Phụt! Phụt! Phụt!
Bên trên khoảng không, máu tươi không ngừng rớt xuống.
Doãn Chí Bình liên tục bị thương, toàn thân bê bết máu, khả năng phục hồi đáng sợ cũng không theo kịp tốc độ bị thương.
So với hắn ta, Diệp Thành đỡ hơn đôi chút, chủ yếu là vì có ba đạo thân chắn thương cho hắn, hơn nữa với sự phối hợp của ba trận pháp, hắn có một hai giây để thở lấy hơi.
Mà Doãn Chí Bình thì khác, hắn ta không có thời gian để thở, bởi vì ba đạo thân của Diệp Thành không cho hắn cơ hội, cứ liên tục tung đại chiêu, đánh cho hắn luống cuống tay chân.
“Bốn đánh một, tiểu tử ngươi biết nhiều đấy!”, trong Thần Hải, giọng nói cảm thán của Thái Hư Cổ Long vang lên.
Diệp Thành không nói gì, chỉ nghiêng đầu nhìn đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh của mình, vì hắn cảm nhận được thời hạn của đạo thân sắp hết, một khi hết thời gian, chúng sẽ biến mất.
“Trước khi biến mất hãy sử dụng đại chiêu đi”, tâm ý tương thông, đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh lập tức sát phạt tới.
Bát Hoang Trảm!
Đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh bước lên tung ra một trảm bá đạo, sau khi bị Doãn Chí Bình chặn lại, hắn trở mình rồi tung ra Bát Hoang Quyền, tiếp theo là Hàng Long, Vạn Kiếm Triều Tông, Lục Mạch Thần Thông, Cuồng Long Thiên Nộ, Thái Cực Diễn Thiên, Âm Dương Vô Cực, những chiêu này được hắn lần lượt sử dụng.
A!
Doãn Chí Bình gầm thét, vung kiếm lên chém đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh biến thành một làn khói xanh.
Một đạo thân đã tiêu tán, Diệp Thành và trận pháp của Tiên Hoả Đạo Thân, Thiên Lôi Đạo Thân chỉ có thể hợp thành Tam Thanh Phục Ma Trận và trận pháp Âm Dương Vô Cực.
Nhưng dù vậy cũng khiến cho Doãn Chí Bình cực kỳ chật vật, khí thế của hắn ta đã giảm xuống rất nhiều, chủ yếu là tâm cảnh của hắn đã trở nên cáu kỉnh, mất bình tĩnh.
Âm thanh kim loại va chạm lập tức vang lên, thanh đao của Diệp Thành chém cho Doãn Chí Bình phải quỳ xuống, hắn ta phụt ra một ngụm máu tươi.
A…
Khí huyết trong người Doãn Chí Bình cuộn trào, hắn đứng lên đẩy lùi Diệp Thành.
Phong Thần Quyết!