Người phụ nữ khó chịu, đẩy cái đầu nặng nề kia ra, Cửu Thành Ưng bất ngờ bòng cô lên, sắc mặt anh đỏ rực đến lạ lùng. Linh cảm mách bảo Giai Kỳ chuyện chẳng lành, biểu hiện cửa Cửu Thành Ưng giống hệt hôm qua.
" Cửu Thành Ưng, anh định làm trò gì nữa vậy? " Giai Kỳ mấp máy hỏi, đôi mắt mở to thăm dò.
Cổ họng của cô bất giác, nuốt một ngụm nước bọt, cái mũi của cô rất nhạy, ngửi ra được mùi dục vọng trên người Cửu Thành Ưng, khuôn miệng nhỏ lắp bắp tra hỏi.
" Cửu Thành Ưng...đừng có nói...
Anh...lại muốn...nữa nha? "
" Em đoán xem? " Cửu Thành Ưng giở giọng gian manh, cặp mắt sắc lạnh đến lạ thường.
Giai Kỳ không cần đoán, biểu hiện của anh quá rõ ràng, cô tá hỏa, vùng vẫy nhảy vọt ra khỏi tay Cửu Thành Ưng, còn chưa kịp chạy, người đàn ông to cao ấy, chỉ cần vương tay đã nắm kịp cổ áo cô, kéo cô trở về.
" Giai Kỳ bé bỏng! Em định chạy đi đâu? "
" Cửu Thành Ưng, anh một vừa hai phải thôi!
Có ai cứ muốn hoài như anh không? " Giai Kỳ quát tháo, gạt phăng bàn tay đang nắm lấy cổ áo cô.
Cửu Thành Ưng đứng thẳng người, cao gấp 3 4 cái đầu cô cộng lại, nhếch mép cười đểu giả.
" Ôi, Giai Kỳ bé cưng ơi...
Một ngày tôi có thể muốn đến 2 3 lần
Chúng ta mỗi ngày chỉ có một lần như vậy đã là quá ít rồi đấy!
Huống chi còn có bữa được bữa không...tôi nhịn ăn suốt 4 năm rồi, em cũng nên cho tôi ăn bù đi chứ! " anh nhún vai nói thẳng, chẳng cần đến liêm sỉ, trơ trẽn đến độ gương mặt anh lộ ra hàng chữ " ăn tươi nuốt sống Giai Kỳ ".
Càng nhìn, cô gái nhỏ càng thấy sợ, sợ anh vắt kiệt sức của cô, đúng như những gì cô nghĩ, nếu như vậy cưới nhau rồi cô sẽ không có ngày nào yên thân.
Giai Kỳ lắc đầu liên tục, kịch liệt từ chối.
" Không, Cửu Thành Ưng...
Thiết nghĩ chuyện làm đám cưới chúng ta nên suy nghĩ lại...
Tôi còn trẻ, tôi không muốn chết trên giường! "
Cô nói lên những câu nói hết sức ngây thơ, khiến Cửu Thành Ưng phải bật cười thành tiếng, bấy giờ anh mới biết rõ, tại sao Giai Kỳ khi nãy còn lưỡng lự chuyện đám cưới. Không phải cô sợ mất tự do, mà cô sợ chuyện quan hệ vợ chồng.
Cửu Thành Ưng tỏ ngọ ngành, thủng thẳng giải thích với cô gái nhỏ.
" Giai Kỳ, chuyện này là chuyện bình thường thôi mà!
Làm sao có thể chết trên giường được chứ?
Nếu có chết thì người chết là tôi, làm sao lại là em chết được chứ? "
" Không! " Giai Kỳ lắc đầu, đưa ba ngón tay lên, bức xúc giải bày.
" Ba lần rồi Cửu Thành Ưng!
Lần nào anh cũng vắt kiệt sức lực của tôi...
Đã vậy...khi nãy anh còn nói một ngày 2 3 lần...
Tôi không chịu nổi đâu... "
" Không cưới xin gì nữa!
Anh đợi tôi rèn luyện sức khỏe xong rồi tôi đồng ý lấy anh " Giai Kỳ lắc tay từ chối liên tục.
Cửu Thành Ưng trước mặt cô vẫn đang cười cho những lời lẽ ngốc nghếch của cô, cảm thấy không thể dùng lời giải thích, anh liền nhanh tay ôm lấy cô.
" Giai Kỳ, khi nãy em đồng ý rồi!
Đừng có mà nuốt lời!
Tôi có cách trị em rồi đấy! Em mà lì lợm tôi không nhẹ tay đâu! " anh đe dọa.
Giai Kỳ vốn không tin anh có thể ép được cô, đinh ninh vào sức mạnh của mình, thúc ngay cùi chỏ vào ngực Cửu Thành Ưng.
* Hự *
Tiếng đập âm rõ, Cửu Thành Ưng buông tay ra khỏi người Giai Kỳ ngay, anh đúng là không thể dùng sức đánh lại Giai Kỳ, dù anh là đàn ông dũng mãnh vẫn thua cô một bậc.
" Giai Kỳ... " Cửu Thành Ưng khụy gối, ôm lấy lồng ngực, lồm cồm vịn lấy dây xích đu, cơn đau như muốn đập nát phổi anh, ho lên từng tiếng nặng nề.
" Giai Kỳ, khục khục... "
Cô gái nhỏ đắc ý, ngẫm nghĩ chỉ có bạo lực mới trị được Cửu Thành Ưng, liền không phòng bị, khoanh hai tay ngạo nghễ, lại gần trêu chọc Cửu Thành Ưng.
" Thừa tướng!
Sao nào? Anh còn muốn một ngày 2 3 lần nữa không? " Giai Kỳ nghiêng người, cười lên rất thích thú.
" Thừa tướng....
Thiết nghĩ, có lẽ tôi không cần lo chuyện sau này sẽ bị hành chết trên giường nữa nhỉ?
Không muốn thì cứ thẳng tay đánh anh là được... "
* Chát *
" Ưm... "
Đoạn, Giai Kỳ đang ngạo nghễ, ngẩn cao mặt châm chọc Cửu Thành Ưng, không phòng bị, bị anh đánh lén vào cặp mông căng tròn của mình, theo phản xạ tự nhiên, chỗ đó là chỗ nhạy cảm nhất của cô, mỗi lần bị Cửu Thành Ưng đánh vào cô đều đưa hai tay ôm mông, ngượng đến mức gương mặt đỏ bừng như khỉ ăn ớt.
" Cửu Thành Ưng...anh! " Giai Kỳ xấu hổ.
Từ lúc nào, người đàn ông kia lại nắm được điểm yếu của cô, anh nhanh tay bòng cô chưa kịp phản ứng vào trong, chốt cửa lại, đứng ở đó hâm dọa cô.
" Giai Kỳ, em tưởng tôi không trị được em à!
Muốn nuốt lời bỏ tôi sao?
Em thử làm tôi xem? Xem tôi có chơi chết em trên giường thật không? "
" Cửu Thành Ưng, anh hạ lưu! " Giai Kỳ ấm ức mắng.
Căn phòng kín, có cửa sổ, nhưng cánh cửa ấy lại có khung sắt rất nhỏ, Giai Kỳ không thể tông cửa chạy đi, cửa chính bị Cửu Thành Ưng đứng chắn, cô sợ lại gần anh sẽ đánh tiếp vào mông cô.
Lần đầu, Giai Kỳ rơi vào thế bị động, luống cuống ở môt góc, vẻ mặt hoang mang tột độ.
" Cửu Thành Ưng, anh mà làm bậy tôi thua đủ với anh! " Giai Kỳ mạnh miệng cảnh cáo, thủ thế tiếp chiêu.
Cửu Thành Ưng kéo lấy một cái ghế đến ngay cửa chính, ngồi bành chân trên đó, gương mặt chẳng có chút sợ hãi.
Vốn, anh đã nắm được nhược điểm của cô cách đây không lâu, từ khi cô xảy ra chuyện quan hệ với anh, các hoocmon trong cô kích thích, biến cô trở về đúng với tính cách của một cô gái.
Lần trước khi Cửu Thành Ưng đánh vào mông cô, đã để ý biểu hiện của cô lúc đó, còn nhìn ra đó là điểm yếu của cô, vậy nên Cửu Thành Ưng bây giờ rất đắc chí, đe dọa ngược lại Giai Kỳ.
" Em thích thì cứ tới mà đánh tôi!
Tôi không đảm bảo...mông của em không bị tôi đánh trúng cái nào đâu nhỉ? " anh giơ bàn tay hư đốn lên, dọa Giai Kỳ.
Cô gái nhỏ như gặp khắc tinh, bỗng run sợ, bình thường cô cao ngạo, không ngán một ai, đánh nhau đến đầu rơi máu chảy cũng chẳng sợ, bây giờ lại sợ bàn tay kia đánh vào mông mình.
Giai Kỳ không ngừng thủ thế, cơ thể có chút run lên phản chủ, nói cho Cửu Thành Ưng biết, cô yếu thế trước anh, tùy ý anh làm càn.
" Cửu Thành Ưng...không chơi đánh mông người khác!
Hèn hạ! " Giai Kỳ nói lí không lại, ngang ngược cấm cản Cửu Thành Ưng.
Người đàn ông vẫn ngồi đó, không nói gì, cô biết võ, cô giỏi, anh cũng giỏi, lại còn nắm được điểm yếu của cô, tăng phần tự tin. Anh trực tiếp rời khỏi ghế, nhảy bổ đến chỗ của Giai Kỳ, tấn công cô.
Tay đánh, chân đá, không ai nhường ai, Cửu Thành Ưng thua về sức lực, nhưng bù lại anh rất mưu mô, cứ nhắm vào mông Giai Kỳ tấn công, làm cô gái né tránh liên tục, không thể hạ màn được tên mưu mô kia.
* Chát *
Tiếng vỗ vang rõ, Giai Kỳ lại bị Cửu Thành Ưng đánh vào mông, hai tay nhỏ tức khắc ôm ngay cặp mông của mình, chưa kịp phản ứng, hai tay của cô bất ngờ bị còng lại.
Cửu Thành Ưng đâu lấy ra một chiếc còng tay, nhân cơ hội Giai Kỳ đang ngượng, khóa hai tay cô ở sau, anh đánh liên tục mấy cái vào mông Giai Kỳ, khiến cô không có đường lui, úp mặt vào tường, xấu hổ.
" Cửu Thành Ưng...anh hạ lưu! " Giai Kỳ mắng mỏ, hai tay còn đang ôm lấy mông mình.
" Giai Kỳ của tôi ơi!
Không hạ lưu thì không trị được em đâu! " Cửu Thành Ưng ôm lấy Giai Kỳ từ đằng sau, làu bàu bên tai cô.
Anh chống hai tay lên thành tường, khóa thân Giai Kỳ trong phạm vi vòng tay của anh, dáng vẻ vô cùng bất lương, tiếp tục nói.
" Nào...giờ thì làm việc chính thôi!
Đêm nay tôi sẽ dùng hết sức hành em!
Để xem..em không gả thì tôi chơi em đến chết! "
" Cửu Thành Ưng, tôi gả!
Tôi gả! " Giai Kỳ sợ hãi, miệng ríu rít đồng ý.
Cửu Thành Ưng cười đểu, lấy điện thoại ra, không tin tưởng lời nói gió thoảng của Giai Kỳ, bắt cô phải thu âm lời hứa của mình, làm bằng chứng.
Giai Kỳ bị dồn vào đường cùng, đành ngoan ngoãn làm theo, tưởng chừng có được lời hứa Cửu Thành Ưng sẽ tha cho cô, ai ngờ anh vốn không muốn bỏ qua.
Bàn tay hư hỏng, thô bạo cởi quần cô xuống đầu gối, xé rách áo của cô, anh đặt những nụ hôn nồng nhiệt lên lưng nhỏ, vừa rút mật ngọt trên người cô vừa thì thầm.
" Giai Kỳ, tôi sẽ rèn luyện em!
Sau này em sẽ đủ sức chiều tôi! "
" Không! Đồ háo sắc! " Giai Kỳ kịch liệt phản đối.
Cùng với lời phản đối ấy, Cửu Thành Ưng lại đánh vào mông cô, như trừng phạt cho sự chống đối của cô.
" Em thử từ chối tôi xem...? "
" Hic... " Giai Kỳ ứa nước mắt, nức nở, mông cô bị Cửu Thành Ưng đánh đỏ ửng, cứ như anh đang trả lại hết những món nợ mà trước đây cô đã đánh anh.
Giai Kỳ không chống đối được, đứng đó tùy ý cho Cửu Thành Ưng thỏa mãn, anh bắt đầu dang hai chân cô ra, xỏ xuyên từ đằng sau, căn phòng yên ắng tràn ngập những tiếng thở dốc, và tiếng kêu kiều mị của Giai Kỳ.
Như lời đã nói, Cửu Thành Ưng thật sự hành cô, muốn rèn luyện cô chịu được nguồn sinh lực đáng sợ của anh, kéo dài trận hoan ái hơn một tiếng, anh gầm lên hả hê, lần nào cũng thả vào bên trong cơ thể mềm mại của cô rất nhiều hạt giống.
Chưa dừng lại ở đó, vừa xong một hiệp, Giai Kỳ thở chưa được 10 phút, lại thấy Cửu Thành Ưng đè lên người cô, hoành hành trên người cô đến khi cô ngủ mất biết.