Tiên Võ Đế Vương

Chương 216:




“Haiz, đều tại ta chiều nó hư quen rồi”.
“Cái đó, Từ trưởng lão, lư luyện đan kia bình thường do ai dọn dẹp ạ?”, Diệp Thành chuyển chủ đề, muốn xác nhận xem Từ Phúc rốt cục có biết bên trong lư có mật pháp Hàng Long hay không.
“Đó là bảo bối của ta, ngoài ngươi ra thì bình thường đều là ta và Nguyệt Nhi tự tay dọn dẹp”.
“Vậy trưởng lão và cô ấy không phát hiện ra bên trong lư luyện đan có gì sao?”, Diệp Thành hỏi dò.
“Thứ gì? Là thứ gì?”, Từ Phúc nhìn Diệp Thành với ánh mắt khó hiểu.
Thấy biểu cảm này của Từ Phúc, Diệp Thành coi như đã có được đáp án mình cần, đó chính là Từ Phúc và Tề Nguyệt căn bản không biết đến mật pháp Hàng Long bên trong lư luyện đan, còn mật pháp kia rất có khả năng gặp được chân hoả mới hiện ra.
“Ta hỏi ngươi đấy, là thứ gì?”, Từ Phúc nhìn Diệp Thành chăm chú.
“Không có gì ạ, chỉ là một số tro tàn của Linh Thảo thôi ạ”, Diệp Thành đáp đại, rồi sải bước ra khỏi nội đường, “con đi luyện đan đây”.
“Kỳ lạ”, Từ Phúc nói với giọng không mấy dễ chịu.
Trước khi tới lư luyện đan, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu rồi triệu gọi chân hoả đẩy vào trong lư luyện đan.
Từ Phúc dù nằm trên ghế nghỉ ngơi nhưng chốc chốc lại quan sát Diệp Thành.
Chẳng mấy chốc, việc luyện đan của Diệp Thành xảy ra sự cố, những linh thảo được cho vào trong lư luyện đan đều bị đốt sạch sẽ.
Diệp Thành lắc đầu bất lực nhưng vẫn tiếp tục. Luyện đan cả một ngày, hắn dùng toàn bộ số linh thảo còn lại nhưng chỉ luyện ra được ba viên Hồi Huyền Đan.
“Tiểu tử này tiến bộ nhanh thật”, Từ Phúc nằm trên ghế, thầm nhủ.
Năm xưa, lần đầu tiên luyện Hồi Huyền Đan, ông ta dùng hơn chín mươi phần linh thảo, nhiều hơn Diệp Thành gấp hai lần, còn lần thứ hai luyện Hồi Huyền Đan, ông ta dùng hơn tám mươi phần linh thảo, thế mà Diệp Thành chỉ dùng mười phần.
“Khả năng luyện đan giỏi như vậy, kể cả là Đan Thần thấy cũng sẽ rất ngạc nhiên”, Từ Phúc mỉm cười.
Mọi mệt mỏi toàn thân khiến Diệp Thành tê người thở dốc bên lư luyện đan.
“Ba viên, hi hi”, Diệp Thành nắm trong tay ba viên Hồi Huyền Đan, hắn mừng rơn, hắn không hy vọng một bước lên trời nhưng yêu cầu mỗi ngày cần phải có sự tiến bộ.
“Ngươi có cảm nhận được sự thay đổi của linh hồn lực không?”, Từ Phúc lên tiếng rồi chậm rãi đi tới.
Diệp Thành vui mừng gật đầu: “Con phát hiện ra linh hồn lực của con dần mạnh lên, tâm cảnh cũng thư thái hơn rất nhiều”.
“Xem ra tiểu tử nhà ngươi cũng không phải ngốc”.
“Từ trưởng lão, chỗ người có đan dược bồi bổ linh hồn lực không?”, Diệp Thành xoa xoa tay cười xoà.
“Ta có là của ta, ngươi muốn có thì tự đi luyện đi”.
“Con không có đan phương”, mắt Diệp Thành sáng lên nhìn Từ Phúc.
Từ Phúc liếc hắn chẳng mấy dễ chịu, lấy ra một bộ cổ quyển đưa cho hắn.
Diệp Thành vội nhận lấy, lật mở xem một lượt. Hắn nhận ra linh đan của Linh Hồn Đan cũng là loại linh đan một vân, nhưng theo như miêu tả thì cao hơn so với Hồi Huyền Đan, phương pháp luyện chế cũng phức tạp hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.