Thứ Nữ Đương Gả: Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 25:




Nghe thấy cung nữ bẩm báo, Hoàng Hậu vội vàng buông chiếc gương trong tay xuống, phất phất tay nói “Mau tuyên hắn vào.” Sau khi nói xong liền từ trên ghế đứng dậy, tùy Vệ ma ma đỡ đi ra bên ngoài đại điện ngồi xuống.
Qua hồi lâu, một người mặc y phục thái giám tổng quản đi đến, phía sau còn có một tiểu thái giám đi theo, trên tay tiểu thái giám cầm theo khoảng hai mươi cuộn tranh, bộ dáng ngoan ngoãn dễ bảo.
Phùng công công vừa vào tới đại điện Phượng Tê Cung, liền đi tới chỗ chính giữa quỳ xuống dập đầu hành lễ, tiểu thái giám sau lưng cũng vội vàng làm theo“Nô tài tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương thiên tuế.”
Hoàng Hậu hơi khoát tay, nói “Miễn lễ, đều đứng lên đi.”
“Tạ nương nương.” Sau khi được cho phép, Phùng công công mới dám đứng dậy.
Hoàng Hậu lập tức hỏi “ Chuyện Cẩn Nhi tuyển thân đã làm tới đâu rồi?”
Phùng công công vội vàng gật đầu bẩm báo “Bẩm nương nương, ngày sinh tháng đẻ của các tiểu thư hợp hảo đã có, nô tài đã đem danh sách và bức họa của những người trúng cử đưa tới đây, thỉnh nương nương xem qua.”
Nói xong liền quay đầu nhìn thoáng qua tiểu thái giám đứng ở phía sau, ý bảo hắn nhanh chóng mang lên. Sau khi tiểu thái giám nhận được ánh mắt của tổng quản, liền vội vàng nâng mấy cuộn tranh trên tay tiến lên vài bước.
Hoàng Hậu cười quay đầu nhìn Vệ ma ma đứng ở bên cạnh liếc mắt một cái, Vệ ma ma vội vàng bảo cung nữ đi qua đem cuộn tranh dâng lên.
Cung nữ tiếp nhận cuộn tranh, đem tới trước mặt Hoàng Hậu, Hoàng Hậu cao hứng lấy ra danh sách nhìn.
Bát tự cuối cùng là hợp nhất, mấy ngày qua, trong lòng nàng rất nhớ thương việc này, thế nào cũng không bỏ xuống được. Năm nay Cẩn Nhi đã hai mươi tuổi, nhưng bên người lại ngay cả một nha đầu thông phòng cũng không có, càng miễn bàn tới di nương cùng trắc phi.
Muội muội Nhã Tố cũng không ít lần dục hắn cưới thê tử, nhưng Cẩn Nhi một lần đều không đáp ứng. Nhã Tố lại không làm chủ cho hắn, thứ nhất là do nàng biết rõ tính tình của Cẩn Nhi, từ trước tới này hắn luôn không thích người khác tự chủ trương nhúng tay vào chuyện của hắn. Thứ hai cũng là không muốn không trải qua sự đồng ý của Cẩn Nhi đã làm chủ, miễn cho cuối cùng tuyển phải người hắn không thích, khiến hắn khó chịu.
Cũng bởi vậy chuyện chung thân đại sự của Cẩn Nhi cứ một năm lại qua một năm, trì hoãn đến hiện tại. Trước đó vài ngày, Nhã Tố thật vất vả mới khiến hắn mở miệng đáp ứng cưới thê tử, muội muội cũng là vì thế cao hứng mấy ngày.
Chính là các phu nhân thế gia vừa nghe đến Cẩn Nhi muốn thành thân xung hỉ, một đám đều vội vàng đóng cửa không gặp, hoặc là tổ chức yến hội thân cận, rõ ràng là không muốn đem nữ nhi gả đến Tĩnh Vương Phủ đi.
Thực cho rằng nàng không biết, một đám còn không phải đều là nhận định Cẩn Nhi không tốt lên được, sợ nữ nhi gả qua phải thủ tiết mới tránh như rắn rết sao?.
Muội muội thật sự không còn cách nào khác, đành phải tiến cung đến cầu nàng. Nàng dứt khoát truyền ý chỉ xuống, để tất cả quan viên từ chính ngũ phẩm trở lên ít nhất phải báo lên ngày sinh tháng đẻ của một nữ nhi vừa độ tuổi để tiến cung tham tuyển.
Lúc này mới có chuyện hợp bắt tự như vậy, chỉ mong lần thành thân xung hỉ này, thật có thể khiến thân mình Cẩn Nhi tốt lên. Bằng không Nhã Tố còn không phải là khóc đến mắt cũng muốn mù sao.
Hiện tại danh sách người trúng cử đã xuất ra, người làm dì như nàng tự nhiên cũng phải hảo hảo vì Cẩn Nhi tuyển một người có tri thức hiểu lễ nghĩa, hiền lương thục đức mới được.
Nghĩ đến chuyện này, Hoàng Hậu liền càng thêm tích cực lên, Vệ ma ma mở cuộn tranh ra, nàng vừa xem tranh vừa đối chiếu với danh sách. Hai người cứ như vậy không coi ai ra gì xem các tiểu thư trúng cử.
Đột nhiên, Hoàng Hậu nhìn một bức bức họa ở trong đó, sau khi đối chiếu với danh sách xong liền dừng lại, cau mày nói “Ma ma, bản cung nhớ cô cô của Hồng Lan Diệp hình như là gả đến phủ Việt Quốc Công đi?”
Vệ ma ma nhìn nữ tử trên bức họa, suy nghĩ một chút, mới khẳng định gật đầu nói “Không sai, cô cô của Hồng Lan Diệp, Hồng Kim Tuyết gả cho nhi tử thứ hai của phủ Việt Quốc Công - Lưu Thư Tuyên.”
Nghe nói như vậy, sắc mặt Hoàng Hậu nhất thời liền có chút khó coi. Việt Quốc Công Lưu Chi Bằng là thân ca ca của đương kim Thái Hậu, Phủ Việt Quốc Công ỷ vào quyền thế và Thái Hậu cấu kết với nhau làm việc xấu, không ít lần cấp Hoàng Thượng ngột ngạt muốn nắm lấy đại quyền.
Hai bên đã sớm thủy hỏa bất dung, Hoàng Thượng cũng luôn luôn tìm cơ hội muốn một lần trừ bỏ phủ Việt Quốc Công, triệt để cắt đi khối u ác tính này. Như vậy thái hậu cũng sẽ mất đi duy trì, không bao giờ nữa có thể rêu rao chống lại Hoàng Thượng nữa.
Nhưng lúc này Thái Hậu đây là có ý tứ gì, này, không phải rõ ràng là muốn thừa dịp tuyển thân xếp người cùa bà vào bên người Cẩn Nhi hay sao?. Hừ, tính toán thật ra rất tốt. Biết Cẩn Nhi xưa nay vô cùng được Hoàng Thượng coi trọng, sợ là muốn mượn cơ hội này xếp vào bên người hắn một cái nội ứng thám thính tin tức đi.
Nghĩ đến cái này, mặt Hoàng Hậu liền triệt để lạnh xuống, nhìn cung nữ đang cầm khoảng hai mươi cuộn tranh nói “Một đám đều phải tra rõ ràng cho ta.”
Vệ ma ma trịnh trọng gật đầu, bà biết nương nương đây là muốn đem những người Thái Hậu muốn cài vào đều bắt được hết nên bà lập tức cũng không dám qua loa, tỉ mỉ đối chiếu với danh sách và bức họa.
Một phen tra xuống, tổng cộng tra ra có chín nữ tử là người của Thái Hậu.
Sắc mặt Hoàng Hậu càng đen tới cực điểm, những người này cơ hồ chiếm tới gần một nửa những người trúng cử trong danh ngạch. Thái Hậu thật đúng là nhọc lòng, vì có thể thành công xếp người vào bên cạnh hắn, lại không tiếc hạ cả vốn lẫn gốc chọn nhiều nữ tử có gia thế và bối cảnh vô cùng tốt vào cung tham tuyển.
Hoàng Hậu lạnh lùng ‘Hừ’ một tiếng, chỉ cần có nàng ở đây, Thái Hậu đừng nghĩ có thể được như ý.
Ngẩng đầu trực tiếp đối với Phùng công công phân phó nói “Đem Hồng Lan Diệp, Lí Vân Yến, Tạ Thu Dung, Bạch Ngọc Châu, Vương Tú Hồng.... chín người này, sửa thành không hợp bát tự với Cẩn Nhi loại đi.”
Phùng công công dụng tâm đem những cái tên này ghi nhớ, tỏ vẻ đã hiểu gật gật đầu “Nô tài đã biết.”
Hoàng Hậu lập tức lại nhíu mày nhìn về phía mười bức họa còn lại, sau khi loại trừ những người Thái Hậu xếp vào, còn lại đều là những nữ tử không có gia thế bối cảnh.
Hoặc là thứ nữ gia thế cao, hoặc là đích nữ gia thế thấp, còn có người không những gia thế thấp, mà lại còn là thứ nữ.
Trong những người này, không một người nào có thân phận cao quý có thể xứng đôi với Cẩn Nhi, cái này, phải làm sao mới tốt?.
Vệ ma ma liếc mắt một cái liền nhìn ra vì sao Hoàng Hậu lại phiền não, liền cười nói “Nương nương là ngại trong những người còn lại này, không một người nào có gia thế bối cảnh có thể xứng đôi với Tĩnh Vương thế tử.”
Hoàng Hậu nhu nhu huyệt thái dương, có vẻ có chút đau đầu “Đúng vậy, những người này làm sao xứng làm chính phi của Cẩn Nhi, ma ma liệu có ý kiến gì hay?” Nàng tuyệt không thể để Cẩn Nhi cưới một nữ tử tiểu môn tiểu hộ ( ý chỉ nữ tử có gia thế thấp) làm chính phi.
Vệ ma ma đến gần vài bước nói “Cũng không phải là không có biện pháp. Sở dĩ muốn hợp bát tự, bất quá là muốn để Tĩnh Vương thế tử cưới một nữ tử mệnh cách tốt mang về xung hỉ, chúng ta có thể để cho thế tử nạp thiếp trước khi cưới thê tử.”
Hoàng Hậu nhất thời ngồi thẳng thân mình nói “Ngươi là nói....”
Vệ ma ma gật đầu tiếp tục nói “Để thế tử tuyển vài người vừa ý trong số này nạp làm thiếp thất, sau đó lại tìm một nữ tử môn đăng hộ đối vơi thế tử làm chính thê, chỉ cần bát tự không xung với thế tử là tốt rồi. Cứ như vậy, vừa có thể xung hỉ, vừa có thể cưới một người thân phận tương ứng làm chính phi.”
Hoàng Hậu nghe vậy liền vô cùng tán thánh “Chủ ý này rất tốt.”
Nhưng sau lại nhíu mày “Nhưng chính phi này, chọn người....” Nên làm thế nào đi tìm đây? Mấy phu nhân có thân phận người nào bằng lòng gả đích nữ đi qua.
Vệ ma ma nghĩ nghĩ, lại nói “Qua mấy ngày nữa nương nương có thể tổ chức một buổi thưởng hoa yến, đem các phu nhân có phong hầu vị cập hoặc tước vị trở lên mời vào cung, đến lúc đó ngài lại nghĩ một cái biện pháp, dụ dỗ đe dọa một phen, còn sợ các nàng dám không đem ngày sinh tháng đẻ của nữ nhi vừa độ tuổi trong phủ đưa vào cung sao?”
Hoàng Hậu cũng cảm thấy biện pháp này quả thật có thể làm, liền gật đầu nói “Ân, vậy làm theo lời ngươi nói.”
Lại quay đầu nói với Phùng công công “Ngươi xuất cung ngay lập tức, đem danh sách và bức họa này đưa đến Tĩnh Vương Phủ giao cho Tĩnh Vương Phi, nói cho nàng biết trước tiên để Cẩn Nhi chọn vài người vừa ý trong đó hầu hạ, qua mấy ngày nữa, thì bản cung sẽ cho người đưa một ít bức họa khác đi qua, đến lúc đó mới hảo hảo lựa chọn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.