Kiếm Lập Vũ!
Sau tiếng hô của Lăng Hạo, không gian trăm trượng xung quanh hắn như rung động, từng đạo kiếm ảnh màu bạc huyễn hoá ra, kiếm khí dồi dào vả lại số lượng không hề ít khiến người ta rợn tóc gáy, trông như làn mưa kiếm đang giáng từ trên trời xuống.
Ngự Kiếm Phi Tiên!
Bang! Bang!
Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, kiếm khí của hai bên lại lần nữa va chạm vào nhau, và không ngừng tạo ra từng đốm lửa trắng.
Càn Khôn Thiên Địa, Nhất Chỉ Âm Dương!
Lăng Hạo lại lần nữa di chuyển, cứ thế sát phạt tới như bóng ma, chỉ ra u mang thần thông về phía trán Diệp Thành.
“Uy lực cũng không vừa, nhưng đạo hành của ngươi còn kém lắm”, Diệp Thành hắng giọng, khép chặt tay, kiếm khí bao quanh, như chỉ như không, như kiếm mà không phải kiếm, cứ thế đối địch lại với Hoan Hoá trong kiếm, uy lực bá đạo.
“Lục mạch thần thông”, phía này, thấy thần thông mà Diệp Thành thi triển, Thiên Tông Lão Tổ nheo mắt như nhận ra Lục Mạch Thần Thông, thấy Diệp Thành thi triển, ông ta tỏ ra có phần bất ngờ.
Bang!
Khi Thiên Tông Lão Tổ còn đang ngỡ ngàng thì lục mạch chỉ mang của Diệp Thành đã phá tan nhất chỉ âm dương của Lăng Hạo.
Bát Hoang!
Không cho Lăng Hạo có thêm thời gian tái hiện thần thông, Diệp Thành đã lao như con mãnh thú về phía trước, hắn không nói lời nào, tung ra một đạo bát hoang chưởng, uy lực vô cùng bá đạo.
Thấy vậy, Lăng Hạo thay đổi sắc mặt, hắn vô cùng kinh ngạc vì hắn có thể cảm nhận được rõ ràng luy lực mạh mẽ từ nắm đấm của Diệp Thành, trông như một chưởng nhưng lại mang theo chiến ý vô địch.
Trong lúc này, hắn vội vàng kết ấn, ngưng khí trong bàn tay, một đạo chưởng ấn màu bạc cứ thế được tung ra.
Rầm!
Lại là đòn tấn công mạnh mẽ nhưng Lăng Hạo lại bị đánh cho tới mức lảo đảo lùi về sau.
“Đây…”, thấy Lăng Hạo lùi về sau, các đệ tử của Thiên Tông thế gia đều hết sức ngỡ ngàng, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Lăng Hạo đánh trực diện và lép vế như vậy, đó là Lăng Hạo sư huynh, người mà bọn họ vẫn luôn tự hào.
“Chỉ kém một bậc thôi mà khả năng chiến đấu lại như một trời một vực vậy sao?”, phía này, mấy người phía Sở Thiên Chấn tặc lưỡi, có lẽ vì Thanh Vân đã nói rõ về thân phận Tần Vũ của Diệp Thành nên bọn họ mới hết sức kinh ngạc.
“Gia gia, Lăng sư huynh sẽ thắng chứ?”, Tử Yên và Thanh Vân lần lượt nhìn sang Thiên Tông Lão Tổ.