Vốn Diêm Xuyên cho rằng Khổng Hạt Tử sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước bàn bạc về Vấn Thiên lệnh mà mẫu thân kiếp này để lại cho hắn, vậy mà không nghe Khổng Hạt Tử nhắc tới?
Đang lúc mọi người trò chuyện.
Ầm ầm ầm ầm!
Hư không khẽ run.
Sau đó mơ hồ thấy một thiên đạo toát ra.
Trên bầu trời nháy mắt đầy Tường Vân, trên mặt đất thì thụy khí ngập trời, tiên nhạc văng vẳng, hương thơm ngát khắp nơi.
Triệu A Phòng nhíu mày nói:
- Lại có bổ thiên giả bổ thiên đạo?
Ầm ầm ầm ầm!
Không chỉ một thiên đạo mà đến chín ngàn thiên đạo lại bổ đủ.
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm bầu trời.
Khổng Hạt Tử hít sâu, nói:
- Diêm đế, đại thời đại sắp tới, hãy chuẩn bị cho kỹ.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Đại thời đại?
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Ngày xưa vạn năm hiếm có một thiên đạo bổ đủ, mấy năm nay thì rất thường xuyên, Diêm đế không cảm thấy kỳ lạ sao?
- Như thế nào?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Mấy năm nay bổ thiên đạo không phải toàn là vô trung sinh có như Diêm đế, đó là từng lão già xuất sơn, trước khi thiên đạo tan vỡ thì họ đã nắm giữ một loại thiên đạo, luôn nhẫn nhịn đến giờ mới chịu bổ thiên đạo họ vốn có cho thiên địa.
Diêm Xuyên nghiêm túc hỏi:
- Những người này đều là nhân vật trước khi Liên Thần tới? Khi Liên Thần khuấy động thiên địa thì những người này ẩn giấu không ra?
Khổng Hạt Tử nói:
- Có thể nói như vậy. Có một vài người có cách nghĩ riêng, giống như Bàn Thạch nhất tộc, khi Liên Thần xông đến thì không đi ra. Ta lập tức đi Bàn Thạch nhất tộc, thỉnh cầu tộc trưởng của Bàn Thạch nhất tộc bổ thiên đạo họ hiểu.
- A?
Khổng Hạt Tử nói:
- Trong thiên hạ có một vài người đi khắp nơi, nổ thiên đạo, có lẽ chỉ mấy năm nữa thì thiên đạo trong thiên địa sẽ bổ xong hết. Khi đó thiên địa sẽ lại hồi phục hưng thịnh, Diêm đế nên chuẩn bị sớm thì hơn.
Khổng Hạt Tử nói rồi nhìn hướng Bàn Sinh:
- Bàn Sinh tiểu tử, đi đi, ta cùng ngươi đi Bàn Thạch nhất tộc.
Bàn Sinh lộ vẻ mặt buồn bực nói:
- A! Hạt Tử tiền bối, ta khó khăn lắm mới đi ra một chuyến!
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đi đi, làm tốt thì ta sẽ cầu tình với tộc trưởng giúp ngươi, cho ngươi theo ta đi dạo.
Mắt Bàn Sinh sáng lên nói:
- Vậy thì được!
Khổng Hạt Tử nói:
- Diêm đế, cáo từ!
Đám người Bàn Sinh, Khổng Ngạo Thiên đồng thanh kêu lên:
- Cáo từ!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiếp theo, một đám người đi hướng đông.
Đoàn người Khổng Hạt Tử rời đi, cuộc chiến đấu bên dưới đã tới cuối, đệ tử của Thần Kiếm sơn trang bị tàn sát hơn phân nửa, gần như trống rỗng.
Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh băng nhìn Thần Kiếm sơn trang, lại xem bốn phía.
Xung quanh, vô số tu giả bàng quan.
Giờ phút này, các tu giả có cảm giác người tê rần.
Đại Trăn thánh đình quá hung mãnh, đó là Thần Kiếm sơn trang, nhiều cường giả như vậy mà chớp mắt bị tàn sát hết?
Trong sơn cốc, đám người Tuyệt cung biểu tình cực kỳ khó xem.
Mọi người nhìn hướng nữ nhân đeo mặt nạ dẫn đầu:
- Cung chủ?
Cung chủ của Tuyệt cung trầm giọng nói:
- Trở về đi, Đại Trăn thánh đình sẽ không khuếch trương nữa.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Đám người mau chóng rời đi.
Không chỉ là người Tuyệt cung nhiều người bàng quan đa số xoay người rời đi, mang theo nỗi lòng rung động muốn nhanh chóng truyền về tông môn, vận triều của mình.
Hung uy của Đại Trăn thánh đình nhanh chóng truyền khắp Đông Ngoại Châu.
Vô số tu giả chưa biết rằng đoàn người Diêm Xuyên ở Tây Ngoại Châu, Trung Thiên Châu cũng xông pha ra danh tiếng lẫy lừng, có lẽ không lâu sau toàn thiên hạ đều biết tiếng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên nhìn Lý Tư, cảm thán rằng:
- Lý Tư, mấy năm nay đã khổ cho ngươi.
Từ hôm đó ở trong nhà tù, Diêm Xuyên hiểu ra mấy năm nay Lý Tư chịu khổ sở như thế nào.
Lý Tư cười nói:
- Thần đã sơ sẩy, thánh vương không cần để bụng, huống chi mọi chuyện đã là quá khứ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Vậy ngươi và Mông Nghị ở lại đi, Thần Kiếm cương vực này có nhiều đệ tử của Thần Kiếm sơn trang nhất, toàn do ngươi xử trí!
Lý Tư lên tiếng:
- Tuân lệnh!
- Mông Nghị!
- Có thần!
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Từ ngươi trợ giúp Lý Tư xử lý mọi chuyện tại Thần Kiếm cương vực, trú quân, văn quan mặt sau rất nhanh sẽ đến, tất cả chờ đợi Lý Tư điều khiển!
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên nhìn xung quanh. Gật đầu, nói:
- Trẫm trở về trước.
Lý Tư, Mông Nghị cung kính nói:
- Cung tiễn thánh vương!
Diêm Xuyên mang theo Triệu A Phòng, Bạch Khởi bước lên long liễn.
Bạch Khởi quát to:
- Khởi giá, hồi triều!
Ngũ long rống to:
- Grao!
- Grao!
Ngũ long kéo long liễn bay hướng tây.
Sau khi Diêm Xuyên rời đi, trong đám người đứng xem có hai nam nhân lưng cõng kiếm, mặt mày trầm trọng.
Trong đó một nam nhân nghiêm túc nói:
- Sư huynh, ngươi nhìn thấy sao? Kiếm quang mới rồi, một kiếm bức lùi Chân Hùng?
- Là Phân Quang kiếm pháp của Độc Cô thế gia ta, hơn nữa ngươi và ta không đạt tới trình độ đó.
- Kiếm quang này đang giúp đỡ Đại Trăn thánh đình, đó là thần tử của Đại Trăn?
- Gia chủ kêu chúng ta đi tìm, rốt cuộc có mặt mày rồi. Độc Cô Bổ Thiên, mạch Bổ Thiên?
...............
.........
...
Hai người im lặng một lúc.
- Độc Cô Bổ Thiên? Có được hệ thống toàn diện nhất Độc Cô thế gia, cần phải lập tức bẩm báo cho gia chủ.
- Đúng vậy. Ta lập tức quay về Độc Cô thế gia, còn ngươi thì ở lại đây yên lặng quan sát Đại Trăn thánh đình.
- Tốt!
Nửa năm sau.
Tin tức Đại Trăn thánh đình tiêu diệt Thần Kiếm sơn trang truyền khắp các đại thế lực Đông Ngoại Châu.
Bẻ gãy nghiền nát, tiêu diệt Thần Kiếm sơn trang?
Vô số cường giả đều đang chìm trong rung động.
Đông Ngoại Châu, ba thế lực rốt cuộc biến động, Bàn Thạch nhất tộc, Đại Trăn thánh đình, Tuyệt cung.
Thời gian nửa năm cho dù Đại Trăn thánh đình chưa kịp tiêu hóa lãnh thổ của Thần Kiếm sơn trang nhưng lúc này không có Lý Tư nào dám giành thịt từ miệng hổ.
Dương gian, lãnh thổ Đại Trăn thánh đình khuếch trương đến chín cương vực, Chân Long cương vực, Thiên Đao cương vực, Tử Thanh cương vực, Man Long cương vực, Thần Kiếm cương vực, tây Kiếm cương vực, Đông Kiếm cương vực, Bắc Kiếm cương vực, Nam Kiếm cương vực. Chín cương vực, ba mươi sáu cương vực Đông Ngoại Châu thì Đại Trăn thánh đình đã độc chiếm một phần tư.
Đại Trăn thánh đình một hơi trở thành thế lực lớn nhất Tây Ngoại Châu, ít nhất trên bản đồ thì Đại Trăn thánh đình lớn nhất.
Cùng lúc đó, Đại Trăn thánh đình cường thịnh, cường giả trong thiên hạ nguyện ý tiến đến cầu quan, Đại Trăn thánh đình càng cường thịnh hơn.
Còn về mạnh nhất thì đó là Bàn Thạch nhất tộc, đấy là lý niệm thâm căn cố đế, ngày xưa cũng có kiêu hùng đi Bàn Thạch nhất tộc khiêu khích. Một người trong Bàn Thạch nhất tộc đứng ra, khiến người ta chém nhưng kết quả hù dọa kiêu hình không dám xâm chiếm nữa.
Thời gian nửa năm này thiên hạ liên tục hiện Tường Vân, thụy khí liên tục, từng đợt tiên nhạc, biểu hiện thiên đạo liên tục bổ sung.
Trong Hàm Dương thành.
Diêm Xuyên mang theo Triệu A Phòng tản bộ trong hoa viên.
Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên:
- Meo!