Thu Phong Sinh Vị Thủy

Chương 30: Điềm báo




Tiêu Lâm sửa lại chữ ký QQ của mình thành: “Tạm thời không tiếp kịch mới, kể cả áo rồng. Kịch cũ mong chớ thúc giục, trở về nhất định trả hàng.”
Đọc được dòng ký tên này, một đám chuẩn bị dậm chân hậm hực, thường nói ngày ngủ là thời cơ tốt nhất để ghi âm, mà Tùy Phong lại không nhận kịch mới vào lúc này, Nhóm chuẩn bị vội vàng ra kịch chỉ có thể rưng rưng đi tìm người khác.
Quý Lâm cũng đọc được chữ ký này của anh, vốn cậu còn đáp ứng một cô bé chuẩn bị trong xã đoạn đến tìm Tiêu Lâm phối hiệp dịch, nhưng anh đã treo stt như vậy khẳng định là có lý do của anh. Thế nên khi Quý Lâm đọc được những dòng này, cậu cũng đánh mất luôn ý tưởng tìm anh tiếp kịch.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Sao đột nhiên không tiếp kịch mới? Nợ quá nhiều rồi?
Tùy Phong Nhập Dạ: Không phải, về nhà, phụ huynh ở nhà, không dám làm càn *khóc*
Lưu Thủy Bất Ngữ: Phụt, thật là một đứa trẻ hiếu thuận.
Tùy Phong Nhập Dạ: o(*////▽////*)q Tiểu Ngữ cũng thế …….
Khóe miệng đang khẽ cong của Quý Lâm bỗng cứng lại, cậu hiếu thuận sao?
Hôm nay đúng ngày mùng chín tháng giêng, vốn nên là lúc người một nhà hòa thuận vui vẻ, quây quần bên nhau qua tân niên. Nhưng giờ phút này trong nhà Quý Lâm chỉ có một người. Bố mẹ cậu dạy bây giờ đều là lớp 12 sắp tốt nghiệp, đây chính là thời khắc ôn tập quan trọng nhất. Hai người ngày ngày bận rộn ở trường học, tiến hành ôn tập cho các học trò.
Từ nhỏ Quý Lâm đã hình thành thói quen, trong trí nhớ của cậu, bố mẹ luôn bề bộn nhiều việc.
Thời còn bé, mỗi ngày Quý Lâm tan học sớm về đế nhà, ngoan ngoãn làm xong bài tập, nhưng không xem ti vi mà lại ngồi trên sô pha chờ bố mẹ về.
Lát sau bố mẹ về, Quý Lâm vui mừng chạy qua, hai tay dâng lên bài thi 100 điểm cùng bài tập đã hoàn thành bày trước mắt bọn họ, thần tình chờ mong: “Bố, mẹ, hôm nay con đã ngoan ngoãn làm hết bài tập rồi nha, bài kiểm tra hôm qua còn được 100 điểm.”
Tiểu Quý Lâm ngẩng đầu, hưng phấn nói cho bố mẹ mình, hy vọng có thể nhận được sự khen ngợi.
“Bảo bối ngoan, qua bên kia chơi đi, mẹ còn bài thi chưa chữa xong.” Bà nói xong liền đi vào phòng sách.
Quý Lâm ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn cửa phòng sách “rầm” một tiếng đóng lại…… Sau đó cậu lại chậm rãi trở về sô pha, cuộn thân thể non nớt thành một đoàn…..
Thầy giáo cho bài tập là để bố mẹ đưa con mình đi công viên chơi, sau đó cho trẻ về viết một bài nhật ký. Quý Lâm về nhà vui vẻ đưa đề tài cho bố mẹ xom, kết quả chỉ nhận được câu trả lời lần sau đi, lần sau đi.
Vì thế, cả lớp chỉ có một mình Quý Lâm không nộp bài, thầy giáo hỏi cậu mãi, nhưng cậu chỉ cúi đầu, không chịu trả lời.
Dần dần, Quý Lâm không bao giờ nói những lời này với bố mẹ nữa …..
Bố mẹ còn hiểu rõ tình trạng sức khỏe của từng học sinh trong lớp còn hơn tình trạng của cậu, mẹ còn nhớ rõ sinh nhật từng học trò, nhưng lại mãi không nhớ nổi sinh nhật cậu.
Thời điểm Quý Lâm sinh nhật 16 tuổi, Quý Lâm gọi điện thoại cho họ, hai người đều trực tiếp cúp máy. Thật vất vả chờ đến tận tối mới gọi được, mẹ chỉ đơn giản nói hai câu liền tắt máy, “Bảo bối ngoan, mẹ phải ra đề thi, chờ mấy ngày nữa gửi tiền cho con, bye con.”
Những lời này khiến trái tim Quý Lâm hoàn toàn đóng băng. Cậu yên lặng dập máy, chậm rãi ngồi xổm trên mặt đất, vươn hai tay ôm lấy đầu gối, chôn đầu vào vòng tay mình, lẩm bẩm nói, “Con không phải muốn tiền của các người, hôm nay là sinh nhật của con ….. bố mẹ …. Bố mẹ có nhớ không? Hôm nay là sinh nhật 16 tuổi của con …….”
Có đôi khi Quý Lâm rất hận bố mẹ bỏ mặc cậu, cảm thấy đám học sinh của họ đã đoạt đi tình yêu của bố mẹ mình. Nhưng mỗi lần nhắc đến nghề nhà giáo, Quý Lâm lại nhịn khong được vì sự vĩ đại của bố mẹ mình mà kiêu ngạo. Trong lòng cậu luôn rất mâu thuẫn.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, Quý Lâm quyết đoán báo danh vào trường sư phạm, cậu muốn nhìn xem, nghề nghiệp khiến bố mẹ cậu dồn cả tình yêu vào đó, rốt cuộc có mị lực gì?
Quý Lâm bước ra khỏi hồi ức, nhẹ xoa khóe mắt mình. Không biết có phải Tiêu Lâm cảm nhận được sự khác thường của cậu hay không, anh gửi mấy lời trên QQ hỏi thăm.
Tùy Phong Nhập Dạ: Sao đột nhiên không nói?
Tùy Phong Nhập Dạ: Tiểu Ngữ?
Tùy Phong Nhập Dạ: Không có ở đó sao?
Quý Lâm vội vàng trả lời.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Không phải, vừa mới đi uống nước.
Tùy Phong Nhập Dạ: Thì ra là thế.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Uhm, hôm nay cứ thế đi, em có chút việc, em đi trước.
Tùy Phong Nhập Dạ: Ừa, ( ^_^)/~~ bye bye.
Cứ nhớ lại là tâm tình Quý Lâm lại bị ảnh hưởng rất lớn.
Nghĩ đến nguyên nhân Tiêu Lâm không tiếp kịch mới, Quý Lâm cũng không thể không biết xấu  hổ mà làm anh khó xửa, thế nên cậu không nói chuyện bộ kịch cho Tiêu Lâm biết. Vừa đúng lúc vị chuẩn bị kia cũng đang trong nhóm chat của xã đoàn nói chuyện với người khác, Quý Lâm không nghĩ nhiều, trực tiếp nói chuyện này với cô nàng trong nhóm.
Lưu Thủy Bất Ngữ: Phù Phù, Tùy Phong nói nhà anh ấy có bố mẹ, không tiện ghi âm, cho nên ngại quá ……
Phù Phù: Tìm ra manh mối, không sao hết, vừa mới rồi cũng thấy anh ta treo không tiếp kịch mới, nên mới nhờ cậu đi đó, nếu không ghi âm được thì tôi đi tìm người khác.
Baby: Quả nhiên nguyên nhân gì gì đó, chỉ có vợ mới biết được nha ….
Phù Phù: ﹁_﹁
Tâm trạng Quý Lâm không tốt lắm, nói cho Phù Phù xong liền logout.
Ngay trong nháy mắt Quý Lâm thoát ra, Tiêu Lâm phát hiện có người nhắn tin cho anh.
Tiêu Lâm đọc mới thấy là một nhóm chat của một tổ kịch.
Thanh Lam: Tùy Phong, xin chào ~
Nhìn ID này, nhất thời Tiêu Lâm không nhớ được đó là ai, nhưng có thể nhắn tin cho anh quá kịch tổ, hẳn là đã từng hợp tác.
Tiêu Lâm cũng khách khí trả lời.
Tùy Phong Nhập Dạ: Chào.
Thanh Lam: Vừa rồi quên tự giới thiệu, tôi là CV Thanh Lam của Thanh Ảnh.
Thấy hai chữ Thanh Ảnh, Tiêu Lâm mới kịp phản ứng lại, thì ra cùng một xã đoàn với Tiểu Ngữ.
Tùy Phong Nhập Dạ: Chào Thanh Lam.
Thanh Lam: Tùy Phong, anh có thể gọi tôi là Tiểu Lam ~
Tiêu Lâm là một người rất khách khí, người ta đã nói như vậy, thì anh cũng chỉ có thể nói theo hắn.
Tùy Phong Nhập Dạ: Ha ha, chào Tiểu Lam.
Thanh Lam: Kỳ thật muốn mời đại thần tiếp một cái kịch *chọt ngón tay*
Tùy Phong Nhập Dạ: Ngại quá, không tiện ghi âm, cho nên không tiếp kịch mới.
Thanh Lam: *Lăn lộn* chỉ là hiệp dịch mà thôi, sẽ không tồn nhiều thời gian của Tùy Phong đâu ~
Tùy Phong Nhập Dạ: Hiệp dịch cũng không tiện ……
Thanh Lam: Quả nhiên giống như Bất Ngữ nói không tiện ghi âm sao?
Tùy Phong Nhập Dạ: Đúng vậy, xin lỗi.
Thanh Lam: Không có gì, ngay cả Bất Ngữ cũng nhờ mà không thành công, tôi kỳ thực cũng không nên không biết tự lượng sức mình đến tìm anh p(# ̄▽ ̄#)o
Tùy Phong Nhập Dạ: Tiểu Ngữ nhờ? Lúc nào?
Thanh Lam: Hửm? Bất Ngữ vừa rồi không tìm anh sao? Thấy tâm tình cậu ấy không tốt lắm còn tưởng rằng là bị đại thần cự tuyệt nên giận rồi, giờ xem ra cậu ấy thấy anh bận quá nên ngại hỏi đi.
Tùy Phong Nhập Dạ: Kịch gì thế?
Thanh Lam: Chuẩn bị Phù Phù của xã đoàn chúng tôi muốn mời anh phối một cái hiệp dịch, còn cố ý nhờ Bất Ngữ đến kiếm anh. Đại thần, anh có thể bớt chút thời gian đến phối không? Trong đó cũng có Bất Ngữ …..
Tiêu Lâm nghĩ ngợi, vừa rồi Tiểu Ngữ quả thật có hỏi anh về vấn đề tiếp kịch, chẳng lẽ là sợ gây phiền phức cho mình nên sau đó không có hỏi, hơn nữa vừa mới rồi Tiểu Ngữ có một lúc không trả lời anh, có phải là giận rồi không?
Tiêu Ngữ nhìn tên chuẩn bị, trước kia đã từng hợp tác, quả thật là chuẩn bị của Thanh Ảnh. Nếu cô nàng kiếm được Tiểu Ngữ đến nhờ, khẳng định là hy vọng Tiểu Ngữ có thể thành công, Giờ anh không tiếp kịch, Tiểu Ngữ bên kia nhất định sẽ không dễ ăn nói. Tiêu Lâm không muốn Tiểu Ngữ khó xử nên đành lâm thời thay đổi chú ý.
Tùy Phong Nhập Dạ: Tôi có thể thử xem, có thể sẽ kéo âm một chút.
Thanh Lam: Tùy Phong, anh là đồng ý tiếp kịch sao *mắt phát sáng*
Tùy Phong Nhập Dạ: Ừa.
Thanh Lam: Thật là tốt quá(^o^)/~ Tôi sẽ nói cho chuẩn bị và Bất Ngữ ~
Người ngồi trước máy tính đắc ý cười, sau đó nói cho Phù Phù như sau.
Thanh Lam: Phù Phù ~
Phù Phù: Tiểu Lam (づ ̄3 ̄)づ
Thanh lam: Vừa rồi tôi nói chuyện với Tùy Phong một chút, anh ấy nói anh ấy đồng ý tiếp kịch mới (^o^)/~
Phù Phù: Hả? Vừa rồi Bất Ngữ không phải mới nói Tùy Phong không nhận kịch mới sao?
Thanh Lam: Không biết nha, lúc tôi đi hỏi, Tùy Phong liền trực tiếp đáp ứng mà *che miệng* kỳ thật tôi cũng không biết sao lại thế, có thể là vận khí của tôi rất tốt …..
Phù Phù: Thật là tò mò….. Nếu nói như vậy, vừa rồi Tùy Phong nên đáp ứng Bất Ngữ chứ.
Thanh Lam: Có thể nào Bất Ngữ căn bản không có hỏi? Tôi, tôi chỉ là đoán thôi …..
Phù Phù: Hẳn là không thể nào, Bất Ngữ không phải người như vậy.
Thanh Lam: Ừa ừa, tôi cũng tin tưởng Bất Ngữ sẽ không.
Thanh Lam: Mặc kệ như thế nào, Tùy Phong tiếp kịch là tốt rồi  ~O(∩_∩)O ha ha ~
Phù Phù: Ừa ừa, cảm ơn Tiểu Lam ╭(╯3╰)╮
Thanh Lam: Cảm ơn với cái gì ~ Kỳ thật tôi cũng rất muốn hợp tác với Tùy Phong p(# ̄▽ ̄#)o
Phù Phù: Chúc mừng lần này cậu có thể rồi ~
Thanh Lam: (*^__^*) hì hì …..
Về phần Lưu Thủy Bất Ngữ, đương nhiên là không nói cho cậu ta biết rồi.
Lúc Quý Lâm biết được chuyện này là trong một lần vô tình. Ngày ấy Quý Lâm mở nhóm xã đoàn liền phát hiện Thanh Lam cùng nhóm bạn của hắn đang đắc ý.
Mạc Nạp: Tiểu Lam gần đây rất thân với Tùy Phong nhan *cười xấu xa*
Thanh Lam: Không có đâu o(*////▽////*)q
Mạc Nạp: Cư nhiên dám nói không có, không tiếp kịch mà cũng bị cậu mời đến rồi →_→
Thanh Lam: Chỉ là trùng hợp thôi (*^__^*) hì hì …..
Mạc Nạp: Nói không chừng đại thần thấy Tiểu Lam của chúng ta đáng yêu nên mới tiếp o(*≧▽≦)ツ
Thanh Lam: Đừng nói lung tung ~(@^_^@)~
Mạc Nạp: Lại nói, tối hôm qua nghe xong demo, CP cảm của các người tốt lắm ~ ở trước mặt đại thần thật sự rất thẹn thùng, rất nhu nhược, rất dễ đẩy ngã →_→
Thanh Lam: Bởi vì luân gia thực thích đại thần thôi *chọt chọt tay*
Mặc Nạp: Phụt phụt, cẩn thận Bất Ngữ thấy được sẽ tìm cậu tính sổ.
Thanh Lam: Bất Ngữ sẽ không….. Tôi chỉ là fan NC của đại thần mà thôi XDD
Quý Lâm đọc được cũng chỉ cười cười, không để trong lòng. Về phần vì sao Tiêu Lâm lại tiếp kịch, Quý Lâm cũng không nghĩ nhiều lắm, chuyện gì cũng có ngoại lệ của nó. Nhưng Quý Lâm cũng không thích vị Thanh Lam này, bạn của Quý Lâm trong xã đoàn cũng không có mấy, nhưng đại đa số vẫn có quan hệ không tồi với cậu, chính là cậu cứ cảm thấy mỗi lần Thanh Lam nói chuyện với cậu đều hơi là lạ.
Chuyện này Quý Lâm cũng không lưu ý, khiến cậu phiền toái lại là một sự kiện khác.
Từ sau lần trước bị tiết lộ ảnh chụp, thường hay có người xa lạ đến kiếm cậu nói chuyện, CV có, fan cũng có, nam nữ đều có. Điều này khiến cậu vô cùng bực mình.
Càng khiến Quý Lâm phản cảm là không biết ai đã tuồn tin tức của cậu ra ngoài, có người còn trực tiếp gọi điện cho Quý Lâm, triển khai theo đuổi nhiệt tình.
Minh Không lần trước cũng là một trong số đó.
Quý Lâm cự tuyệt vô số lần rồi, hơn nữa còn nói cậu đã có bạn trai nhưng vẫn không có hiệu quả.
Khiến Quý Lâm cực kỳ buồn rầu…… luôn do dự không biết có nên nói cho Tiêu Lâm không.
Bên này Quý Lâm còn chưa đau đầu xong, giới võng phối lại bắt đầu chửi cậu đến điên cuồng.
Quý Lâm nhận được điện thoại của Baby liền lập tức mở máy tính, tìm diễn đàn võng phối, nhấp mở bài post có chủ đề là “Tử hồng nào đó cướp vai, không cần quá đáng!”.
“Đừng nhìn tử hồng sama nào đó bình thường bày một bộ lãnh diễm cao quý, không để ý khỏi lửa nhân gian, kỳ thật lúc nào cũng ngấm ngầm muốn hồng hơn người khác. Trước đó Lâu chủ nhận được một bộ kịch của đại chế tác, Lâu chủ vui sướng nhanh chóng giao toàn bộ âm kỳ một, chỉ chờ chuẩn bị phản âm. Kết quả chuẩn bị lại nói cho tôi biết biên kịch muốn sửa kịch bản lần nữa, hậu kỳ cũng đột nhiên mặc kệ, kịch có thể bị hãm hại, muốn Lâu chủ chuẩn bị tâm lý, tốt nhất là lui tổ kịch đi.
Lâu chủ tuy rằng thực thương tâm nhưng thái độ nhận sai của tổ kịch cũng khá tốt, kết quả trước đó không lâu, Lâu chủ lại phát hiện bộ kịch chuẩn bị nói bị hãm hại kia cư nhiên đã được phát rồi! Quan trọng nhất là  thì ra vai của tôi bị đổi thành tử hồng sama. Sau đó Lâu chủ mới biết được, lúc trước là sama nào đó coi trọng bộ kịch kia, trực tiếp nói với mẹ ruột của hắn rằng hắn muốn phối thụ của vở đó. Thôi, người ta là đại bài, nhân khí cao, mẹ ruột lại mạnh, cho nên Lâu chủ khổ bức cứ vậy thành vật hi sinh ╮( ̄▽ ̄”)╭
Đương nhiên cũng không trách người ta, ai bảo người ta đùi to, hậu trường lại cứng, muốn trách cũng chỉ có thể trách Lâu chủ không đủ hồng thồi ╮(╯-╰)╭
Thuận tiện bùng nổ một chút, nghe nói vai diễn trong bộ kịch đỏ thẫm có tên năm chữ cổ phong nào đó cũng là mẹ ruột của hắn cướp cho, trước đó mẹ ruột không cướp được trao quyền đành phải đi lôi kéo các loại quan hệ, cướp vai diễn về cho tử hồng, lúc ấy tựa hồ cũng đã có người được tuyển rồi……”
Mấy lời này, nhìn như có lí, có tính xác thực nhưng lại không khiến người khác cân nhắc nổi, đặc biệt là mấy lời chỉ thẳng Quý Lâm ở cuối kia. Một câu thôi nhưng tựa hồ đã đẩy đi toàn bộ trách nhiệm lên người khác,c ho dù đến lúc đó chứng thật tin tức đó là giả, dù sao cũng là nghe nói, hoàn toàn không liên quan đến mình.
Từ đó thấy được người này viết rất tinh tế, không chỉ bạo phát khiến người đoán tới đoán lui, nội dung còn thực có tính đề tài, đề cập đến kịch tổ, CV, mẹ ruột, cướp kịch hồng, cướp vai diễn, đều là đề tài mẫn cảm trong giới võng phối……
“Lại một cái tạ の vô danh.”
“Tử hồng? Không phải là vị mà tôi nghĩ đến kia chứ…. Lãnh diễm cao quý mà.”
“Kịch đỏ thẫm có tên năm chữ cổ phong nào đó….. Sợ đến nỗi BLX rơi đầy đất, vì thế không dám não bổ nữa.”
“Ha ha ha ha, tôi đã sớm nói Lưu Thủy Bất Ngữ thâm tàng bất lộ, tâm cơ rất sâu mà, trước đó các người một đám đều không chịu tin tôi! Xem ra tôi không anti sai người!”
“Lẽ trời luân hồi mà, rốt cục cũng có người ra thị các loại sự kiện JP của Lưu Thủy Bất Ngữ!”
“ĐM lầu trên, nhìn từ đâu ra mà kêu là Lưu Thủy Bất Ngữ? Lâu chủ không ảnh không chân tướng, mấy người nào đó mồm đầy răng lại bắt đầu loạn cắn người!”
“Cười lạnh, có một số người lại cố ý giả ngu đi. Toàn bộ giới võng phối bây giờ, được xưng là tử hồng đến không hết một bàn tay, không nhiễm khói lửa nhân gian, còn là chủ dịch bộ kịch đỏ thâm cổ phong tên năm chữ, không phải là Lưu Thủy Bất Ngữ thì là ai? Kịch đỏ thẫm tên năm chữ đó chắc là “Thu Phong Sinh Vị Thủy” đi.”
“Hiện tại tôi nghiêm trọng hoài nghi người nào đó cùng đại thần nào đó bên nhau có phải cũng là muốn mượn có làm hồng bản thân hay không…….”
“Lưu Thủy Bất Ngữ cư nhiên JP như vậy…… Muốn hồng đến điên rồi à……”
“ĐM chẳng lẽ ở bên Tùy Phong cũng vì muốn hồng! Đệch! Cái này quá khó tin rồi ……”
“Thực thay IQ của một số người lo lắng ….. các thánh không cần thể hiện quá nhiều ……”
“Không ngờ Lưu Thủy Bất Ngữ là người như vậy…… Mệt tôi trước kia còn thích hắn……”
“LS não tàn đi! Bằng hai lời nói của Lâu chủ mà các người cũng tin, tôi muốn nói LZ là SB cô có tin không!”
“GN lầu trên bình tĩnh, nói không chừng vị lầu trên cô cùng Lâu chủ là một người đấy ha ha…..”
“Thật muốn xem trông lầu có bao nhiêu đứa thần kinh phân liệt!” (*Chỗ này là chỉ Lâu chủ log clone giả mạo fan)
“Lại tới nữa, lại tới nữa, Lưu Thủy Bất Ngữ rốt cuộc chọc đến ai.”
“Lâu chủ không ảnh không chứng! Có bản lĩnh thì lôi chân tướng ra đây, dám nói đểu còn lại che che lấp lấp làm chi?”
“ĐM, người khác yêu nhau còn phải anti một phen….. Muốn mượn Tùy Phong để hồng cũng cần phải có bản lĩnh tóm chặt người ta chứ, làm như ai cũng ngu lắm ý, có mấy người trong lầu thật sự chửi đến điên rồi!”
“Một số não bổ đế thực ngu ngốc!”
Quý Lâm đọc bài post, tức giận nhắm mắt lại ……. Gần đây mọi chuyện đều không thuận. Cái vị gọi là tiểu phấn hồng này, cậu thật sự không nghĩ ra làm sao lại đắc tội hắn. Trước “Thu Phong Sinh Vị Thủy” cậu không hề phối vai thụ âm nào, mà cậu cho tới bây giờ cũng chưa từng nhờ Baby cướp vai của bất kỳ ai….. Về phần cố ý chĩa mũi dùi của chủ đề về hướng cậu, Quý Lâm lại càng khó có thể giải thích. Ra mắt không lâu, Quý Lâm chỉ biết vẫn có người anti mình, trước đó còn tưởng rằng là do biểu hiện của mình chọc fan bất mãn, hiện tại xem ra chỉ sợ thật sự là đã đắc tội người trong giới.
Tuy rằng tính cách cậu rất lãnh đạm, những tự hỏi lại  quả thật không làm ra chuyện gì phải xin lỗi người khác. Đối với những hãm hại không hiểu nổi này, Quý Lâm trừ bỏ bất đắc dĩ vẫn là bất đắc dĩ.
Thật đúng là lòng người khó dò…..
Bài post bùng nổ mười phần ngay trong đêm đó, tựa hồ toàn bộ người trong giới võng phối đều biết, kể cả Tiêu Lâm.
Đối với cái gọi là bùng nổ này, Tiêu Lâm cảm thấy rất vô lý, tin tưởng đương sự khẳng định cũng sẽ buồn bực. Nên sau khi xem xong bài post, Tiêu Lâm nhanh chóng gọi điện thoại đến an ủi Quý Lâm.
“Tiểu Ngữ, trên mạng có cái gì thì xem rồi cho qua, đều là chuyện vô lý. Về phần tình cảm của hai chúng ta, không đến lượt mấy người không liên quan chỉ trích.” Tiêu Lâm nhẹ giọng an ủi.
“Em biết, em chỉ là có hơi bế tắc.” Thanh âm của Quý Lâm nghe rõ vẻ rẩu rĩ, hiển nhiên bị bài post kia ảnh hưởng không nhỏ đến tâm tình.
“Trên internet là như vậy đó, ỷ vào cách một cái đường dây mạng, một người có cái gì xấu xa đều bại lộ ra hết, em không cần để ý mấy cái đó.” Tiêu Lâm tiếp tục khai sáng cho cậu.
“Ừa, em lát nữa là tốt rồi …….”
Tiếp đó lại là một màn im lặng, Tiêu Lâm không nói gì, cầm điện thoại yên lặng cùng Quý Lâm.
Trong giới võng phối luôn có thể sẽ gặp phải loại chuyện này, cơ hồ tất cả các CV đều từng bị anti, chỉ có điều trình độ anti bất đồng mà thôi. Mà Tiểu Ngữ cũng cần học được chậm rãi đối mặt với chuyện này, hi vọng có một ngày Tiểu Ngữ lại nhìn được mấy lời đồn đó mà có thể thản nhiên đối mặt.
Hoàn chương 30.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.