Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 119:




Edit:..Lam Thiên..
Bên ngoài Niệp Hương Viện, một tỳ nữ mặc một thân y phục màu xanh lục đi ngang qua con đường rải đá rẽ vào một căn phòng ở trong viện.
Niệp Hương Viện này mặc dù không phải quá hoa lệ lỗng lẫy nhưng lại hơn ở sự tinh xảo tao nhã, phong cảnh hợp lòng người. Có thể thấy được chủ nhân trong viện này có chút được sủng ái.
Lò hương mẫu đơn bốc lên từng trận mùi hương bạch đàn danh quý nhân gia bình thường không mua nổi, gió nhẹ thổi qua liền phân tán từng làn khói trắng từ lò hương dâng lên khiến cả căn phòng tràn ngập mùi thơm.
Quý di nương mặc một thân gấm lụa ngẫu ti la thường màu phấn hà nghiêng người dựa vào giường, trên búi tóc điểm  một chút châm sai màu xanh ngọc, trên cánh tay trắng sứ đeo một đôi vòng tay màu ngân bạch.
Sau khi tỳ nữ Thúy Y vào phòng liền lập tức đi đến trước mặt Quý di nương,trên gương mặt thanh tú mang theo một chút tươi cười cao hứng, thanh âm thanh thúy vang lên “Tiểu thư, mẫu thân nhị thiếu phu nhân  thừa tướng phu nhân vừa mới tới, xem bộ dáng hẳn là tới nhắc nhị thiếu phu nhân cầu tình nói tốt, không nghĩ tới lại bị mất mặt mũi, buồn bực không được liền đóng cửa lại hảo hảo giáo huấn nhị thiếu phu nhân một trận.”
Tỳ nữ Thúy Y càng nói càng cao hứng, trong ánh mắt trònn tròn lóe lên ánh sáng. Lúc này nhị thiếu phu nhân hẳn là gặp hạn, hừ, xem về sau nàng còn dám đối với tiểu thư nhà nàng hô to gọi nhỏ, châm chọc khiêu khích nữa hay không. Thật sự là báo ứng, nàng xứng đáng gặp xui xẻo.
Quý di nương nhíu mày, hơi hơi cong khóe môi, nhẹ giọng cười nói “Nguyễn thị là người ngu ngốc, ta cho tới bây giờ đều không đem nàng để vào mắt. Hiện tại vào thời điểm này, nàng cũng không  thể khắc chế tính tình, náo tới cửa. Có thể thấy được thật sự là người ngu ngốc.”
Nếu không phải Nguyễn thị này mệnh tốt, đầu thai ở trong bụng thừa tướng phu nhân thì vị trí chính thất này khi nào sẽ đến lượt nàng.
Khó chịu trong mắt Quý di nương chợt lóe lên, cũng may Nguyễn thị này vô luận là tâm cơ hay thủ đoạn đều thua chính mình, chờ phu quân đạt thành đại sự, nàng liền đem Nguyễn thị từ vị trí chính thê lôi xuống dưới.
Tỳ nữ Thúy Y  liên tục gật đầu, cười nói “Nhị thiếu phu nhân nào có thông minh như tiểu thư, đương nhiên không xứng làm đối thủ của người. Nàng hiện tại xem như tự mình chuốc lấy cực khổ, nhưng nô tì có chút không rõ, nghe nói đại hoàng tử phi trị gia hữu đạo, nữ nhân trong hậu viện của đại hoàng tử người người đều dễ bảo, thế nào cùng là từ trong bụng một mẫu thân chui ra, khác biệt lại lớn như vậy.”
Quả thực là một trời một vực, nhị thiếu phu nhân này coi như là kỳ hoa. tỳ nữ Thúy Ykhinh thường  bĩu môi.
Quý di nương nghe vậy câu môi cười, dung nhan  như hoa nhất thời tươi sáng lên, mắt hạnh mềm mại đáng yêu  càng thêm động lòng người, chỉ nghe nghe thấy nàng nói “Cái này phải thật sự cảm tạ thừa tướng phu nhân đối nàng ưu ái. Nếu không có chỗ dựa vững chắc, Nguyễn thị làm sao có thể ở trong đại trạch thừa tướng phủ dưỡng thành dạng tính tình như vậy. Tỷ tỷ kia của nàng so với Nguyễn thị thông minh hơn rất nhiều.”
Đồng dạng đều có được mẫu thân sủng ái và che chở, đại hoàng tử phi người ta đều học được thủ đoạn thiết huyết của thừa tướng phu nhân nhưng Nguyễn thị lại dưỡng thành tính tình dễ xúc động không có đầu óc như vậy.
Đãi ngộ như vậy cũng không phải chính mình có thể có được, trong ánh mắt xinh đẹp của Quý di nương mắt chớp qua  một tia khói mù, quả nhiên, có một xuất thân tốt chính là cùng người khác không giống nhau, ít nhất, cái này nàng cần phải tiêu phí rất nhiều tinh lực mới có thể đuổi kịp.
Tỳ nữ Thúy Y  nghe xong  liền quệt quệt miệng lầu bầu nói “Có một mẫu thân có năng lực chính là tốt, mỗi một lần nhị thiếu phu nhân phạm sai lầm, đều là thừa tướng phu nhân tới thu thập cục diện rối rắm. Còn có thể khiến nhị thiếu phu nhân lông tóc vô thương.”
Đến cùng cũng là đích nữ ở Thừa Tướng Phủ,lại có một  mẫu thân lợi hại như vậy, nhị thiếu phu nhân mới có thể hoành hành ngang ngược như vậy.
Nghĩ vậy, tý nữ Thúy Y lại nhỏ giọng nói “Giống như nhị thiếu gia, gặp phải một mẫu thân như Hứa di nương....”
Tỳ nữ Thúy Y đột nhiên ngừng lại, nhất thời nói quá trôi chảy nhưng lại đã quên đây là cấm kỵ của vương phủ, hơn nữa, còn quan hệ đến nhị thiếu gia.
Quý di nương nghe vậy trong lòng không vui, đôi mắt vi liễm, trên nét mặt còn mang theo khinh thường “Di nương cũng là người vô dụng, ta vốn tưởng rằng nàng ta còn có chút bản sự, không nghĩ tới cũng là con hổ giấy. Vốn người đã chết cũng liền thôi, nhưng nàng ta lại làm hại phu quân cùng vương gia sinh hiềm khích.” Có thể xem như trên con đường kế thừa vương vị của phu quân thêm một tảng đá lớn.
Tỳ nữ Thúy Y hơi hơi cúi đầu, nịnh hót nói “Đến cùng Hứa di nương không có tiểu thư thông minh như vậy nên mới gặp xui xẻo té ngã như thế.”
Quý di nương vươn tay vò vò lọn tóc, cười nhạo nói “Là ta xem trọng nàng ta, vốn là một tỳ nữ xuất thân đê tiện, dù đã vào vương phủ làm tiểu thiếp duy nhất của  vương gia nhưng đến cùng cũng không chân chính chịu qua tranh đấu  lợi hại trong đó. Ngẫm lại cũng đúng, ở vương phủ an nhàn như vậy, làm sao có thể dưỡng  một mãnh thú biết ăn thịt người.”
Nơi này không giống như nhà nàng, năm sáu cái di nương lúc nào cũng trình diễn nhiều trò, hơn nữa nhiều thứ tử thứ nữ như vậy. Đích mẫu cũng không phải là đèn dầu đã cạn, mỗi đạp một bước, đều phải vạn phần cẩn thận. Tình cảnh như vậy, mới thực sự xem như từng bước kinh hồn.
Tỳ nữ Thúy Y nghe vậy tất nhiên là không dám phản bác, gật đầu đồng ý nói “Đó là đương nhiên, trong phủ này vương phi đều không thích quan tâm tới Hứa di nương, nàng tự mình sống an nhàn qua ngày, cũng khó trách bỗng chốc liền thua trận.”
Trên mặt  Quý di nương tựa tiếu phi tiếu “Vương phủ  thiếu nữ nhân như vậy, tất nhiên là không có trò gì hay. Nàng thua không quan trọng, quan trọng là ta không thể thua.”
Tỳ nữ Thúy Y hơi nghiêng đầu, nhỏ giọng dò hỏi “Tiểu thư, vì sao không thừa cơ hội lần này thêm thượng vào lửa một lần đánh ngã nhị thiếu phu nhân vậy?”
Quý di nương thu hồi bàn tay, trong mắt hạnh ánh sáng lưu chuyển “Ngươi cho là Nguyễn thị dễ đánh ngã như vậy sao? Nàng là ngu ngốc không sai nhưng hết lần này tới lần khác nàng có xuất thân không thể đánh ngã, nàng nháo như thế nào cũng được, chỉ cần không phạm phải thiên đại sai lầm, cũng không phải là nói hưu liền có thể hưu. Hiện tại chuyện ta có thể làm, chính là sớm hoài thượng nam thai, sinh hạ trưởng tử cho phu quân, cứ như vậy ta mới có hi vọng được nâng làm bình thê  . Về phần vị trí chính thất, liền chỉ có thể từ từ lại tính.”
Quý di nương  dừng lại một chút, lại tiếp tục nói “Huống hồ, phu quân muốn kế thừa vương phủ cần có trợ lực bên nương gia của Nguyễn thị là chuyện ắt hẳn không thể thiếu.” Này cũng là nguyên nhân hiện tại nàng không thể động tới Nguyễn thị. Hiện tại chính mình chỉ có trước lên làm bình thê, sau đó lại quyết định.
Qúy di nương lớn lên ở bên trong tranh đấu, biết rõ đạo lý làm việc không thể nóng vội. Nàng thật vất vả mới từ trong phần đông thứ nữ trổ hết tài năng, được Bách Lí Trần Hiên nạp vào vương phủ làm thiếp. Lại được mẫu thân chân truyền mười mấy năm, sau khi đến vương phủ, mỗi một bước đều đi vô cùng cẩn thận, không dễ dàng để cho người ta bắt được nhược điểm.
Tỳ nữ Thúy Y nghe xong giật mình  gật gật đầu, lập tức lại mím môi cười nói “Nhị thiếu gia đã vài ngày liên tục đều nghỉ ở chỗ tiểu thư, nhị thiếu phu nhân lại...., tóm lại tiểu thư hoài thượng nam thai chẳng qua là chuyện sớm hay muộn mà thôi.”
Quý di nương nghe vậy cũng là tâm tình vô cùng tốt, khẽ vuốt ống tay áo nói “Nguyễn thị kia có cho người chú ý tốt? mỗi bữa vẫn đều có cà rốt sao?”
Nghe thấy câu hỏi của Quý di nương, tỳ nữ Thúy Y nhất thời che miệng cười nói “Đây là đương nhiên, một bữa cũng chưa thiếu qua. Nhị thiếu phu nhân vì có thể hoài thượng đứa nhỏ nên rất chịu khó ăn a.”
Quý di nương nhất thời hô một tiếng, trong mắt lóe lên châm chọc “Đồ ngu ngốc, thật đúng  là đem thứ này trở thành bí phương sinh con.”
Nàng bất quá là cho người an bày trò hay, không nghĩ tới Nguyễn thị liền đối với chuyện ‘Ăn cà rốt có thể sinh con’ vô cùng tin tưởng, mỗi bữa đều tự mình ngoan ngoãn ăn thứ tốt có thể khiến người ta vô sinh. Nghĩ vậy, trên mặt Quý di nương càng thêm tràn đầy khinh thường, Nguyễn Ngân Linh a Nguyễn Ngân Linh, ngươi nói ta nên làm thế nào để cảm tạ ngươi ngu ngốc đây.
“Không chỉ như vậy, nhị thiếu phu nhân còn âm thầm phân phó phòng bếp, không được cho tiểu thư ăn cà rốt a.” Tỳ nữ Thúy Y khó nén vẻ mặt vui vẻ.
Quý di nương mím môi cười, nâng nâng cái trâm cài đầu nói “Tùy vào nàng mù quáng, cà rốt mỗi bữa nhưng đừng để nàng bỏ quên.”
Biện pháp khiến người ta vô sinh này vẫn là do mẫu thân Quý di nương  vô tình biết được, sau khi dạy cho nàng, Quý di nương liền dùng ở trên người Nguyễn thị, hiệu quả rất linh nghiệm, khiến cho Nguyễn thị quá môn một năm cũng không thể mang thai.
“Tiểu thư yên tâm, nô tì sẽ cho người nhìn chằm chằm. Chỉ là...” Tỳ nữ Thúy Y nghe vậy tất nhiên là gật đầu, sau đó lại chần chờ nói “Thế tử phi liền làm sao bây giờ? Lần trước nhị thiếu phu nhân xuống tay thu mua tỳ nữ không thành công, tuy rằng lệ chẩn lần này biết được thế tử phi không có mang thai. Nhưng nô tì nghe  tỳ nữ trong Thanh Lan Viên nói, thế tử vô cùng sủng ái thế tử phi, Này khó đảm bào sẽ không mang thai, tiểu thư, có muốn ra tay?”
Nghe được tình huống bên Thanh Lan Viên, Quý di nương vốn vui vẻ  tươi cười chợt lạnh nhạt xuống dưới, mím môi nói “Lần trước nếu tỳ nữ bị Nguyễn thị thu mua không kín miệng, lại tự vẫn tại chỗ. Nàng ta sợ rằng cũng không dễ dàng thoát thân như vậy, bất quá ta phải cảm tạ Nguyễn thị một trận, nếu không phải nàng ta ra tay trước, không chừng người gặp xui xẻo sẽ là ta.”
May mắn nàng hành sự có tâm nhãn, biết được Nguyễn thị cũng có tâm tư đối phó với Hạ Thính Ngưng nên mới nhẫn nãi đứng ngoài cuộc. Bằng không không chừng lần trước nàng sẽ là kết quả gì đâu.
Tỳ nữ Thúy Y cũng là gật đầu nói “Không nghĩ tới thế tử phi lại tỉnh táo như vậy, chỉ là, tiểu thư, hiện tại cũng không giống như trước kia, thân thể thế tử vô cùng tốt, nếu như để thế tử phi thực sự mang thai, kia....” tiền đồ của nhị thiếu gia  đã có thể xa càng thêm xa.
Quý di nương nghe vậy cũng là trong lòng cứng lại, nàng làm sao lại không biết thân thể thế tử tốt lên đối phu quân mà nói là tin tức có bao nhiêu xấu. Vốn vì chuyện của di nương, vương gia liền đã vắng vẻ  phu quân, hiện tại thân thể thế tử lại dần dần chuyển tốt, vương gia liền càng không đem phu quân đặt ở trong lòng. Nếu Hạ Thính Ngưng lại có thai, sinh ra nhi tử, kia đã có thể...
Quý di nương nghĩ đến chuyện này liền càng thêm thận trọng, đối với tỳ nữ Thúy Y nói “Trước mắt xem ra muốn kê đơn cho nàng là không được. Liền dùng biện pháp đối phó với Nguyễn thị  đối phó với nàng đi, cà rốt này dù sao cũng là nguyên liệu nấu ăn, sẽ không dễ dàng khiến người khác phát hiện.”
Tỳ nữ Thúy Y nghe vậy tất nhiên là không có ý kiến gì, chỉ cười nói “Sớm biết như thế, lần trước Hứa di nương phân phó, chẳng liền an bày luôn. Đỡ cho nô tỳ phải đi mua thuốc, lăn qua lăn lại nửa ngày. Đến cùng vẫn là biện pháp của tiểu thư tốt.”
Quý di nương lườm nhẹ tỳ nữ Thúy Y một cái, giáo huấn “Ngươi bị hồ đồ sao?, biện pháp này trăm ngàn lần không thể để di nương biết, ngay cả phu quân cũng không thể. Nguyễn thị ngày ngày đều ăn cà rốt, nếu như bị phu quân cùng di nương biết được, liền sẽ bị lộ. Ám hại trưởng nhi tử của đích nữ, là chuyện đùa giỡn  sao.”
Thời điểm nói lời này, Quý di nương vô cùng  tức giận, thân phận hiện tại của nàng bất quá chỉ là một di nương, hài tử sinh ra đều là thứ xuất. Nếu như bị phu quân biết nàng ám hại Nguyễn thị, vậy cho dù phu quân sủng ái nàng cũng sẽ nhất thời trở mặt. Hiện tại nếu không phải di nương đã chết, ít đi một người theo dõi, nàng mới có thể dùng tới biện pháp này. Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit:..Lam Thiên..
Tỳ nữ  Thúy Y bị Quý di nương  giáo huấn cũng biết chính mình đã nói sai, nhất thời cúi đầu nói “Nô tì biết sai rồi, lần sau sẽ không dám nói lung tung nữa.”
Quý di nương thở phào nhẹ nhõm, liếc nàng một cái nói “Đi xuống đi, nhớ kỹ, việc này không thể để phu quân biết.”
Tỳ nữ Thúy Y vâng vâng dạ dạ đáp ứng, cúi đầu  lui xuống xuất môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.