Thú Tu Thành Thần

Chương 349: Chuộc tội




Băng Thần mỉm cười thản nhiên nói:
"Mà cho dù các nàng có rồi xa ta thì ta vẫn sẽ cố gắng chuộc lại tội lỗi của mình, dù vô tình hay cố ý thì ta cũng đã phụ các nàng riêng Thiên Diệp ta nợ nàng đến hai kiếp, ta cũng biết nàng không thích san sẻ ta với nữ nhân khác nhưng nếu bảo ta phụ các nàng ấy ta không làm được."
Thiên Diệp cười nói: 
"Thế nếu ta nói vẫn muốn như kiếp rời đi huynh thì kiếp sau huynh sẽ trả món nợ này cho ta chứ."
Băng Thần lắc đầu nói với giọng cực kỳ tự tin:
"Kiếp này thì thời cơ đã chín mùi rồi, ta tin mình có thể vượt qua bất cứ thử thách nào, chín kiếp ta liên tục luân hồi cũng phải có lý do của nó, riêng ta thì tin chỉ có như thế thì tất cả mọi người mới có thể tập trung ở đây ngay vào lúc này, ông trời đã cho ta một cơ hội còn các nàng thì sao?"
Mấy cô nàng nhìn nhau sau đó Khang Tiểu Vũ thở dài nói:
" Các vị tỷ muội khác thì ta không biết nhưng riêng ta ngay lúc này không thể nào rời bỏ huynh được, ta cho huynh một cơ hội đừng làm ta thất vọng."
Tử Mộng lau nước mắt nói:
"Ta mang cốt nhục của huynh thì chỉ có huynh chạy thôi chứ ta làm sao chạy khỏi tay của huynh được nữa."
Từng người đều nói sẽ cho hắn cơ hội chỉ có Thiên Diệp thì vô cùng dằn vặt, nàng nhẹ giọng nói:
"Kiếp trước ta cưa huynh đổ rồi huynh cắm sừng ta, kiếp này huynh cưa ta để ta đi cắm sừng huynh như thế coi như chúng ta hòa."
Băng Thần mỉm cười tự tin nói:
"Khi ta đã cưa đổ nữ nhân thi ta tin chắc rằng mình sẽ không bị cắm sừng bởi người ta yêu."
Thiên Diệp mỉm cười nói:
"Tổng tài huynh vẫn tự tin như ngày nào."
Băng Thần cười không nói gì cả, chín kiếp ký ức đã cho hắn ta rất nhiều thứ bao gồm cả bản lĩnh cùng độ lỳ lợm, nhưng quan trọng nhất từ đấy hắn ta có thể thẳng thắn thoải mái đối mặt với mọi loại tình huống.
Dù sao trong quá khứ ngoài chuyện chơi gay thì cái gì hắn cũng đã làm qua hết rồi, Băng Thần chỉ hơi buồn một điều là các nàng bây giờ cũng giống như hắn. Khi các nàng cái gì cũng biết thì hắn làm cái gì cũng bình thường mà thôi, chín kiếp theo nhiều phương pháp khác ngau hắn ta đều đạt được đỉnh của vũ trụ kiếp thứ mười sao hụt được.
Băng Thần truyền tin cho Đế Thiên Lan nói:
"Cám ơn nàng đã giúp ta."
Đế Thiên Lan cười nói:
"Cái tính cách của huynh thật đáng ghét, ta cố tình muốn hại huynh vẫn bị huynh hóa giải, kiếp trước cũng thế và kiếp này cũng vậy, thôi ta ngủ đây không quan tâm đến huynh nữa thật mất hứng mà."
Bữa cơm lại diễn ra với không khí vui vẻ như mọi khi nhưng những người trên bàn ăn đều hơi khác đi một chút, mỗi người đêu có vẻ chín chắn hơn một chút, tất nhiên có một vài trường hợp ngoại lệ như Thiên Diệp hay chị em Trình gia, kiếp trước các nàng chết khi còn trẻ thế nên vẫn vậy.
Băng Thần đang ăn thì lại cười rất vui vẻ ngồi bên cạnh Nhạc Thanh Thanh ngạc nhiên hỏi:
"Huynh làm sao thế?"
Hắn cười nói:
"Ta bỗng có cảm giác như chín kiếp trước ta phụ các nàng hình như để kiếp này gom thành công các nàng lại một chỗ vậy, thử hỏi nếu ta không như thế thì làm sao gom hết các nàng lại được."
Nhạc Thanh Thanh gác đũa sau đó nghiêm túc nói:
"Huynh đắc ý cái gì không phải còn thiếu mấy vị tỷ tỷ sao, hay huynh tính không gặp được ai thì quỵt nợ khỏi trả cho người đó luôn."
Băng Thần lắc đầu nói:
" Ngươi yên tâm ta không tìm thêm thì thôi chứ những người đã là của ta thì sẽ mãi dành cho ta, kiếp này ta ích kỉ không kém mấy kiếp trước đâu nàng đừng có lo lắng, có một số người thực ra ta đã biết tung tích của bọn họ rồi. 
Với lại các nàng đã có lại ký ức kiếp trước của mình thì các nàng ấy cũng sẽ như thế, truyện các nàng ấy tìm đến ta chỉ là sớm hay muộn thôi, tỷ muội các nàng sẽ sớm ngày đoàn tụ thôi, tuy nhiên sẽ có một số người khiến mọi người cực bất ngờ."
Mấy cô gái ánh mắt lập tức sáng lên, Băng Thần vẫn như thế rất biết cách thu hút sự chú ý, hắn ta cười cười rồi nói:
"Các náng khi đăng nhập vào Tân Sinh nếu có dịp vào phủ thành chủ nhìn thấy công chúa Vương quốc thì sẽ rõ, nhất là Oanh Oanh kiếp trước hai nàng thân nhau lắm mà, chưa kể Thủy Linh tại Thiên Nguyên đại lục nàng thử nhớ lại đi xem giống ai không?"
Quân Oanh Oanh ánh mắt sáng lên nói:
"Thủy Linh tỷ còn người kia chắc là Thủy Nguyệt tỷ nhưng tại sao Thủy Nguyệt tỷ lại thành nhân vật trong trò chơi?"
Băng Thần lắc đầu nói:
"Ta nói với mọi người trò chơi này bộ mặt thực sự chẳng lẽ các nàng không đoán ra sao Tiểu Vũ, Vũ Cầm hai nàng từng là Thần Vương cơ mà thử đoán xem."
Hai người bắt đầu nhíu mày rồi đột nhiên nhìn nhau sau đó cùng thốt lên:
"Dung hợp vũ trụ nhưng chỉ có vài vị Thần Vương của một vũ trụ mới làm được điều đó hay sao?" 
Băng Thần mỉm cười nói:
"Cái vũ trụ này vừa mới xảy ra Thần chiến tuy nhiên còn tốt là nó không bị hủy hoại hoàn toàn, có vẻ có một phe nào đó đã giành thắng lợi áp đảo."
Nhạc Thanh Thanh mỉm cười nói:
"Vậy là chúng ta một đám người đều từng là Thần Vương thậm chí Thần Đế đều có nguy cơ chết vì vũ trụ này sụp đổ sao?"
Băng Thần cười khổ nói:
"Ta không muốn tin đó là sự thật thế nhưng có vẻ đây cũng là một vấn đề rất lớn mà chúng ta phải đối mặt trong tương lai gần, tuy nhiên sau khi dung hợp vũ trụ kia lại có một vị Thần Đế thế nên nguy cơ đã qua rồi."
Nhạc Thanh Thanh thở phào một hơi nhưng Băng Thần cười nói:
"Tuy nguy cơ ấy đã qua nhưng chúng ta phải đối mặt với nguy cơ khác, một vị thần đế của một hạ vị vũ trụ khác đang muốn phá tan ba cái vũ trụ để phi thăng lên ngụy trung cấp vũ trụ."
Nhạc Thanh Thanh nhíu mày nói:
"Vẫn còn có người chưa hết hi vọng với cái cấp độ đó ư?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ai cũng có quyền có tham vọng mà chúng ta cần nhanh chóng trưởng thành, mấy chuyện đó lúc này còn quá xa vời, trước tiên phải chinh phục Tân Sinh cái đã."
Mấy người gật đầu,Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta biến mất hai tuần trời, hôm nay ta đảm bảo sẽ phục vụ cho mọi người tới nơi tới chốn."
Khang Tiểu Vũ ngạc nhiên:
"Làm sao chúng ta có đủ thời gian?"
Băng Thần khỏi động Vô Hạn Gi ới Chỉ, một đám người liền toàn bộ bị hút vào trong, nhìn các nàng bất ngờ thì hắn ta nói:
"Trong đây thời gian chỉ bằng 1/10 bên ngoài thế nên chúng ta có hơn hai ngày, bây giờ ai muốn tới trước nào."
Các nàng ngại ngùng nhìn nhau nhưng Băng Thần đã tự chọn, cuộc hoan lạc diễn ra khiến các nàng nhớ mãi không quên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.