Tiên Ma Biến

Chương 215: Trầm mặc và lạnh lẽo như biên quân Vân Tần




Huyệt man xem thường một tân đế quốc vũ lực cường đại như Vân Tần, nên mấy chục năm nay máu của người dân Huyệt man đã phải đổ xuống rất nhiều.

Nhưng hoàn cảnh vô số vũng bùn ở ngay trong vùng đất sông ngòi hoang vu cũng khiến trọng kỵ của Vân Tần mấy đi tác dụng, mà càng xâm nhập vào sâu, việc vận chuyển lương thảo cũng trở nên rất khó khăn.

Hai bên đều có thuận lợi và khó khăn, khiến cho chiến cục mấy chục năm nay hết sức giằng co.

Sơn mạch Long Xà bị đế quốc Vân Tần chiếm lấy, nhưng vùng đất hướng đông sơn mạch Long Xà vẫn thuộc về Huyệt man.

Bốn trăm quân nhân Vân Tần mặc giáp đen đang nằm co người lại trong một bụi cỏ thấp ở cốc Đông Lan.

Bởi vì khí hậu đặc trưng của những khu rừng gần ao đầm là ẩm ướt, cả một dãy núi rừng bị chướng vụ dày đặc bao phủ, khiến ánh mặt trời cũng khó lòng chiếu xuống, nên thế giới nơi này trông thật yên ắng và đáng sợ.

Đằng sau vị trí khuôn mặt bộ giáp các quân nhân này đang mặc đều có một cuộn vải đen, trên mặt cũng có một tấm khăn đen bao quanh lại, trừ đôi mắt ra, không có vị trí nào trên cơ thể bọn hắn bị lộ ra bên ngoài. Bởi vì đã nằm co lại trong đám bụi cỏ này rất lâu, nên hầu như tấm khăn che mặt bọn hắn đã ướt dẫm, bên trong miếng vải đen có những giọt mồ hôi nhễ nhại chảy xuôi xuống trông như những con gun nhỏ đang lúc nhúc bò. Ngoài ra, trên thân người họ có rất nhiều con sâu nhỏ, thậm chí còn có vài con sâu rất nhỏ chui vào bên dưới tấm vải thô màu đen, cắn vào da vào thịt bọn họ, nhưng ý chí của các quân nhân Vân Tần thật bền bỉ, trông như những xác chết dưới mặt đất, ngoại trừ những tiếng hít thở nặng nề ra, họ vẫn không nhúc nhích một ly nào.

Đằng trước bọn họ là một tướng lãnh vóc người không cao lớn, nhưng thân thể cường tráng khiến người ta cảm thấy tràn đầy sức mạnh đang nằm co sát đất, tay cầm mắt ưng đăm đăm quan sát phía trước.

Thông qua đôi mắt ưng bằng đồng này, hắn thấy tại một nơi âm u xa xa đằng trước có vài chục tên Huyệt man đang từng bước từng bước đi lại.

Vầng trán và đôi môi của những Huyệt man này vô cùng rộng rãi, hai chân trần trụi, quần áo họ mặc cũng rất đơn giản, chỉ dùng một sợi dây làm thắt lưng và lấy một miếng sắt đeo trước người, che lại những bộ phận quan trọng trên thân thể.

Đã từng tiếp xúc qua, thậm chí là nhiều lần áp sát chém giết với những Huyệt man này, nhưng vị tướng lãnh biên quân Vân Tần đang lặng lẽ cầm mắt ưng theo dõi lại không thể nào hiểu rõ một chuyện: Rõ ràng những Huyệt man này thường ngày sinh sống trong sào huyệt dưới đất, hơn nữa, dù là sơn mạch Long Xà hay là vùng đất sông ngòi hoang vu này, có hơn một nửa diện tích đều bị hơi nước và chướng vụ dày đặc bao phủ, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng không thể chiếu rọi xuống, nhưng những đầm nước kia lại là thức ăn cho các Huyệt man này, là kho lúa vĩnh hằng của bọn hắn. Theo lý thuyết, những người quanh năm suốt sáng dành thời gian sinh sống ở những nơi thiếu thốn ánh sáng như vậy thì da thịt bọn họ sẽ bị tái nhợt, vóc người không cao lớn, hoặc đơn giản hơn là sẽ giống những thợ mỏ trong nhiều mỏ núi Vân Tần.

Nhưng những Huyệt man này khi trưởng thành lại vô cùng cao lớn, hơn nữa, nước da của họ lại có màu đồng cổ, từng thớt thịt tràn đầy sức mạnh hiện lên rõ ràng, giống như có người lấy nham thạch đắp lên người bọn họ vậy.

Sau khi sinh sống ở đây một thời gian dài, vị tướng lãnh biên quân có cảm giác như cuộc sống thường niên dưới lòng đất chỉ khiến cho các Huyệt man này có thêm một mùi hôi rất đặc trưng, cùng với hốc mắt lõm sâu vào trong và con ngươi màu xám nhạt.

Những Huyệt man đang đi lại trong vùng đầm lầy càng lúc càng tới gần, khi nhìn rõ những tấm thép treo trên người các Huyệt man, ngay nháy mắt vị tướng lãnh biên quân này nhíu mày lại. Cũng ngay lúc đó, khi nhìn thấy những thân ảnh to lớn bên cạnh các Huyệt man, hắn ta càng nhíu mày chặt hơn.

Những tấm thép các Huyệt man đang đeo trên người chính là một phần của khôi giáp mà biên quân Vân Tần hay dùng trong lúc chiến đấu, thậm chí là có cả mảnh vỡ binh khí, hoàn toàn khác hẳn với những vật liệu rất thô sơ mà các Huyệt man có thể chế tạo được, điều này có nghĩa những Huyệt man này trước đây sợ rằng đã không dưới một lần giao chiến với biên quân Vân Tần.

Mà những con mãnh thú to lớn đang đi bên cạnh bọn họ chính là những con cá sấu yêu cho chính Huyệt man nuôi dưỡng.

Những con cá sấu to lớn sinh sống trong các vũng bùn tính khí vô cùng hung bạo, khi ở dưới nước động tác vô cùng nhanh chóng, nhưng khi đi lại trên đất bằng lại rất chậm chạp, bình thường mới chỉ đi mười dặm thể lực sẽ mất hết, có lẽ vì thể trọng quá lớn. Nhưng không biết các Huyệt man kia đã dùng phương pháp gì nuôi dưỡng lại khiến cho các con cá sấu to lớn này khi ở bên cạnh bọn hắn lại ngoan ngoãn như thú cưng chó mèo, chỉ khi đối mặt với quân địch mới bắt đầu hung tàn, hơn nữa, hiện giờ chúng đã có thể đi đường xa mà không biết mệt mỏi.

Trong mấy chục năm đế quốc Vân Tần và Huyệt man giao chiến với nhau, những con cá sấu to lớn này đã góp phần giúp cho sức mạnh bọn Huyệt man tăng vọt lên, khiến cho nhiều binh sĩ Vân Tần phải mất mạng trong miệng to như chậu máu của loài vật to lớn trước mặt hắn ta. Hôm nay, những con cá sấu này nhất định sẽ gây phiền toái không nhỏ cho các quân nhân Vân Tần đang ẩn núp.

Theo những gì quân nhân Vân Tần hiểu về Huyệt man, nếu như có loại cá sấu lớn này đi theo bên cạnh, vậy các Huyệt man này nhất định là chiến sĩ chân chính của họ, là tinh nhuệ trong các Huyệt man.

Nhưng tại sao các Huyệt man này lại xuất hiện trong cốc Đông lan?

Mặc dù sau khi nhận được tin báo do lính trinh sát truyền về, biết rõ tung tích các Huyệt man này, nhưng tên tướng lãnh biên quân này nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao bọn Huyệt man này lại xuất hiện ở đây? Thần kinh bọn chúng vẫn bình thường chứ?

Năm trước, chỉ khi đến hai mùa thu đông và lương thực quá thiếu thốn, Huyệt man mới huy động lực lượng của mình tiến vào sơn mạch Long Xà, nhưng từ mùa xuân năm nay, các quân nhân Vân Tần đột nhiên phát hiện hoạt động của các Huyệt man ở vùng đất sông ngòi hoang vu kia đã náo nhiệt hơn hai mùa thu đông năm trước rất nhiều. Mà theo hình dáng bản đồ Vân Tần ở khu vực này, cốc Đông Lan nằm ở vị trí sâu trong vùng đất hình móng ngựa, hoặc nói đây vốn là phạm vi thế lực của quân đội Vân Tần, đã rời xa hậu phương to lớn của Huyệt man, cho nên, có thể nói đối với các Huyệt man nơi đây chính là vùng đất chết, không có Huyệt man nào muốn tới nơi này cả.

Mặc dù không hiểu được, nhưng từ số lượng đối lập giữa hai bên, vị tướng lãnh biên quân này tin tưởng bên mình có thể toàn diệt các Huyệt man này, nên hắn ta chậm rãi và rất trầm ổn đưa tay lên, nắm tay lại, sau đó mở thành năm ngón tay.

Đối với các quân nhân Long Xà Vân Tần, nắm tay có nghĩa là chủ động đột kích.

Xòe năm ngó tay ra rồi đột ngột dùng ư lại, có nghĩa là đánh bất ngờ trong khoảng cách năm mươi bước.

Năm mươi bước là khoảng cách rất ngắn, nên sau khi thấy tướng lãnh mình ra hiệu như vậy, tất cả quân nhân Vân Tần trầm mặc đang ở phía sau càng trở nên lạnh lẽo hơn, càng yên lặng hơn.

...

Tổng cộng có hơn năm mươi Huyệt man đang từ từ đi tới phía trước, bọn họ không cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trong những bụi cỏ thấp đằng trước, khoảng cách hai bên càng lúc càng gần.

Âm thanh nói chuyện của họ đã truyền vào tai những quân nhân Vân Tần đang nằm yên mai phục.

Đến lúc này, ngay cả khi không dùng mắt ưng, các quân nhân Vân Tần cũng có thể thông qua những khe hở giữa những cọng cỏ để nhìn thấy bắp chân to lớn như nham thạch của các Huyệt man, cùng với thân thể khổng lồ của những con cá sấu to lớn đang ầm ầm bước trên mặt đất.

Trong hoàn cảnh tối tăm, trong lúc đi qua bụi cỏ hoang được chướng vụ dày đặc bao phủ, các Huyệt man vẫn không cảm thấy nguy hiểm. Nhưng ngay lúc này, một con cá sấu khổng lồ đang đi cạnh bọn hắn, không có sợi dây thừng nào dẫn dắt, đột nhiên dừng lại, sau đó đứng thẳng dậy gần cả nửa thân thể, cái miệng to lớn ngửa lên trời, phát ra âm thanh ồ ồ khó nghe.

Âm thanh này vừa vang lên, bảy tám con cá sấu còn lại cũng nhất thời nóng nảy, thân hình to lớn khẽ dừng lại trong bùn lầy.

"Vèo!" Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Một tiếng rít gió từ trong bụi cỏ thấp gần đấy vang lên.

Vị tướng lãnh biên quân Vân Tần đứng đầu đã cầm cung bắn một mũi tên, cả người mạnh mẽ từ dưới mặt đất nhảy lên.

- Tấn công!

Đồng thời, một tiếng quát chói tai trong miệng hắn phát ra ngoài.

Lúc này, các quân nhân Vân Tần đang tụ tập ở đây còn cách các Huyệt man khoảng bảy mươi bước, nhưng sau khi vị tướng lãnh phát hiệu lệnh, bỗng nhiên có tiếng gió vang lên, sau đó tất cả cây cối đang yên tĩnh như hóa thành một mảnh sóng biển dâng lên cao, tất cả quân nhân Vân Tần mặc thiết giáp màu đen từ bên trong nhảy ra ngoài. Trong nháy mắt, có gần một phần ba các binh lính cầm chặt cung trong tay, bắn tên về phía các Huyệt man.

Vô số tên bắn về phía trước, gào thét trong không trung.

Chiến đấu nhanh chóng diễn ra.

"Phốc, phốc, phốc...."

Vô số âm thanh mưa tên rơi xuống đất và bắn vào trong máu thịt vang lên.

Hơn mười Huyệt man đứng đầu tiên lập tức bị làn mưa tên màu đen bắn trúng, nhưng hơn mười người này lại không té xuống ngay, ngay lúc máu tươi trên người chảy xuống, bọn họ lập tức ngẩng đầu rống to với đồng bọn đang ở sau mình, rút trường mâu đeo trên người ra.

- Khiên!

Tướng lãnh biên quân Vân Tần thấy vậy liền dừng lại, quát to lên một tiếng.

Gần như ngay tức khắc, vào lúc âm thanh đầy thiết huyết của hắn vang lên, hơn trăm quân nhân mặc thiết giáp màu đen đang ở phía sau lập tức ăn ý lướt qua những quân nhân bắn tên, lấy tấm khiên màu đen trên lưng xuống, đồng loạt đưa ra phía trước.

Các quân nhân còn lại cũng ngưng việc đang làm, nhanh chóng tụ họp sau lưng các quân nhân này, tận lực cuộn cả người mình lại.

"Keng!" "Keng!" "Keng!"

Từng thanh trường mâu bén nhọn được chế tạo thô sơ lập tức mạnh mẽ đâm mạnh vào những tấm khiên màu đen này.

Chỉ mới va chạm một lần, đã có rất nhiều tấm khiên bị đụng vỡ. Vừa xuất hiện khe hỡ giữa các tấm khiên, những Huyệt man kia lập tức dùng trường mâu phóng vào các quân nhân Vân Tần lộ ra bên ngoài, kình lực mạnh mẽ khiến mũi mâu xuyên qua người họ, đóng đinh xuống đất.

Hết một vòng thứ nhất, lại đến vòng thứ hai, tiếp theo là vòng thứ ba!

- Lên!

Nhưng vị tướng lãnh biên quân Vân Tần đang đứng hàng đầu tiên sau những tấm khiên kia đột nhiên nắm chặt tay lại, từ sau tấm vài đen ướt đẫm đang che kín khuôn mặt của mình, một tiếng quát kiên quyết và lạnh lẽo được phát ra.

Trường đao màu xanh nhạt trong tay hắn vừa vung ra, các thanh trường mâu đang phóng đến lập tức bị gạt ngang qua.

Đôi mắt để lộ bên ngoài của hắn bỗng nhiên sáng ngời, theo đấy là nét mỉa mai và sát ý không hề che giấu.

Sức mạnh đôi tay của các Huyệt man rất kinh người, giúp cho trường mâu do bọn họ phóng ra có thể vượt quá trăm bước. Trong quân đội Vân Tần, những người thường xuyên mang theo mấy chục cây mâu ngắn bên mình, khi gặp đối thủ sẽ phóng ra đều là học hỏi từ các Huyệt man.

Nhưng đã giao chiến mấy chục năm, đầu óc các Huyệt man này vẫn rất đơn giản, hoặc có thể nói là vẫn đần độn như thế. Khi hai bên giao chiến với nhau, điều đầu tiên các Huyệt man sẽ làm chính là điên cuồng phóng ba bốn câu mâu mang theo bên người ra.

Tuy nói chiến lực cá nhân mỗi Huyệt man rất kinh người, nhưng đối với những đối thủ đầu óc đơn giản không biết cách phát triển như bọn họ, các quân nhân Vần Tần từ lâu đã nghiên cứu ra chiến pháp thích hợp.

- Tấn công!

Khi vòng tấn công cuối cùng của các thanh trường mâu bị chấm dứt bằng tiếng nổ vang bên ngoài các tấm khiên tròn, tên tướng lãnh biên quân Vân Tần lập tức hô to lên.

Các tiễn thủ đang đứng sau hắn lập tức đứng lên, nhanh chóng vứt bỏ cung tên và túi đựng tên xuống dưới đất. Cùng lúc đó, tất cả quân nhân đang cầm khiên vũng vứt khiên đi, một loạt âm thanh binh khí vang lên, từng thanh từng thanh trường đao màu đen đồng loạt xuất hiện trong không trung, tỏa ánh sáng lạnh lẽo tại vùng đất ánh sáng mặt trời không thể chiếu tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.