Tiên Ngục

Chương 877: Sinh ly tử biệt (thượng)





Khiến Tô Triệt cảm thấy kinh ngạc chính là, một nửa khối Cầu sinh lệnh duy nhất lại bị Thiên Âm đạt được, phần vận khí này cũng quá tà dị đi.
Kể từ đó, năm người bên cạnh mình, tổng cộng có bốn người đạt được nửa khối Cầu sinh lệnh. Nói cách khác, một trong ba người Hằng Dịch, Lâm Phong và Miêu Lực phải không may hưởng thụ đãi ngộ nửa khối kia rồi.
- Nửa khối Cầu sinh lệnh, đến tột cùng có ý nghĩa như thế nào?
Tô Triệt tùy theo thầm nghĩ:
- Có phải là hủy diệt thân thể, chỉ giữ lại nguyên thần hay không? Nửa sống nửa chết, là ý tứ này sao?
Đáp án rất nhanh sẽ được công bố, vì đầu lâu thần bí lão giả cực lớn kia đã xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
Trong 43 người tại Trung Vân Tự, có mười mấy người sắc mặt tái nhợt, thần sắc bối rối, hiển nhiên là những người này không đạt được Cầu sinh lệnh, mặc dù sống đến bây giờ, nhưng cũng chỉ là hưởng thụ những thời khắc sinh mệnh cuối cùng mà thôi.
- 43 người nhưng chỉ nhận được 25 nửa khối Cầu sinh lệnh, còn thừa hai khối Cầu sinh lệnh nguyên vẹn, vậy mà không ai có thể tìm được, thật sự là một đám ngu xuẩn!
Tiếng nói rung trời của Thần bí lão giả vang vọng trong không trung, thông qua lời hắn nói mọi người mới biết nguyên lai có hai khối Cầu sinh lệnh nguyên vẹn thủy chung đều không bị bất luận kẻ nào tìm được, tất nhiên là vị trí ẩn giấu quá sức kín kẽ, khiến tất cả mọi người đều không thể tìm ra.
Kế tiếp, 17 người không đạt được Cầu sinh lệnh sẽ bị Thần bí lão giả tử hình. Giờ phút này, trong 17 người kia có 11 người mềm nhũn quỳ rạp xuống đám mây, liên tục dập đầu, không ngừng cầu khẩn.
- Tiền bối, cầu xin ngài đừng giết chúng ta.
- Cầu tiền bối khai ân, ta thật sự là đã tận lực nhưng vận khí không tốt nên không tìm được Cầu Sinh lệnh.
- Tiền bối, tiểu nhân nguyện ý đầu phục ngài, trở thành nô bộc trung thành nhất của ngài, thậm chí nguyện ý dâng linh hồn của mình cho ngài. Cầu ngài khai ân, đừng giết ta a!
Tính mạng là quan trọng nhất. Những người này đều là cường giả Đại Thừa kỳ đã sống trên vạn năm, vẫn còn chưa sống đủ, vẫn cực đoan sợ chết. Trước mặt cái chết thì cái gì tôn nghiêm, cái gì cốt khí, bọn hắn đều chẳng còn quan tâm nữa rồi.
Đương nhiên, vẫn có sáu người như trước bảo trì tôn nghiêm cùng cốt khí của mình, không quỳ xuống cầu xin tha thứ, y nguyên đứng thẳng.
Thậm chí trong đó còn có hai người thân hình thẳng tắp, sắc mặt nhẹ nhõm, lúc đó còn thấp giọng nói chuyện với nhau.
Hai cường giả Đại Thừa kỳ đối mặt với tử vong, thần thái vẫn nhẹ nhõm, một nam một nữ dường như có chút thân mật, tựa hồ là loại tình yêu nam nữ tương đối mập mờ.
- Đồ ngốc, sao ngươi lại không nói sớm?
Nữ tử dung mạo ôn nhu, nhẹ giọng trách.
- Cho tới nay, bên cạnh của ngươi đều có hắn, ta với hắn lại là hảo hữu lâu năm, sao có thể...
Nam tu lắc đầu thở dài, mặc dù không cực kỳ anh tuấn, nhưng ngũ quan diện mục cũng tương đối đoan chính:
- Bây giờ hắn đã bất hạnh vẫn lạc, như vậy, trước khi chết, ta mới có dũng khí nói với ngươi những lời này.
- Ta với hắn không là gì cả!
Nữ tu kia cũng uyển chuyển mà than thở:
- Vốn là ta nghĩ trước khi phi thăng Tiên Giới sẽ không cân nhắc những chuyện này. Bất quá, cảm giác của ta đối với ngươi lại một mực không tệ, thậm chí cũng đã từng nghĩ tới, nếu tiến vào Tiên Giới, ta và ngươi còn có thể có duyên tương kiến, ta liền cùng ngươi ...
Nói đến đây, nàng lắc đầu cười khổ:
- Bây giờ nói những lời này cũng vô dụng, hết thảy đều không có khả năng rồi.
- Không sao!
Nam tu kia lại tiêu sái mà cười, thời khắc này, cả người hắn tản ra một cổ mị lực kỳ lạ, khó có thể miêu tả:
- Có thể cùng ngươi chết một chỗ, cũng coi như là một loại ban ân của Thượng Thiên, mặc dù ta và ngươi không có cơ hội đầu thai chuyển thế, nhưng cũng có thể hóa thành bụi đất, hòa trộn cùng một chỗ. Không phải sao?
Nữ tu chậm rãi lắc đầu:
- Không nghĩ tới, tính cách chất phác của ngươi, lại đa tình như vậy!
Hai người đối thoại cũng không phải truyền âm nhập mật, thanh âm tuy nhỏ, nhưng những người khác vẫn có thể nghe được. Bất quá, đối mặt với tử vong, không có ai rảnh mà trêu chọc bọn hắn, chính bọn hắn cũng chẳng thèm để ý người khác nghe lén rồi. Đều phải chết, quan tâm nhiều như vậy làm gì!
- Hai người các ngươi, thật là buồn nôn!
Thần bí lão giả đồng dạng cũng đã nghe đối thoại của bọn hắn, liền ầm ầm quát:
- Lời này của các ngươi làm ta toàn thân nổi da gà, bởi vậy, phạt các ngươi ở đây trông coi Dược Viên của ta, một vạn năm về sau, mới có thể được tự do!
Vèo!
Đôi nam nữ còn đang thâm tình đối bạch, liền biến mất không thấy gì nữa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bị phạt một vạn năm?
Cùng một chỗ trông coi Dược Viên?
Mặc dù không được sống, nhưng cũng thoát chết rồi hả? Đãi ngộ như thế, lập tức đã dẫn phát hâm mộ điên cuồng của mười lăm người khác, điều này nói rõ, tử vong trừng phạt của thần bí lão giả cũng không phải tuyệt đối, vẫn còn có thể khai ân được a.
Ngay sau đó, đủ loại kiểu dáng cầu xin tha thứ, âm lượng bỗng nhiên đề cao mười mấy lần, những cường giả Đại Thừa kỳ kia tranh nhau cướp lời, liệt kê ra kỹ năng sở trường của mình, muốn phục vụ vị thần bí lão giả mấy vạn năm, thậm chí vĩnh viễn. Chỉ cần không chết, vậy thì cái gì cũng được a!
- Nhảm nhí quá đi!
Thần bí lão giả rống to một tiếng, mặt mày táo bạo, kéo bọn họ lên giữa không trung.
- A không!!!
Rất nhiều người cơ hồ là đồng thời phát ra một tiếng kinh hô cuối cùng.
Rầm Ào Ào!
Trên không trung, một mảnh huyết vũ dày đặc tung tóe khắp nơi, khiến cho bọn người Tô Triệt nhao nhao tránh né.
Mười bảy người không thể sống, chỉ có đôi nam nữ vừa rồi, căn bản không có ý định cầu xin tha thứ, vô tình đã lấy được đại xá, những người khác tất cả đều đua nhau thanh minh, không khỏi lọt vào diệt sát, triệt để bị giết sạch.
Cho nên mới nói, tâm tư của thần bí lão giả này thật không cách nào phỏng đoán được, không cách nào cân nhắc.
- Kế tiếp, có nên xử lý chuyện nửa khối cầu sinh lệnh hay không?
Tô Triệt yên lặng thầm nghĩ.
Quả nhiên, một đôi hung mục của thần bí lão giả trừng mắt nhìn Tô Triệt, ầm ầm hỏi:
- Nửa khối cầu sinh lệnh kia tính cho ai đây?
- Hắn đấy!
Tô Triệt không hề do dự, chỉ thẳng Miêu Lực đang nằm trên mặt đất.
Thân là một người thủ lĩnh, nhiều khi nhất định phải vứt bỏ nhân tố tình cảm, dùng lợi ích thật sự mà cân nhắc. Miêu Lực đã mất đi hai chân cùng một cánh tay, thân thể lại bị thương rất nặng, trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục hoàn toàn được.
Nếu tiếp theo còn để hắn so đấu, như vậy, hắn chẳng những không nổi lên chút tác dụng nào, ngược lại còn trở thành gánh nặng của toàn đội. Bởi vậy, nửa khối Cầu sinh lệnh này cho hắn, hẳn là thích hợp nhất rồi.
Đương nhiên, nói như vậy chẳng qua là nhằm vào linh hồn nô bộc của mình mà thôi, nếu như đổi thành Thiên Âm bị trọng thương,Tô Triệt tuyệt đối sẽ không đối đãi với nàng như vậy. Người luôn có tâm tư a, không phải sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.