Sau khi thu lại ánh mắt, Diệp Thành lại nhìn vào kết giới của Thiên Tông thế gia, hắn nhận ra có rất nhiều khe hở trên kết giới, kết giới này bị công phá là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Nếu như để Thiên Tông Lão Tổ duy trì kết giới thì lại khác”, Diệp Thành thầm nhủ, hắn thầm nghĩ kết giới của Thiên Tông thế gia không phải không đủ kiên cố mà vì người duy trì kết giới chưa có đủ đạo hành.
“Tần Vũ”, khi Diệp Thành còn đang mải nhìn kết giới thì một tiếng gằn giọng rít lên.
Tới khi Diệp Thành đưa mắt nhìn thì mới phát hiện Lăng Hạo đang đùng đùng xông tới, sắc mặt khó coi đến mức kinh người. Chẳng phải vì thua nên hắn mới tức giận như vậy sao.
“Ngươi tỉnh rồi?”, thấy sắc mặt Lăng Hạo khó coi, Diệp Thành bất giác ho hắng.
“Ta không phục, ngươi phải chiến lại với ta”.
“Đối mặt với đại địch của Thiên Tông thế gia mà ngươi còn tâm trạng đánh nhau với ta sao?”, Diệp Thành cứ thế ngó lơ tên này: “Ngươi giỏi thế thì đợi lát nữa Thị Huyết Điện tấn công vào đây ngươi tìm tên nào ở cảnh giới Chuẩn Thiên mà đánh”.
“Ngươi…”, Lăng Hạo bị chặn họng, mặt mày đỏ gay.
“Nào, nào, chúng ta cùng bàn bạc một chuyện”, phía này, Diệp Thành không coi mình là người ngoài, hắn rất tự nhiên đặt cánh tay lên người Lăng Hạo, tươi cười gian giảo: “Đợi lát nữa ngươi đi cùng ta, chúng ta cùng đánh một trận hoành tráng, những đồ cướp được thì chia ngươi một nửa, ta một nửa”.
“Chỉ dựa vào ngươi?”, sắc mặt Lăng Hạo vẫn rất khó coi, vả lại nhìn nụ cười gian xảo của Diệp Thành, hắn chỉ muốn xông lên đạp cho Diệp Thành một cái.
“Nghe ta đi, không sai đâu, thân là người của Thiên Tông thế gia, ngươi sẽ không sợ hãi chứ?”
Và đúng là nghe câu này của Diệp Thành, mặc dù Lăng Hạo cao ngạo không phục Diệp Thành nhưng nói tới nguy cơ của Thiên Tông thế gia lúc này, hắn vẫn muốn dốc sức.
“Ta sống vì Thiên Tông thế gia”, Lăng Hạo hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng thở phào và nói.
“Được”, Diệp Thành lập tức đẩy Lăng Hạo đi, cả hai tên chuồn mất tích mất tăm.
Rầm!
Cả hai vừa rời đi, kết giới hộ sơn của Thiên Tông thế gia bị đánh thủng.
Rầm!
Lại là một tiếng động kinh thiên động địa, kết giới kia lại một lần nữa bị đánh thủng một lỗ to.
Kế đó, một lão già mặc đồ tím bay từ trên trời xuống, uy lực mạnh mẽ của tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên khiến hư không như muốn nổ tung. Lão ta cười không chút kiêng dè: “Sở Thương Tông, ông là lão già rụt cổ sao?”