- Hừ, ai là tiểu nhân. Không cho phép ngươi được nói bậy. Nghĩ lại, hẳn cháu ta là do ngươi hại chết. Hừ, hôm nay ta liền thay mặt Thương Thiên, giết chết nghiệt tử còn sót lại của Doãn gia!
Tả Thanh quát to một tiếng. Hắn đưa tay ra đánh về phía Doãn Hận Thiên.
Thân hình Quỷ Cốc Tử thoáng động, đột nhiên đã xuất hiện ở trước mặt Doãn Hận Thiên, đánh một chưởng nghênh đón.
Ầm!
Quyền chưởng chạm vào nhau, hư không run lên bần bật, gió bão thổi bạt bốn phương. Rất nhiều tu giả nhất thời bị hất tung trên mặt đất.
- Còn chưa nói rõ ràng, làm sao đã vội động thủ như vậy? Hẳn là Tả gia ngươi thật sự chột dạ? Còn muốn giết người diệt khẩu?
Quỷ Cốc Tử cười nói.
Cách đó không xa, Hóa Thê Lương lộ ra một tia kinh ngạc.
Từ trước đến nay hắn chưa từng nhìn thấy Quỷ Cốc Tử ra tay. Không ngờ chỉ một quyền tùy ý như vậy lại có thể gián tiếp hạ được một quyền của Tả Thanh?
Hóa Thiên Quân đứng bên cạnh hai mắt cũng híp lại.
Đại Trăn? Đây là Tổ tiên thứ hai Hóa Thiên Quân nhìn thấy. Tại sao trong tư liệu trước đây, căn bản không có nói về bọn họ?
Hóa Thiên Quân tỏ ra cổ quái nhìn Hóa Thê Lương. Tiểu tiện nhân này biết tình hình nào đó, nên mới gia nhập Đại Trăn sao?
Cường giả xung quanh trước kia còn xao động, bỗng nhiên trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Tuy rằng rất nhiều người vẫn trợn mắt trừng mắt Diêm Xuyên, nhưng càng nhiều người lại muốn nhìn thử đến tột cùng mọi chuyện thế nào.
Có thể những cường giả vây xung quanh này tu vi không cao, đương nhiên có lẽ cũng có người tu vi cao còn chưa ra tay. Nhưng cường giả xung quanh đây lại đến từ khắp nơi trong thiên hạ, ít nhất là khắp nơi trong Đông Ngoại Châu.
Sự tình lần này tất nhiên sẽ nhanh chóng truyền khắp cõi âm Đông Ngoại Châu.
- Chột dạ? Hừ, ngươi muốn che chở cho nghiệt tử còn sót lại của Doãn gia sao? Căn bản là không thể nào. Thiên hạ không ai có thể chứa được bọn họ!
Tả Thanh lạnh lùng nói.
Quỷ Cốc Tử cũng không giận, mà thản nhiên nói:
- Tả gia dùng táng thiên đồng quan thu hút sự chú ý của người khác, khiến người ta cho rằng Tả gia ngươi là người tôn kính Thương Thiên nhất. Bởi vậy, Tả gia di chuyển núi sông, đại địa, dòng sông khắp nơi sẽ không bị người ngoài chỉ trích. Các ngươi có thể an tâm tránh được ánh mắt của người ngoài, ở đây tìm đồ các ngươi muốn chứ gì?
- Cái gì?
Xung quanh đã có tu giả lộ vẻ kinh ngạc.
Thật vậy. Những năm qua, Tả gia từng di chuyển long mạch đại địa xung quanh. Nhưng mọi người đều không mấy lưu ý. Tất cả đều cho rằng có khả năng Tả gia làm vậy là từ một sự kính trọng nào đó đối với Thương Thiên. Nhưng....
- Thật nực cười!
Con ngươi Tả Thanh co lại, nhưng vẫn quát mắng Quỷ Cốc Tử.
Doãn Hận Thiên phía sau Quỷ Cốc Tử cười lạnh nói:
- Nực cười sao? Căn bản không phải là chuyện nực cười. Tả gia năm đó chỉ là người hầu của Doãn gia ta. Tuy rằng các ngươi nghe thấy một vài đ lời, nhưng cũng chỉ là đôi câu vài lời mà thôi. Thứ giấu ở nơi này, các ngươi sao có thể tìm thấy được? Ngoại trừ Thương Thiên và Doãn gia ta ra, không một người nào biết được!
- Biết cái gì? Chúng ta tìm cái gì?
Tả Thanh vẫn quật cường nói.
Hóa Thiên Quân, Hóa Thê Lương lại lộ ra một tia mờ mịt.
Vật gì vậy? Nơi này có vật gì sao?
Doãn Hận Thiên cười lạnh một hồi nói:
- Cứ giả vờ đi. Doãn gia ta năm đó chính là vì bộ mặt này của các ngươi lừa dối. Hừ, lần này ta đến đây cũng vì thế. Doãn gia ta nhận sự nhờ cậy của Thương Thiên, chờ suốt trăm vạn năm, con cháu Doãn gia ta mới lại tới Thiên Nhân Cung. Ta muốn trước mặt người trong thiên hạ, vạch trần bộ mặt giả dối của ngươi!
Doãn Hận Thiên quát mắng, những người xung quanh vốn kiên định đứng ở phía Tả Thanh, đột nhiên có chút dao động.
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!
Tả Thanh trầm giọng nói.
Doãn Hận Thiên khẽ mỉm cười nói:
- Không sao. Chẳng mấy chốc ngươi sẽ thấy được. Tuy nhiên, vẫn phải khiến ngươi thất vọng. Tả gia người ở đây chờ suốt trăm vạn năm, nói ra thứ muốn tìm cũng không phải là thứ các ngươi tưởng tượng!
Hai mắt Tả Thanh thoáng nheo lại.
Vô số cường giả xung quanh lộ vẻ tò mò.
Doãn Hận Thiên lại vung áo bào một cái, đạp không bước lên tế đàn.
Một vài tu giả muốn đi tới cản, nhưng suy nghĩ một chút chung quy bọn họ lại nhẫn nhịn xuống.
Doãn gia, Tả gia? Rất nhiều người đều có nghe thấy được một vài chuyện, nhưng chung quy bọn họ biết quá ít. Trăm vạn năm, trăm vạn năm, ai biết năm đó đã xảy ra chuyện gì.
Tả gia cường đại vốn chỉ là nô bộc của Doãn gia? Chỉ tin tức này đã đủ khiến rất nhiều người chấn động.
Hóa Thê Lương, Hóa Thiên Quân lộ ra một tia tò mò.
Lúc này Tả Thanh cũng không đi tới ngăn cản.
Tả gia đã sớm nghe nói nơi đây có thứ cực kỳ quan trọng mà Thương Thiên đã lưu lại năm đó. Nhưng bọn họ đã tìm trăm vạn năm, lại không thu hoạch được gì. Một vạn năm trước, bọn họ đã bỏ ra cái giá rất lớn, dùng táng thiên đồng quan gạt lấy sự tình cảm bi thương của cương giả trong thiên hạ, lặng lẽ dời núi động mạch, đào đất sâu xuống vạn dặm để tìm kiếm. Nhưng bọn họ vẫn không thu hoạch được gì.
Doãn gia? Nhưng nghiệt tử còn sót lại của Doãn gia lại biết?
Tả Thanh chờ đợi Doãn Hận Thiên tìm ra.
Tả Thanh không lo lắng đám người kia cướp xong chạy mất. Ít nhất hắn biết cương vực Vạn Quỷ. Hơn nữa, Tả gia còn có một vài người, đang ở ngay sát cương vực. Nếu thật có thể tìm ra đồ do Thương Thiên lưu lại, muốn cướp lại cũng không phải là việc khó. Hơn nữa Tả gia còn có một chỗ dựa lớn nhất.
Doãn Hận Thiên đứng ở trên tế đàn, nhìn Thiên Nhân Cung một chút.
- Quỷ Cốc Tử tiên sinh, mong tiên sinh giúp một việc!
Doãn Hận Thiên nói.
- Ồ?
- Phiền tiên sinh dẫn động Thiên phủ, thiên lương, thiên cơ, thiên cùng, thiên tương, thất sát, lưu tinh nam đẩu, tụ lại với Thiên Nhân Cung!
Doãn Hận Thiên nói.
- Tinh lực?
Tả Thanh nhất thời biến sắc.
Tả gia nghĩ đến rất nhiều phương pháp, nhưng chưa từng nghĩ tới tinh lực. Không, cho dù bọn họ nghĩ tới, cũng không có hành động. Dù sao ngôi sao cách quá xa.
Hơn nữa, lại còn cần mấy ngôi sao đặc biệt. Vậy làm sao có thể đoán được?
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Tinh lực? Ngày xưa thời kì phàm nhân, điều động tinh lực có khả năng cần phải có thực lực tăng cường. Nhưng đến bây giờ đã không cần. Bởi vì hiện tại cường giả điều động thiên đạo lực, là không biết bao nhiêu lần tinh lực.
Quỷ Cốc Tử không hổ danh là đại sư phong thủy.
Hắn đưa tay lên trời vẫy một cái.
Nhìn bằng mắt thường có thể thấy sáu ngôi sao trong tinh không dường như trong nháy mắt đã phát sáng lên.
Vù!
Sáu đạo ánh sáng bắn thẳng xuống, trong nháy mắt vọt vào Thiên Nhân Cung.
Thiên Nhân Cung màu trắng, trong nháy mắt biến thành màu xanh biếc.
Tiếp theo, ánh sáng màu xanh biếc xông thẳng vào tế đàn phía dưới Doãn Hận Thiên.
Vù!
Tế đàn lập tức biến thành màu xanh biếc.
Pháp thuật trong tay Doãn Hận Thiên dâng lên. Nhất thời, một ít phù văn bên trên tế đàn bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, chậm rãi di chuyển trong ánh sáng xanh lục tiến về phía phía trên. Ước chừng mấy chục vạn phù văn bay lên không trung.