Thứ Nữ Công Lược

Chương 241: Vui sướng (Thượng)




Kiều Liên Phòng dịu dàng phúc thân, kêu một tiếng” Phu nhân”. Thập Nhất Nương thản nhiên cười nhường nàng qua nội thất:” Hầu Gia cũng ở đây, di nương vào trong phòng ngồi đi!”
Kiều Liên Phòng cười vào nhà. Từ Lệnh Nghi nhìn thấy Kiều Liên Phòng có chút giật mình:” Đã trễ thế này, ngươi có việc gì?”
Kiều Liên Phòng nghe biểu tình cứng nhắc, cúi thấp đầu xuống. Cổ thon dài trắng nõn tạo đường cong tuyệt đẹp, động lòng người. Thập Nhất Nương chợt nghe thấy Từ Lệnh Nghi hơi thở dài.
” Có việc gì?” Hắn giọng điệu dịu đi mấy phân. Thập Nhất Nương liền thấy Kiều Liên Phòng cúi đầu mân miệng cười cười.
Nàng cũng cười. Cho Hổ Phách mang ghế con lại đây:” Di nương ngồi xuống nói chuyện đi!” Sau đó lại cho tiểu nha hoàn dâng trà,” Ta đi xem Giới ca ngủ hay chưa.” Mượn cớ đứng dậy phải đi.
” Phu nhân!” Kiều Liên Phòng lại ngăn trở nàng,” Ta là đến tìm ngài .” Con ngươi chớp chớp. Thập Nhất Nương cười ngồi ngay ngắn ở đối diện Từ Lệnh Nghi.
Kiều Liên Phòng đứng ở trước mặt hai người. ” Phu nhân, ta mấy ngày nay không có nhìn thấy mẫu thân ta. Muốn đi thăm lão nhân gia nàng. Thỉnh phu nhân cho Kiều Liên Phòng ân điểm này.”
Là vì chuyện mang thai sao? Mặt Thập Nhất Nương mang tươi cười tự nhiên nhìn Từ Lệnh Nghi.
Từ Lệnh Nghi trầm tư một lát, hướng tới Thập Nhất Nương nhẹ nhàng gật đầu không thể nhận ra.
Thập Nhất Nương lập tức cười nói:” Không biết di nương chuẩn bị khi nào thì đi? Nếu là trở về thăm, tốt xấu cũng phải chuẩn bị vài thứ mang về mới không tính thất lễ. Ta cũng phải chuẩn bị.”
Kiều Liên Phòng thấy Thập Nhất Nương nhìn ánh mắt Từ Lệnh Nghi làm việc, trong lòng lạnh lùng ” Hừ” một tiếng.
Cho dù ngươi làm kế thất thì như thế nào? Đừng nói La gia hiện tại ngày càng lụn bại, đã sớm không có uy nghi La lão thái gia năm đó, cho dù là có tình huống như năm đó, thê lấy phu làm trời, chẳng lẽ còn có thể lướt qua Hầu Gia hay sao?
Trong lòng nghĩ như vậy, miệng lại cung kính nói:” Ngày mai đường muội về thăm cha mẹ. Ta lúc ở nhà cũng cùng nàng thân thiết nhất. Nàng xuất giá ta không thể tiễn nàng. Nếu phu nhân đồng ý, ta nghĩ ngày mai trở về. Cũng nhân cơ hội cùng đường muội gặp gỡ.”
Qủa là nóng vội mà!
Thập Nhất Nương lại liếc mắt nhìn Từ Lệnh Nghi một cái. Thấy hắn không có dị nghị, nàng gật đầu:” Vậy ngày mai đi!” Sau đó kêu Hổ Phách đến cho Kiều Liên Phòng an bài xe ngựa cùng lễ vật mang về.
Kiều Liên Phòng phúc thân nói cám ơn, hàn huyên vài câu, thì đứng dậy cáo lui:” Không trì hoãn Hầu Gia cùng phu nhân nghỉ ngơi.” Nói xong liếc mắt nhìn Từ Lệnh Nghi một cái.
Từ Lệnh Nghi gật đầu, Thập Nhất Nương liền cười kêu Lục Vân tiễn nàng ra cửa.
Hổ Phách liền nghĩ đêm chuẩn bị lễ vật cho Kiều Liên Phòng mang về, sáng sớm ngày hôm sau thừa dịp Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương ăn cơm lấy lại đây:” Hầu Gia, phu nhân, ngài xem, còn có gì tăng giảm hay không.”
Thập Nhất Nương nhìn Từ Lệnh Nghi. ” Ngươi quyết định là được.” Từ Lệnh Nghi nói.
Thập Nhất Nương lấy lại đây nhìn, chiếu với lễ vật Văn di nương đáp lễ Văn gia, cười đem lễ vật đưa Hổ Phách:” Ngươi tính thật tốt.”
Hổ Phách cười nói:” Nô tì nào có tốt như phu nhân nói vậy– chính là sợ trì hoãn canh giờ của Kiều di nương, buổi tối ngày hôm qua đi chỗ Tam phu nhân xem sổ sách hàng năm. Vì không có lễ vật cho Tần di nương hồi nhà mẹ đẻ, liền theo Văn di nương. Chuyện này còn cố ý thỉnh Tam phu nhân. Tam phu nhân cũng nói, Kiều di nương cùng Văn di nương là tỷ muội trong phòng, theo Văn di nương, là thích hợp nhất. Nô tì lúc này mới dám đến trước mặt Hầu Gia cùng ngài bêu xấu.”
Thập Nhất Nương nghe không khỏi trong lòng thầm khen một tiếng.
Hổ Phách này, càng ngày càng thông minh. Mình bất quá chỉ điểm một chút, nàng đã biết kế tiếp nên làm như thế nào, nói như thế nào.
Tần di nương xuất thân tỳ nữ, trong nhà sớm không có người nào. Tự nhiên cũng sẽ không tồn tại vấn đề hồi nhà mẹ đẻ. Mà Văn gia là đại phú hào, đại thương gia có thể đếm được trên đầu ngón tay của Đại Chu. Đối với Từ gia có thể ra tay giúp bọn hắn làm việc kinh doanh, luôn luôn ra tay hào phóng. Từ gia tự nhiên cũng sẽ không thể keo kiệt làm cho người ta chê cười. Cho nên đối với người Văn gia tới cửa thăm hỏi, đánh thưởng thập phần hậu hĩnh. Theo đạo lý, tình huống Kiều Liên Phòng có thể chiếu theo Văn di nương, cũng có thể chiếu theo Dịch di nương Tam phòng hoặc là vài vị lão di nương qua đời, đều không sai. Cố tình Hổ Phách chiếu theo Văn di nương. Không chỉ chiếu theo Văn di nương, còn đem lễ vật mang thương lượng cùng Tam phu nhân. Tam phu nhân đang quản gia, chi tiêu lớn như vậy đại khẳng định là phải nói một tiếng cùng thái phu nhân một câu. Trên thực tế Hổ Phách nương cơ hội này cho mọi người Từ gia biết Thập Nhất Nương là khoan hậu đến cỡ nào đối với Kiều Liên Phòng.
Phải biết rằng, Văn gia tiếp nhận lễ vật của Văn di nương cũng không dám chỉ có nhận mà không trả. Trình Quốc Công phủ thì khó nói. Một là lễ vật của Kiều Liên Phòng đưa cho ai là vấn đề– nếu nàng cấp mẫu thân mình, chẳng lẽ Kiều phu nhân còn có thể xuất ra khoản tiền lớn như vậy cấp nàng đáp lễ? Hai là phụ thân Kiều Liên Phòng dù sao cũng không có trên đời, Trình Quốc Công phủ có thể vì chất nữ này xuất đầu hay không cũng là vấn đề– Kiều gia cũng không phải cửa nhỏ nhà nghèo, làm việc đều có quy củ. Nữ nhân gả đi mang lễ như thế nào, cũng phải chiếu theo lệ. Vì Kiều Liên Phòng đánh vỡ lệ thường, Kiều phu nhân có thể làm như vậy hay không, ai cũng không dám khẳng định.
Cứ như vậy, Kiều gia nếu ấn theo lễ Kiều Liên Phòng mang về đáp lễ lại đây, cũng bất quá là Văn di nương thứ hai, không có gì là quý hiếm. Nếu không ấn theo lễ mang về để tặng đáp lễ lại đây, lấy thân phận tiểu thiếp của Kiều Liên Phòng, cũng không phải là không thể. Chính là cứ như vậy, Trình Quốc Công phủ ở trong mắt Từ gia liền hiện ra cao thấp, thực sự mang hiềm nghi “Trèo cành cao”. Mà dựa vào tính tình Tam phu nhân, mặc kệ Kiều gia hoàn lễ hay không trả lễ, chỉ sợ se trách móc khắp nơi.
Cái này giống như đào cái hố cho Kiều Liên Phòng!
Liền nhìn xem Kiều Liên Phòng thông minh hay không thông minh, có nhảy xuống hố không.
Bất quá, nàng nhảy hay không nhảy sẽ không ảnh hưởng Thập Nhất Nương — ở trong chuyện này, nàng chữ “Lí”, chữ “Hiền” đều chiếm hoàn toàn. (TT: thiệt là lợi hại, đáng để học hỏi ^_^)
” Vậy đem lễ vật đính giấy đỏ thẫm một lần nữa, giao cho Tú Duyên bên người Kiều di nương.”
Thập Nhất Nương cảm thấy, lấy tính cách Kiều Liên Phòng, nếu mình thay mặt Từ Lệnh Nghi đem danh sách lễ vật cho Kiều Liên Phòng, Kiều Liên Phòng khẳng định cho rằng tục khí, chỉ sợ nhìn cũng sẽ không liếc mắt một cái khiến cho nha hoàn nhận lấy. Cho nên nàng cố ý giao cho Hổ Phách đem danh sách giao cho Tú Duyên– phải biết rằng, trong lòng nghĩ như thế nào, ở trước mặt mọi người làm như thế nào là hai chuyện khác nhau.
Hổ Phách trả lời mà đi.
Từ Lệnh Nghi liền cười nói một câu “Ngươi thật hào phóng “.
Thập Nhất Nương che tay áo mà cười: “Đó là Hầu Gia kiếm được nhiều, thiếp thân mới dám tiêu pha như vậy.” Lại nói,” Huống chi Kiều di nương hầu hạ Hầu Gia, nàng phong quang hồi nhà mẹ đẻ, đó cũng là thể diện của Hầu Gia.”
Từ Lệnh Nghi ở phương diện này có chút chủ nghĩa đại nam tử, không nói gì nữa, cúi đầu ăn cơm.
Chỉ chốc lát, Kiều Liên Phòng đến chào từ biệt Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương.
Nàng búi tóc mẫu đơn kế, đeo băng tóc trân châu, đeo trâm cài tóc hàm châu lung đưa, xuyên bộ trang hoa bối tử màu hồng đào bướm xuyên hoa, trên mặt bôi phấn bạc, mi mắt tươi cười, thần sắc vui sướng. Khác sự trong trẻo nhưng lạnh lùng, cao ngạo ngày xưa. Như chim nhỏ sổ lồng, lộ ra vui mừng sung sướng.
Nhìn ra, có thể trở về thăm mẫu thân, từ đáy lòng Kiều Liên Phòng cảm thấy thật cao hứng.
“Hầu Gia, phu nhân, nếu như không có gì khác phân phó, ta liền cáo từ.” Nàng tự nhiên hào phóng Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương hành lễ. Mà đi theo nàng phía sau Hổ Phách lúc này hướng Thập Nhất Nương hơi gật đầu, ý bảo chuyện đã làm thỏa đáng.
Thập Nhất Nương tỉnh bơ nhìn Từ Lệnh Nghi.
“Nhìn thấy Kiều phu nhân, thay mặt ta hướng nàng hỏi thăm một tiếng.” Thanh âm Từ Lệnh Nghi ôn hòa.
Kiều Liên Phòng vội khom đầu gối hành lễ.
Thập Nhất Nương bảo Hổ Phách thưởng một hà bao thỏi bạc cho Kiều Liên Phòng:” Cầm đánh thưởng nha hoàn, bà tử. Cũng là thể diện Hầu Gia.”
Đáy mắt Kiều Liên Phòng hiện lên một tia ngoài ý muốn, cười nói cám ơn, Tú Duyên lập tức tiến lên tiếp hà bao, sau đó chủ tớ do Hổ Phách tiễn ra cửa.
Từ Lệnh Nghi liền đi ngoại viện—vật liệu đá gạch ngói làm phòng cũng lục đục chuyển lại đây, Từ Lệnh Khoan làm chuyện này, hắn có đôi khi sẽ cùng Bạch tổng quản đi kiểm tra.
Thập Nhất Nương cùng Hổ Phách đi noãn các.
” Ta đem danh sách lễ vật cho Tú Duyên. Tú Duyên tiếp nhận định bỏ vào ống tay áo. Ta còn nói, ngươi cũng nên xem, nếu có cái gì nhất thời không nghĩ tới cần tăng giảm, ta lập tức đi làm cho tốt. Miễn cho trở lại Trình Quốc Công phủ bị người ta cười nói. Kiều di nương mất mặt không nói, mặt mũi phu nhân chúng ta cũng không sáng. Tú Duyên còn khách khí, ta thập phần kiên trì, Tú Duyên cũng mở danh sách lễ vật liếc mắt một cái.” Nói xong, Hổ Phách cười mị,” Lúc ấy sắc mặt liền thay đổi. Sau đó không yên lòng xã giao vài câu, mượn danh sách lễ vật đi nhìn Kiều di nương. Ta cũng mặc kệ mọi việc. Không mặt mũi da mặt dày đi theo. Tú Duyên tự nhiên không tiện nói gì cùng Kiều di nương. Chỉ đưa danh sách lễ vật cho Kiều di nương nhìn.”
Thập Nhất Nương nghiêm mặt gật đầu.
” Kiều di nương thấy chấn động. Hỏi ta là chủ ý của ai. Ta nói, đây là ý tứ phu nhân. Chiếu theo Văn di nương. Nếu di nương cảm thấy có cái gì không ổn. Ta đi bẩm Hầu Gia cùng phu nhân.” Hổ Phách nhớ lại,” Kiều di nương cầm danh sách lễ vật biểu tình có chút âm tình bất định. Qua một hồi lâu, nàng ngẩng đầu hướng tới ta cười, nói, nếu là phu nhân ân điển, ta sao dám chối từ, cô phụ ý tốt phu nhân một phen. Sau đó khiến cho Tú Duyên đem danh sách lễ vật thu lại.”
Thập Nhất Nương nghĩ vừa rồi cử chỉ hào phóng của Kiều Liên Phòng, trầm ngâm nói: “Nhìn ra, Kiều di nương là có bầu thật.” Hổ Phách ngạc nhiên.
Thập Nhất Nương giải thích cho nàng nghe:”Ngay cả Tú Duyên đều cho rằng phân lễ này rất phong phú, Kiều di nương như thế nào không nhìn được. Nàng tự hỏi lúc sau mới dám tiếp, nhất định có chỗ dựa vào. Không tin ngươi chờ coi. Lúc trở về, Trình Quốc Công phủ tặng tối đa bốn mâm hoặc là tám mâm lễ làm đáp lễ.”
Vì gia tộc thai nghén con nối dòng, là cống hiến lớn nhất của con dâu cho gia tộc. Đáp lễ đều không có mạnh bằng cái này.
Đến buổi tối, Kiều Liên Phòng quả nhiên chỉ mang theo tám mâm lễ trở về.
Thập Nhất Nương phân phó Hổ Phách:” Ngươi giúp ta kêu Đào mama đến đây? Ta có chuyện nói cùng nàng.”
Hổ Phách buồn buồn không vui đi kêu Đào mama.
Nha hoàn viện này đại bộ phận đều là Đào mama tiến cử, Hổ Phách rất có thủ đoạn, mọi người lại thấy Thập Nhất Nương ngày càng đắc thế, có nha hoàn nghĩ mình rốt cuộc không phải tâm phúc Thập Nhất Nương, sớm muộn gì cũng phải đi ra ngoài, gặp chuyện giả bộ hồ đồ; có nha hoàn nghĩ lúc Nguyên Nương còn sống không tốt, hiện tại thay đổi phu nhân, mình chắc gì kém so với những người khác, gặp chuyện cùng Hổ Phách đi lại thập phần gần gũi; còn có nha hoàn nghĩ lúc trước vào phủ Nguyên Nương đối mình thật tốt, nghĩ Đào mama lợi hại, ngộ sự không khỏi muốn xin chủ ý Đào mama. Vì chuyện Kiều Liên Phòng Đào mama cũng nghe một ít tiếng gió. Thấy sắc mắt Hổ Phách không ngờ tìm mình, trong lòng đã hiểu được mấy phân, đợi trong nội thất, thấy dáng vẻ phong khinh vân đạm Thập Nhất Nương, lại có chút nghi hoặc. Ngược lại đối với chuyện Kiều Liên Phòng mang thai nhất thời không nắm chắc.
Thập Nhất Nương thỉnh Đào mama đến noãn các ngồi xuống, đi thẳng vấn đề nói:” Kiều di nương mang thai. Mama có chủ ý gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.