràng mới đúng……
“Tam tẩu không nói, ta còn không biết có chuyện như vậy.” Nàng cười nói,” Bất quá, Tam tẩu cũng đừng gấp. Sự tình rốt cuộc như thế nào, trong phòng bếp một đống bà tử, không phải nói không rõ. Ta kêu người đi đem nàng kêu đến hỏi một câu xem lỗi của nàng thế nào!”
Tam phu nhân nghe nàng nói có chuyện, giữa trán vừa vặn sắc mặt khẽ biến, lạnh lùng đứng dậy:” Vậy thỉnh Tứ đệ muội lo lắng hỏi nhiều hơn!”
Thập Nhất Nương cười tiễn nàng ra cửa, cho Hổ Phách đi đem Vãn Hương kêu đến.
Đông Thanh nhân vì phải tránh Ngũ phu nhân, sợ gây phiền toái, nên chuyện gì cũng không đi, mỗi ngày ở trước mặt Thập Nhất Nương làm thêu thùa may vá. Thấy Hổ Phách đi kêu Vãn Hương, không khỏi thấp giọng khuyên nhủ:” Phu nhân, Vãn Hương ở phủ luôn luôn hoành hành, tất cả mọi người đều biết. Ngài không đáng vì nàng mà cùng Tam phu nhân xích mích…”
Thập Nhất Nương lắc đầu:” Nàng nghĩ muốn quản gia, càng lâu càng tốt. Nhưng thái phu nhân lại vị tất nghĩ như vậy… Trừ phi vĩnh viễn như vậy, bằng không, ta ở trước mặt nàng cẩn thận bao nhiêu cũng vô dụng. Nếu hai người trong lúc đó mâu thuẫn không thể trách né, luôn phải đắc tội. Khi nào đắc tội đều giống nhau!”
Đông Thanh nghe nàng nói có đạo lý, liên tục gật đầu.
Thập Nhất Nương lại ngạc nhiên nói:” Theo đạo lý Vãn Hương không phải người lỗ mãng như vậy, như thế nào chọn không được chiếc đũa phạm lỗi như vậy!”
Đông Thanh suy nghĩ, cười nói:” Lão hổ còn có lúc ngủ gật. Nói không chừng là gặp đối thủ”
Thập Nhất Nương cảm thấy chuyện này cũng là thể.
Đợi Vãn Hương vừa đến, trực tiếp hỏi nàng:”Chuyện này không giống như ngươi phạm sai?” Thế nhưng đem Vãn Hương cười rộ lên nói:” Tứ phu nhân thật sự là hỏa nhãn kim tinh.” Lại lấy liếc mắt quét Đông Thanh một bên hầu hạ một cái.
Thập Nhất Nương nhìn thấy như vậy là có chuyện muốn nói, đuổi người hầu hạ đi.
Vãn Hương lập tức tiến lên vài bước ở bên tai Thập Nhất Nương nói:” Phu nhân, ta tìm được chuyện dính líu đến Tam phu nhân.”
Thập Nhất Nương nghe trong lòng giật mình, không biết vì cái gì, đã nghĩ đến chuyện phát chẩn. Đúng.
” Nói chuyện ngươi cần phải có chứng cứ mới được.” Nàng tỉnh bơ nhìn Vãn Hương,” Vu cáo chủ nhân, cũng không phải là chuyện đánh mấy bản tử có thể qua!”
” Phu nhân yên tâm, Vãn Hương ta là ai, như thế nào lại làm chuyện tin đồn.” Vãn Hương lạnh lùng cười nói,” Tam phu nhân sớm có tâm tư, muốn ở trong lương thực phát chẩn vơ vét một phen. Trước chính là tốt xấu nửa nọ nửa kia, sau lại thấy không có phát hiện, liền toàn bộ đổi thành gạo lức. Mấy ngày nay, vận chuyển đến tất cả đều là gạo mốc. Hiện giờ lều cháo nơi đó lương thực bảy, tám ngày. Ngài lúc này mang người đi xem, ta bảo đảm sẽ thu được tang vật. Nàng chính là muốn nói cái gì trong nhất thời cũng nói không được đi.” Trong mắt hàn quang bốc lên,” Nàng không lột da đã nghĩ đem chúng ta những người này đều chỉnh chết, cửa đều không có!”
Thập Nhất Nương nhìn oán hận trong mắt nàng, càng kinh ngạc hành vi Tam phu nhân.
” Lương thực? Ngươi thấy rõ ràng!” Nàng nguyên lai cũng đoán Tam phu nhân sẽ ở chỗ này vơ vét một phen, đem gạo tốt đổi thành gạo lức, nhưng không nghĩ tới, thế nhưng dùng gạo mốc…… Ở trong ấn tượng của nàng, gạo mốc là người chết ăn!
Vãn Hương thấy bộ dáng nàng giống như không tin, thề thốt:” Ta nếu nói bậy, cho ta không chết tử tế được!”
Thập Nhất Nương hít một một hơi, chỉ cảm thấy ngực lành lạnh.
Vãn Hương vốn bước đi chính là sinh tử hai đường nguy hiểm, nếu không có thập phần nắm chắc, sao có lá gan lớn như vậy!
Mười phần đây là sự thật!
” Cái này còn có ai biết?” Ánh mắt Thập Nhất Nương thâm xuống.
Vãn Hương nhỏ giọng nói:”Mọi người phát chẩn đều biết. Nội viện lại chỉ có một mình ta biết.” Nói xong, trong mắt nàng hàn quang liền lóe lóe,” Phu nhân, việc không nên trì hoãn. Ngài vẫn là sớm báo Hầu Gia, đem quỷ kế Tam phu nhân vạch trần, cho nàng mất mặt thật lớn. Ngài cũng là có thể thuận lợi đem quyền quản gia tiếp nhận đến!”
Thập Nhất Nương nhìn mặt nàng mơ hồ hàm chứa sự hưng phấn, đột nhiên hiểu được. Vãn Hương, thật sự là thủ đoạn giỏi!
Nàng là người Nguyên Nương lưu lại, lại chiếm việc phòng bếp nội viện như vậy, Tam phu nhân khẳng định là dung không được nàng. Nàng đơn giản xuống tay trước chiếm ưu thế trước là tìm được sai lầm của Tam phu nhân, sau đó ầm ĩ khiến cho Tam phu nhân hạ không bệ, sau đó lợi dụng mình đem sự tình bóc trần với Từ Lệnh Nghi nơi đó cứ như vậy, Tam phu nhân tự thân khó bảo toàn, không chỉ có giải vây cho nàng, mà nàng có thể nhân cơ hội này la hét Tam phu nhân muốn chỉnh nàng, sau xa hơn, còn có thể nói là bởi vì mình biết chuyện Tam phu nhân đổi gạo, cho nên Tam phu nhân mới dung không được nàng!
Ánh mắt Thập Nhất Nương còn có vài phần ngưng trọng:” Báo cấp Hầu Gia? Vậy chẳng phải là làm ầm ĩ cho mọi người đều biết?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.