Editor: Tư Di
Dung tiểu thư cũng mặc bộ váy màu trắng, đứng ngay ngắn ở cuối thảm đỏ, đứng bên cạnh còn có chị em Kiều Đại Vân và Kiều Đại Tâm, tất cả đều đang mong chờ dáng vẻ của cô. Tiêu Tiệp mỉm cười đi tới, nói: “Từ lâu đã nghe nói Dung tiểu thư xinh đẹp động lòng người, hôm nay mới biết, đâu chỉ xinh đẹp động lòng người, quả thật chính là quốc sắc thiên hương.”
Tục ngữ nói không sai, đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại, hơn nữa Tiêu Tiệp vừa lên tiếng đã nịnh nọt, chẳng ai lại đi kiếm chuyện với người đang khen ngợi mình.
Dù thật sự là lúc đầu Dung tiểu thư muốn kiếm chuyện với Tiêu Tiệp, bây giờ cũng không tiện nói ra, chỉ cười đáp lại nói: “Bạch tiểu thư quá khen, hôm nay cô có thể đến tham gia bữa tiệc của tôi, là vinh hạnh của tôi.”
“Từ lâu đã nghe danh thiên kim tiểu thư nhà thị trưởng vừa có tài vừa có đức, tuổi còn trẻ mà đã tự lập được một quỹ từ thiện riêng, tấm chân tình này thật khó có được. Vẫn luôn muốn gặp một lần để học hỏi. Nhưng bởi vì Dung tiểu thư ở nước ngoài nên không có cơ hội. Lần này nhận được thiệp mời của Dung tiểu thư, cơ hội tốt như vậy sao tôi có thể bỏ qua được.” Tiêu Tiệp cười nói.
Dung tiểu thư vừa nghe cô nói như vậy, bỗng nhiên cảm thấy cô không giống như những gì người khác nói, một người phụ nữ có thể nói chuyện có chừng mực, thái độ hiền hòa như vậy, làm gì giống một kẻ kiêu ngạo không coi ai ra gì. Nhất thời trong lòng cảm thấy lời đồn sai sự thật, uổng công cô học mất bao nhiêu năm ở nước ngoài, lại vẫn không nhìn thấu những ân ân oán oán của nhà giàu.
Vì vậy cười nói: “Chẳng qua là làm một chút chuyện nên làm, nhấc tay chi lao*, không khoa trương như mọi người nói đâu.”
*nhấc tay chi lao: việc đơn giản, nhỏ nhặt, dễ, không tốn sức giải quyết, chỉ như một cái nhấc tay.
“Dung tiểu thư khiêm tốn, ánh mắt của quần chúng đều nhìn ra được, nhất định sẽ nhớ đến lòng tốt của cô. Hơn nữa, ông trời cũng sẽ nhìn, không phải có câu việc người làm, ông trời chứng giám sao.” Tiêu Tiệp vẫn cười nhẹ nhàng như cũ, câu trước dùng để nịnh nọt Dung tiểu thư, câu sau dùng để nói chị em Kiều Đại Vân.
Quả nhiên, sau khi nghe xong sắc mặt của hai người này cũng thay đổi.
Mặc dù Dung tiểu thư mới hai mươi ba tuổi, nhưng cũng có thể nhìn thấu không ít người. Trước tin lời của người khác, cảm thấy Bạch Tiêu Tiệp là loại người kiêu ngạo, cho nên muốn nhân buổi tiệc hôm nay cọ xát, tốt nhất là cọ xát nhuệ khí của Tiêu Tiệp, nhưng mà bây giờ xem ra, không thể hoàn toàn tin vào lời người khác nói.
Cô thích người có lòng nhân ái, vừa rồi nghe Tiêu Tiệp nói muốn hỏi thăm quỹ từ thiện của cô, cô càng cảm thấy thích Tiêu Tiệp hơn.
Bên này trò chuyện vui vẻ, sắc mặt hai chị em bên kia liền không tốt, Kiều Đại Tâm còn không nén được tức giận, sắc mặt không vui muốn nói hai câu, lại bị Kiều Đại Vân lén lút bấm một cái nhắc nhở, ngậm miệng.
Đợi sau khi tất cả mọi người vào trong, Kiều Đại Tâm không vui nhìn chị gái nói: “Tại sao vừa rồi chị không cho em nói chuyện? Nhìn dáng vẻ đắc chí của cô ta di., trong lòng em cực kỳ khó chịu. Không phải chị nói sẽ làm cô ta khó chịu sao? Sao vẫn để cô ta nổi bật như vậy!”
Kiều Đại Vân thản nhiên nói: “Chị cố ý tung ra những lời đồn kia, khiến Dung tiểu thư mời Bạch Tiêu Tiệp tới, tất nhiên có cách đối phó cô ta, em gấp làm cái gì!”
Con mắt Kiều Đại Tâm sáng lên, nói: “Chị có cách gì? Tại sao không nói cho em biết?”
Sắc mặt Kiều Đại Vân bình tĩnh nói: “Không nói cho em vì muốn tốt cho em, tóm lại em cứ chờ xem.”
Lần này, cô không chỉ muốn cô ta mất mặt mũi, còn muốn khiến cô ta thành trò cười của toàn bộ thành phố A, cô ta cứ chờ bị Tịch Âu Minh đá đi!
Kiều Đại Vân của quá khứ cũng được coi là bình tĩnh, tu vi cao hơn Kiều Đại Tâm nhiều. Vẫn là lần đầu tiên Kiều Đại Tâm nhìn thấy chị gái mình lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, giống như nắm rõ tất cả trong lòng bàn tay, trong lòng cô cũng bắt đầu âm thầm kích động.
Tiêu Tiệp đang nói chuyện với người khác, quay đầu lại liếc mắt nhìn chị em Kiều thị, khóe miệng thoáng lộ ra nụ cười lạnh, quả nhiên không ngừng khắc nào cả. Xem ra mấy câu cảnh cáo của cô quá nhẹ nhàng, không đủ khiến Kiều Đại Vân an phận, thậm chí là mạo hiểm đến mức có thể bị cô đưa đoạn ghi âm ra ánh sáng, cũng muốn hãm hại cô!
Nếu như họ có thể an phận một chút, có lẽ còn có thể trải qua cuộc sống yên ổn, nhưng hôm nay, xin lỗi, cô muốn ăn miếng trả miếng!
Trong nháy mắt, Kiều Đại Vân tươi cười dẫn theo em gái xuất hiện trước mặt cô, cô ta hết sức thân thiết nói: “Tiêu Tiệp, đã lâu không gặp, trước kia chúng tôi có nhiều chỗ không tốt, hi vọng cô có thể thông cảm, tôi và em gái kính cô một ly, hi vọng chúng ta có thể bỏ qua chuyện cũ, trở thành bạn lần nữa.”
Kiều Đại Vân vừa nói xong, Kiều Đại Tâm liền lên tiếng, tươi cười nói: “Đúng vậy, trước đây em không hiểu chuyện, hi vọng chị Bạch có thể tha thứ cho em.”
Họ vừa nói xong thì có người hầu bàn bưng ba ly rượu vang đỏ tới.
Kiều Đại Vân cầm lên, liếc mắt nhìn người hầu bàn, nhìn lại ba ly rượu trên khay của anh ta, bên cạnh ly rượu bên trái có một chiếc nĩa, bên phải không có, ở giữa cũng không có. Kiều Đại Vân không chút do dự cầm ly rượu bên trái lên, đưa cho Tiêu Tiệp. Lại đưa ly ở giữa cho em gái, còn mình lấy ly rượu bên phải.
Tiêu Tiệp cầm lấy ly rượu, nhưng không uống, Kiều Đại Vân lại nói: “Tiêu Tiệp không chịu tha thứ cho tôi ư? Tôi thật lòng hối lỗi, hi vọng nhận được sự tha thứ của cô, cũng không muốn mất đi người bạn tốt này.”
Kiều Đại Tâm cũng ra sức phụ họa nói: “Đúng đó đúng đó, chị Bạch không chịu uống có phải không chịu tha thứ cho chúng em đúng không?”
Tiêu Tiệp mỉm cười nói: “Tôi đâu trách các cô, vẫn coi các cô là chị em tốt mà.”
Kiều Đại Vân nghe cô nói như vậy, vui mừng trong lòng, cho là Tiêu Tiệp tin lời của mình....., nhưng thấy cô còn chưa chịu uống rượu, lập tức lại nói: “Nếu tha thứ cho tôi, vậy thì uống hết ly rượu này, từ nay về sau chúng ta bỏ qua xích mích trước kia, vẫn là chị em tốt.”
Nói xong tự mình uống hết rượu trong ly, sau đó ánh mắt sáng quắc nhìn Tiêu Tiệp. Kiều Đại Tâm thấy chị gái uống, cũng tự mình uống một hớp rượu trong ly.
Tiêu Tiệp liếc nhìn ly rượu vang đỏ trong tay, vậy mà cũng uống một hớp không chút do dự, quả nhiên thấy vẻ mặt hả hê của Kiều Đại Vân.
Sau khi uống rượu xong, mấy người lại nói mấy câu khách sáo giả dối, sau đó Tiêu Tiệp cảm thấy nhức đầu, Kiều Đại Vân hết sức tốt bụng sai người hầu bàn tới đỡ Tiêu Tiệp ddldqid, bản thân còn tốt bụng mượn Dung tiểu thư một gian phòng, sau đó sai người dìu Tiêu Tiệp vào trong.
“Chị, sau đó thì sao?” Kiều Đại Tâm len lén đi theo không nhịn được hỏi, cô không biết gì về kế hoạch của chị gái, nhưng cô tò mò.
Kiều Đại Vân liếc nhìn em gái, cười lạnh nói: “Đương nhiên là muốn cô ta thân bại danh liệt, em cứ chờ xem, lúc nữa sẽ có kịch hay để xem! Chắc Âu Minh sắp tới rồi, vừa hay!”
Nói xong lại sai bảo người hầu kia, người hầu kia liên tục gật đầu đồng ý, sau đó cầm lấy cái kẹp tóc của Kiều Đại Vân đưa cho, rồi đi vào gian phòng.
Kiều Đại Vân lộ ra nụ cười lạnh lần nữa, rời đi.
Vốn Kiều Đại Tâm rời đi cùng chị gái, nhưng do trong lòng không nén được tò mò, cuối cùng lại quay lại gian phòng của Tiêu Tiệp, đưa tay định mở cửa, nhưng đúng lúc này cô bị người nào đó đập mạnh vào gáy, hai mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
Lúc này cửa mở ra từ bên trong, vốn dĩ giờ phút này Tiêu Tiệp đang ngất lại ung dung nhìn Kiều Đại Tâm đã ngất đi, hừ lạnh một tiếng.
Vốn còn định dụ cô ta tới, không ngờ tự cô ta tìm đến cửa.
Nếu làm ra những chuyện quá đáng với cô, vậy thì để các cô tự gánh lấy hậu quả của chính mình!
Liếc mắt nhìn người hầu bàn, chỉ thấy anh ta cúi đầu nghiêm túc nói: “Thiếu phu nhân yên tâm, tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa.”
Đây là người bên cạnh Tịch Âu Minh, Tiêu Tiệp có thể tin, lập tức rời đi, nhưng cũng không trở lại phòng khách.
Tiêu Tiệp rời đi không lâu, liền có giọng nói từ xa vọng đến, từ từ tới gần phía này.
“Tôi tận mắt nhìn thấy, một người đàn ông dẫn theo một cô gái vào phòng này!” Có người dẫn các vị khách của bữa tiệc tới, vừa đi vừa nói.
“Mấy người nói thật á? Thật sự nhìn thấy có người dẫn theo đàn ông vào gian phòng này sao?” Dung tiểu thư hỏi lại lần nữa, vừa rồi cô còn ở chung với các bạn uống rượu, nghe thấy có người nói như vậy.
“Cực kỳ chắc chắn, Dung tiểu thư không nên tha thứ cho người này!”
“Thất sự là quá đáng, không ngờ còn có người làm chuyện mất dạy trong nhà thị trưởng.” Có người nói.
“Á, Tiêu Tiệp đâu? Cô ấy đi đâu rồi nhỉ?” Đúng lúc này Kiều Đại Vân nói một câu, một viên đạn làm ra ngàn gợn sóng, quả nhiên mọi người bắt đầu tìm Tiêu Tiệp, sau đó phát hiện không thấy cô trong đám đông.
Sau đó.
“Không lẽ Tịch thiếu phu nhân vào phòng với người đàn ông khác?” Một người nói.
“Trời ạ, cô ta không biết liêm sỉ là gì!” Một người khác lại phụ họa.
Lại có người bắt đầu gọi, chỉ sợ chuyện náo loạn chưa đủ lớn.
“Mọi người không nên thảo luận linh tinh, chúng ta mở cửa phòng là biết.” Có người sáng suốt hơn một chút đưa ra yêu cầu.
“Mọi người đang nói đến tôi sao?” Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng vang lên sau lưng mọi người, tất cả mọi người rối rít quay đầu lại, lại thấy người vừa được họ thảo luận xuất hiện sau lưng mình.
Đặc biệt là Kiều Đại Vân, miệng há ra hết cỡ cũng không biết.
Không thể nào, sao Bạch Tiêu Tiệp lại xuất hiện ở đây? Không phải cô ta nên ở trong phòng sao? Cô đã chuẩn bị xong xuôi tất cả rồi mà, tại sao lại như thế này!
Mặt Kiều Đại Vân lúc này không khác gì gặp quỷ, bắt đầu lo sợ.