Thuận Minh

Chương 234: Thừa nhận sự thực




Trước khi xuất phát tới cửa hàng ở trấn Phùng Mãnh một văn thư do binh bộ phát xuống được đưa tới phủ Lai châu, do Đăng Lai Đạo Liễu Thanh Tung khách khách khí khí đưa tới đây.
Địa phương quản hạt của tham tướng có thay đổi. trên chức vụ lại không có biến hóa. cho nên không cần thiết phái gióng trống khua chiêng, có điều lại có khác biệt rất lớn. đối ngoại tuy đều được gọi là tham tướng, nhưng Lý Mạnh đã từ tham tướng được phân thủ phủ Lai châu biến thành tham tướng phân thủ bốn phủ Đăng. Lai. Thanh. Duyện. địa bàn đóng quân thoáng chốc đã mở rộng ra bốn lần.
Triều đình Minh triều đã không thể khống chế được những quân tướng ở bên dưới này nữa rồi, cho nên Sùng Trinh mạt thế. tổng đốc tuần phủ bị chém đầu cũng có. đại học sĩ bị chém đầu cũng có. nhưng lại không có mấy võ quan quân tướng bị chém đầu, đối với hành động hành vi của những quân nhân này, chỉ cần ngươi không tạo phản mưu nghịch, triều đình vẫn sẽ nhún nhường.
Ví dụ như nói Tả Lương Ngọc ở Giang Tây và Hồ Quảng, diệt tặc cũng tính là có công, có điều Tả quân đi qua đâu. gây hại còn hơn cả phỉ đạo. Phỉ đạo còn có cái danh diệt giàu cứu nghèo. Tả quân thì giống như cầm thú, cướp bóc phụ nữ, lạm sát vô số. Có mấy lần sau khi đánh bại bộ đội của Trương Hiến Trung, vốn có cơ hội mở rộng chiến quả, nhưng bởi vì binh sĩ tới cướp bóc ở thôn trấn phụ cận làm chậm trễ chiến cơ. Tuần phủ Giang Tây tuy thượng tấu lên triều đình tố cáo Tả Lương Ngọc, nhưng không có chút hiệu quả nào.
Tới sau cũng bởi vì loạn tặc Thiểm Tây hoành hành ở Giang Tây. người mang tội bị chém đầu lại chính là tuần phủ Giang Tây.
Cả thiên hạ đều là loại chuyện này. phía Lý Mạnh cũng không ngạc nhiên, tổng binh Tào châu Lưu Trạch Thanh bị Sấm tặc chém đầu. binh mã thủ hạ đều bị đánh cho tan tác. binh mã của tổng binh Sơn Tây Khâu Lỗi đóng ở Đăng châu gặp tặc thua trận trong lòng người toàn Sơn Đông đều biết là chuyện gì. nhưng cũng chỉ biết trong lòng mà thôi.
Mọi người đều không đem được thứ gì ra bên ngoài để nói. cũng không có ai dám đem ra bên ngoài để nói. thế lực trong tối ngoài sáng của Lý Mạnh to lớn như vậy, cho dù phía này tố giác, không đợi được các đại lão ở kinh sư thương nghị ra điều lệ thì đầu đã bị chém rụng rồi.
Đã không có tội danh ở bên ngoài, lại có sự mong mỏi tha thiết của phụ lão địa phương và quan viên châu huyện, vậy thì triều đình cũng thuận nước đẩy thuyền thừa nhận quyền lại trên thủ bốn phủ của Lý Mạnh.
Đương nhiên có trấn thủ thái giám làm trung gian cho Lý Mạnh, mấy vạn lượng bạc đều đã đưa tới nội các kinh sư. và vào tay binh bộ cũng các lọai quan tướng khác, cho nên các quan viên thuận nước đẩy thuyền, triều đình cũng thuận nước đẩy thuyền theo.
Trước mắt địa phương mà triều đình quan tâm. một là Thiểm Tây. hai là Hồ Quảng Hà Nam. Một bên truy kích Lý Tự Thành, một bên chiêu hàng Trương Hiến Trung. La Nhữ Tài. Địa giới Sơn Đông không có gì nguy cấp.
Lý Mạnh giành được bổ nhiệm này. các nơi ở Sơn Đông đều rất bình tĩnh, mọi người không kinh ngạc gì cả. Cục diện hiện tại. Lý Mạnh không giành được phân thủ bốn phủ thì mới khiến người ta kinh ngạc.
Sau khi đợi được tin của Đăng Lai Đạo Liễu Thanh Tung, mặc dù nhân vật thượng tầng các nơi Sơn Đông vẫn phái đại biểu chúc mừng, có điều Lý Mạnh lại không ở lại trấn Phùng Mãnh, mà trực tiếp tới cửa hàng thiết tượng ở gần đó. nói ra bên ngoài là đi tuần thị các nơi.
ở trấn Phùng Mạnh hoặc là Linh Sơn vệ sở. hoặc nói rộng ra là trấn Phùng Mãnh và địa khu ven biển, đại bộ phận đều là đổi núi khe rãnh, có lưa thưa vài khối bình địa thì bị những đổi núi khe rãnh này vây quanh, cũng chính là nói. nếu không phải là người quen địa hình, đứng ở trên quan đạo nhìn sang hai bên. căn bản không thấy được những chỗ trống này.
Bởi vì đặc điểm bí mật này. hơn nữa trong đổi núi khe rãnh cũng có rất nhiều khe suối đan nhau, còn có rất nhiều cây cỏ. đặc biệt thích hợp để Lý Mạnh đặt cửa hàng thiết tượng ở đây.
Cửa hàng thiết tượng của Lý Mạnh lúc trước chẳng qua là do Quách Đống và mấy chục tượng hộ lưu lãng từ Liêu Đông tới tổ thành, mà hiện giờ lại có quy mô trên ngàn người, còn nguyên vật liệu đều là thông qua thủy lộ đưa tới. sau đó vận chuyển trong trấn Phùng Mãnh và Giao châu, do thủ hạ của Lý Mạnh đưa tới. Những thiết tượng ở đây sẽ biến chúng thành binh khí, khải giáp và các loại dụng cụ.
Những binh khí khải giáp này ngoại trừ cung ứng cho binh mã Giao châu doanh sử dụng ra, còn có một số thừa thãi, có điều mấy năm nay đều thông qua phương thức muối xanh đổi hàng bán cho Cao Nhất Công. Ngày đó cho Cao Nhất Công vay mấy vạn lạng kim ngân. Lý Mạnh có ý tưởng, chính là để đối phương lấy chỗ bạc này mua vũ khí của mình, có điều cũng chỉ là nghĩ mà thôi.
Hiện tại tin tức từ các nơi truyền đến. vẫn chính là sấm doanh bại lui từng bước, cũng không biết chỗ tiền đó rốt cuộc có mua bán vũ khí bổ sung trong quân đội ở Sơn Tây hay không, có lẽ Sấm doanh lấy chỗ tiền này còn cho chỗ dùng khác, đây cũng không phải là vấn đề mà Lý Mạnh quan tâm.
Lý Mạnh gần như ba ngày lại cưỡi ngựa tới địa phương này một lần. mỗi lần đều là Quách Đống dẫn mấy lão sư phụ cùng nhau xem xét. vốn án chiếu Theo ý tứ của Lý Mạnh là. các ngươi tiếp tục làm việc của các ngươi, ta đứng xem là được rồi.
Nhưng thượng quan tới thì hạ nhân làm sao mà không bồi tiếp cho được, còn có mấy lão sư phụ đều có chung cách nhìn này. Lý đại nhân không hiểu làm nghề nguội, nhưng thường nhắc một số điểm quan trọng. Những điểm này thường khiến những người làm thiết tượng cả đời này sáng mắt lên, người có tay nghề luôn cảm thấy hứng thú với những khái niệm mới.
Khu vực từ trấn Phùng Mãnh tới bờ biển này là gia sản của Giao châu doanh, ở bên trong có không ít quân đội đóng quân, cho nên lần này đi cũng Lý Mạnh chỉ có mấy chục thân binh. Sau khi xuống ngựa, bọn Quách Đống đã nhận được thông báo từ trước sớm đã đứng đợi ở cửa, Quách Đống bước nhanh lên nghênh tiếp.
Địa phương đặt thiết tượng phô đối với thời đại này là bình thường, nhưng lại không bảo vệ môi trường chút nào. Trang viện, phòng ốc. trên cây cối ở trong thiết tượng phô đều đen kịt. nhiên liệu đả thiết ở nơi này chủ yếu đều là than đá, tất nhiên là chẳng thế nào sạch sẽ nổi.
Quách Đống sau khi bước lên trước nói mấy câu khách sáo, đuổi người bên cạnh ra, khẽ giọng Bẩm báo với Lý Mạnh: "Hôm qua tượng nhân của thiêt tượng phô tới Nam Kinh vũ khố tượng phường mua vũ khí đã khởi hành rôi. xin đại nhân yên tâm."
Lý Mạnh gật gật đầu. vũ khí mà Lý Mạnh dự trữ ngoại trừ tự nhà mình sản xuất ra, còn phái định kỳ mua vào một lượng lớn từ Nam Kinh, thái giám tổng quản của Nam Kinh vũ khố Từ Tiểu Sở chung quy củng nể mặt thái giám trấn thủ Lưu Phúc Lai, giá tiền rẻ hơn thì không nói, còn cấp cho rất nhiều thuận lợi. phía Giao châu doanh cần số lượng lớn, trừ yêu câu chất lượng đôi với vũ khí khá nghiêm ngặt ra, thì cũng không có phiên phức gì khác. Mua nhiều tuy nói là đơn giá rẻ hơn nhưng tổng số thì lại lớn.
Chất lượng yêu cầu nghiêm ngặt, cũng không cần Nam Kinh vũ khí bận tâm, tự phía Lý Mạnh phái công tượng tới giám sát. cơ bản không cân Từ Tiểu Sở tới làm gì cả, tất nhiên là vui vẻ mua bán. Thường ngày, phía tượng hộ danh cung ứng vũ khí cho vũ khố, chế tạo binh khí không có chút hiệu xuất nào. chất lượng thì càng không bao giờ chú trọng.
Giám công mà Giao châu doanh phái tới lần nào cũng mang đủ tiền, cho dù là tượng hộ gần như là bán nô đãi thì cũng đều cấp cho ít tiền, tính tích cực lao động nhờ vậy mà tăng cao.
Hơn nữa sau khi sản xuất vũ khí, thông qua đường thủy vận tới Sơn Đông, người khác cũng rất khó dị nghị gì được, quân tướng mua binh khí ở vũ khố. chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Còn phía Giao châu doanh, đội ngũ bảo vệ điền trang gần bốn vạn người nói chung là cần binh khí để tiến hành vũ trang, hơn nữa quân chính quy của Giao châu doanh cũng cần một lượng dự trữ nhất định.
Những công tượng và thương đội của Giao châu được phải tới vũ khí tượng phường của Giang Nam còn có nhiệm vụ lôi kéo. nêu thấy tượng hộ doanh của đối phương có công tượng giỏi, vậy thì trả giá cao để lôi kéo đối phương.
Quy mô của tượng phường chế tạo binh khí đóng ở trên Phùng Mãnh càng lúc càng lớn. Quách Đống đã thỉnh cầu Lý Mạnh định rõ biên chế. xác địch cơ cấu cho nơi này. danh xưng ban đầu được gọi là cục chế tạo binh khí Giao châu.
Nơi mà Tôn Hòa Đấu cư trú là một trạch viện đặc biệt, bên trong có thiết tượng sư phó và nơi đề chú tạo. quân đội hộ vệ thiết tượng phô tử có một bả tổng suất lĩnh năm mươi người canh chừng ở bên ngoài Vương Hải cũng án chiếu theo mệnh lệnh của Lý Mạnh mà rút ra hai người theo sát bên cạnh từ thân binh đội. Tôn Hòa Đấu có thể tùy ý hoạt động trong khu vực này. cũng có thể tùy thời về trang viên Lý gia thăm thân hơn nữa án chiếu theo ý nguyện hành động của cá nhân hắn. chỉ là tất cả phải có người giám thị đi theo.
Đối với dạng nhân tài này. Lý Mạnh không muốn can thiệp quá nhiều, chỉ là trước khi tới cục chế tạo binh khí dặn dò mấy câu, bảo hắn đặt tâm tư trên việc cải thiện chế tạo hỏa khí mấy lần tiếp theo đến nơi này. đều nghe Quách Đống nói. Tôn Hòa Đấu mỗi ngày đều ở trong viện tử không ra ngoài, rèn. chú tạo. luyện các khâu đều tự mình làm. rất là cần cù. thê nên Lý Mạnh cũng không tới làm phiền.
Lần này chủ động viết thư mời Lý Mạnh tới. thật sự là có chút bất ngờ. cũng khiến trong lòng Lý Mạnh rất chờ mong, thầm nghĩ vị nhân huynh này rốt cuộc là nghiên cứu ra cái gì rồi đây.
Lý Mạnh và Quách Đống khi tới viện tử của Tôn Hòa Đấu, ở cửa cũng không có ai nghênh tiếp, mặt Quách Đống rất khó coi. thầm nghĩ vị thư sinh này thiếu lễ số quá, cũng lộ ra vẻ mình quản giáo không nghiêm.
Trong viện tiếng động rẩm rĩ. đứng ở ngoài viện tử có thể nghe thấy Tôn Hòa Đấu đang gân cổ hét "đừng động vào chỗ đó" "treo lên. cẩn thận một chút". Cửa cũng không có người đứng gác. chỉ là khiến Lý Mạnh rất kinh ngạc, không ngờ tên đầu mục của Giao châu doanh đứng ở ngoài trạch viện cũng chính là tên bả tổng đó. Tiểu quân quan này thấy thượng quan, vội vàng chạy tới. sau khi hành lễ. có chút xấu hổ giải thích: "sáng sớm hôm nay. Tôn tiên sinh tới chỗ tiểu nhân mượn binh sĩ trong doanh, nói là trong viện cần nhân thủ. tiểu nhân liền điều động các binh sĩ tới đây. cũng không ngờ đại nhân hôm nay lại tới nhanh như vậy..." Lý Mạnh xua xua tay, chỉ nói một câu đơn giản "ngươi làm không sai", sau đó bước vào trong viện tử.
Tôn Hòa Đấu ở trong viện tử đã không còn một chút bộ dạng thư sinh nàọ. ăn mặc như thiết tượng, lại thêm Tôn Hòa Đấu vốn là một hán tử cao to. bộ dạng như vậy nếu không phải là người quen thì ai có thể biết Tôn Hòa Đấu cũng xuất thân cử nhân, là tài tử học thông trung tây.
Hai khẩu pháo ba cân và hai khẩu pháo sáu cân xếp trong viện tử. Tôn Hòa Đấu lau mồ hôi trên trán, quay đầu lại chắp tay thi lễ. cười nói: "Đại nhân, chúng ta cùng nhau tới giáo trường bắn thử hỏa pháo đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.