Nói rồi, hắn bước ra khỏi không gian sau đó hiện thân bên trong địa cung.
Không lâu sau đó, vài vị tiền bối của Viêm Hoàng đều được hắn gọi tới, Thiên Tông Lão Tổ, Chung Giang, Chung Ly, Chung Tiêu, lão tổ nhà họ Tô, Cổ Tam Thông, Vô Nhai Đạo Nhân, đến cả Sở Linh Ngọc mà Diệp Thành tìm khắp nơi không thấy cũng tới.
Những vị lão bối khác như Thiên Tông Lão Tổ hay mấy người phía Chung Giang còn đỡ, chỉ có Sở Linh Ngọc vừa xuất hiện, Diệp Thành suýt chút nữa không kiềm chế được mà xông lên.
“Ta đang đợi ngươi tới rước đó”, nhìn khuôn mặt tối sầm của Diệp Thành, Sở Linh Ngọc cười khúc khích, nói rồi còn không quên nháy mắt với Diệp Thành.
“Ta…”
“Được rồi”, Diệp Thành đang sắp nổi điên thì Hồng Trần Tuyết ở bên ngắt lời, bà ta nhìn Diệp Thành với vẻ mặt khác thường nhưng ngay sau đó lại lên tiếng lãnh đạm: “Ngươi gọi chúng ta tới rốt cục có chuyện gì?”
Nói vào chuyện chính, Diệp Thành trừng mắt với Sở Linh Ngọc sau đó phất tay mở ra một tấm địa đồ.
Sau khi địa đồ được mở ra, vẻ mặt Diệp Thành trở nên nghiêm túc hẳn, hắn nhìn vài vị lão bối: “Các vị, là Thánh Chủ của Viêm Hoàng, ta cho rằng thời cơ chúng ta khai chiến với Thiên Hoàng đã đến rồi”.