Hắn đã từng luôn miệng mắng chửi những người đã từng trấn áp hắn, hình như đã gọi tên Huyền Diệu.
Là Thương Thiên trấn áp Bách Ác Lão Ma sao?
Doãn Hận Thiên nhìn Diêm Xuyên, suy nghĩ một chút, không hề che giấu nói:
- Thánh Vương, thần... thần đi cương vực Thương Thiên, còn có một việc riêng. Ngày xưa Thương Thiên bàn giao cho tổ tiên Doãn gia thần. Thần...
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Đã như vậy, khanh đi theo đi!
- Vâng! Tạ Thánh Vương thành toàn!
Doãn Hận Thiên nhất thời cảm kích nói.
Hóa Thê Lương đứng bên cạnh thần sắc thoáng động nhìn Doãn Hận Thiên.
Bởi vì mỗi lần nhắc tới tổ tiên mình, Doãn Hận Thiên dường như cũng không mấy thiện cảm. Chẳng lẽ là bởi vì Tả gia kia?
Hóa Thê Lương không nhiều lời, trở về hàng ngũ.
Diêm Xuyên cũng bàn giao công việc Đại Trăn một hồi, sau đó thu xếp rời khỏi Đại Tần Thành.
Xe rồng đưa bốn người Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, Hóa Thê Lương, Doãn Hận Thiên tiến về phía nam, tham gia đại thọ của thánh nhân Hóa Tôn Thiên.
Mà giờ phút này, xe rồng có điểm khác biệt duy nhất. Cự Long kéo xe không còn là hai nữa, mà là ba Cự Long, kéo xe rồng tiến về phía nam.
Cõi âm, Đông Ngoại Châu!
Cương vực Thương Thiên!
Tuy rằng Thương Thiên đã chết, nhưng Thương Thiên ở trong lòng mọi người trong thiên hạ vẫn rất được coi trọng. Nắm giữ trong tay tất cả thiên địa. Bản thân lại đại biểu cho tất cả thiên địa, còn che chở thiên hạ vô số năm.
Bởi vậy, tuy đã qua trăm vạn năm nhưng người bái tế Thương Thiên vẫn chưa hề ngớt.
Sau mấy tháng, xe rồng của Diêm Xuyên rốt cuộc đã chạy đến bên ngoài cương vực Thương Thiên.
- Ngang! Ngang! Ngang!
Sau ba tiếng rồng gầm, tại biên giới cương vực Thương Thiên, vô số tu giả đột nhiên kinh ngạc nhìn lại.
Đập vào mắt bọn họ là ba con Cự Long ngàn trượng, khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
- Xe rồng? Đây là từ bên kia đến sao? Cự Long ngàn trượng? Vậy cũng ít nhất phải đạt được cấp bậc cổ tiên!
- Ba cổ tiên kéo xe? Là người Đông Ngoại Châu ta sao?
......
...
...
Trong vô số tiếng nghị luận, xe rồng của Diêm Xuyên chạy vào cương vực Thương Thiên.
Bên trên xe rồng, Diêm Xuyên, Quỷ Cốc Tử, Hóa Thê Lương, Doãn Hận Thiên nhìn về phía xa.
- Đi Thiên Nhân Cung!
Doãn Hận Thiên nói.
- Ta biết!
Thất Sát lập tức kêu lên.
Thất Sát đã biết, Doãn Hận Thiên cũng không muốn nói nhiều.
Xe rồng chạy vào phía bên trong.
Mà giờ phút này, trong cương vực Thương Thiên, một cung điện bên trong.
Trong cung điện, lúc này có hai nam tử đang đứng.
Một nam tử toàn thân đầy huyết hồng, khuôn mặt đỏ như không có da. Dưới chân người này là một vết máu! Hắn đi tới chỗ nào, vết máu kia cũng di chuyển theo tới chỗ đó, nhìn đến cực kỳ dữ tợn.
Một nam tử khác, nếu như Diêm Xuyên ở đây, hắn sẽ nhận ra. Đó chính là kẻ đã hai lần nhằm vào Diêm Xuyên, nhưng lại có kết cuộc bi thảm. Chính là Công Dương Bôn Lôi.
- Trưởng lão, lúc này cương vực Tôn Thiên càng ngày càng có nhiều cường giả tới. Hơn nữa, ta đã nhìn thấy được người của Độc Cô thế gia!
Công Dương Bôn Lôi cung kính nói.
Nam tử mặt máu kia híp hai mắt lại nói:
- Độc Cô thế gia? Ha ha, đại thọ lần này, xem ra sẽ đặc sắc rồi!
- Ồ? Độc Cô thế gia không phải là do Hóa Tôn Thiên mời tới sao?
Công Dương Bôn Lôi kinh ngạc nói.
- Đương nhiên không phải. Quan hệ giữa Độc Cô thế gia và Hóa Tôn Thiên căn bản không tốt. Tuy rằng Độc Cô thế gia ở dương gian Nam Ngoại Châu, nhưng Nam Ngoại Châu có Hoàng Tuyền Lộ. Chút khoảng cách ấy không đáng kể. Chờ xem. Đến lúc đó sẽ được xem một trò hay!
Nam tử mặt máu cười lạnh nói.
- Nếu trưởng lão nói vậy, chắc chắn sẽ là như vậy. Trưởng lão, lần này gia tộc trách phạt, nhờ trưởng lão biện hộ giúp, mới có thể không sao. Bôn Lôi đa tạ trưởng lão!
Công Dương Bôn Lôi cung kính nói.
- Trách phạt? Ngươi thật sự đáng trách phạt. Hai đồ nhi kia của ta, Công Dương Bôn Hồng, Công Dương Bôn Thiên là do một tay ta dạy dỗ. Kết quả sau khi ở chung một chỗ với ngươi, tất cả lại chết cả!
Nam tử mặt máu lạnh lùng nói.
Trên mặt Công Dương Bôn Lôi lộ vẻ hoảng hốt, lập tức kêu lên:
- Trưởng lão, không có liên quan đến ta. Đó là do Đông Phương Bất Bại, còn cả Diêm Xuyên nữa, là bọn họ giết! Ta... ta muốn cứu, nhưng thực lực của ta không ăn thua!
Nam tử mặt máu lạnh lùng nhìn Công Dương Bôn Lôi một chút, sau đó hít sâu một cái nói:
- Đông Phương Bất Bại? Các ngươi có thể chạy trốn ở dưới tay hắn, đó là các ngươi may mắn. Còn có Diêm Xuyên? Bởi vì đi vội vàng, cho nên ta không nhìn thấy được. Thực lực của hắn thế nào?
- Hắn sao? Cổ tiên đỉnh phong, hơn nữa có Thanh Thiên đạo, chính là Thanh Thiên đạo bù đắp cho hắn!
Công Dương Bôn Lôi lập tức nói.
- Cổ tiên đỉnh phong? Hừ, một khi đã như vậy, không đáng chú ý. Thanh Thiên đạo? Hừ, Thanh Thiên đạo thì có thể làm được gì?
Nam tử mặt máu kiêu ngạo nói.
- Đúng vậy. Trưởng lão là Tổ tiên. Nếu trưởng lão muốn đối phó Cổ tiên không phải là dễ như trở bàn tay sao?
Công Dương Bôn Lôi lập tức cười nịnh nọt nói.
- Trở lại tìm Diêm Xuyên sau. Hiện tại, chủ yếu nhất vẫn là tìm Hoàng đến đây cho ta. Chúng ta một đường đuổi theo. Hoàng chỉ ở trong mấy cương vực gần đây thôi. Nhất định phải tìm cho ra!
Nam tử mặt máu trầm giọng nói.
- Vâng. Tuy nhiên, trưởng lão, vì sao phải tìm Hoàng? Ngày xưa thời điểm nàng đi ngang qua Công Dương gia ta, chỉ là một đại tiên mà thôi! Nghe nói nàng chỉ có đao đạo cường hãn mà thôi. Một đại tiên có thể nào lại lọt vào pháp nhãn của trưởng lão?
Công Dương Bôn Lôi không hiểu nói.
- Đại tiên? Đó là bốn ngàn năm trước. Hiện tại nàng sao có thể vẫn là đại tiên được? A, ngươi thì biết cái gì. Ngươi biết cha của nàng là ai không?
- Cha nàng là ai vậy?
- Vết sẹo trên mặt Công Dương Tử chính là do phụ thân của nàng lưu lại!
- Cái gì? Vết sẹo kia của gia chủ?
Công Dương Bôn Lôi cả kinh kêu lên.
- Phụ thân nàng chết, khẳng định Hoàng đã nhận được truyền thừa của phụ thân nàng, vô thượng đao ý! Một nữ tử giúp chồng dạy con là đủ rồ. Vô thượng đao ý truyền cho nàng thì có tác dụng gì? Tìm Hoàng cho ta!
Nam tử mặt máu lạnh lùng nói.
- Vâng, tuy nhiên trưởng lão, các trưởng lão khác của Công Dương gia không biết việc này chứ?
Công Dương Bôn Lôi cẩn thận hỏi.
Sắc mặt nam tử mặt máu đột nhiên trầm xuống. Hắn xoay người lại nói:
- Nếu như để lộ tin tức, người đầu tiên ta giết chính là ngươi!
Công Dương Bôn Lôi nhất thời giật mình nói:
- Trưởng lão yên tâm. Tuyệt đối sẽ không có ai biết.
- Được!
Nam tử mặt máu gật đầu một cái.
- Báo!
Ngoài điện bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.
- Tìm được chưa?
Trên mặt nam tử mặt máu đột nhiên vui mừng.
- Vâng, trưởng lão. Tuy rằng không nhìn thấy Hoàng, nhưng tại khu vực gần Thiên Nhân Cung, chúng ta nhìn thấy đệ tử của Hoàng. Bọn họ đi tế bái Thương Thiên. Hiện tại hẳn đã kết thúc. Người của chúng ta vẫn đang theo dõi bọn họ.
Người đến báo nói.
- Được, đi, mau dẫn ta đi!
Nam tử mặt máu tỏ ra kích động nói. 𝐓hử đọc 𝒕𝗋𝑢𝗒ện không q𝑢ảng cáo 𝒕ại ﹎ 𝐓𝗋Um 𝐓𝗋𝑢𝗒ện.𝓥n ﹎
...
Xe rồng của Diêm Xuyên tiến thẳng đến Thiên Nhân Cung.
Tốc độ của ba con rồng rất nhanh, cưỡi mây đạp gió, không lâu lắm, xe rồng đã đến nơi gọi là Thiên Nhân Cung.