Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 922: Đúng là không ngờ”.  




Đuổi theo!  
Thấy Diệp Thành tháo chạy, Hoắc Tôn lập tức đuổi theo.  
Đuổi theo!  
Phía sau, những kẻ thù khác của Diệp Thành mặt mày tôi độc lao lên, trận thế khủng khếp che lấp cả bầu trời, sát khí mạnh mẽ ngưng tụ thành cả biển cuồn cuộn.  
Chỉ có Huyền Linh Chi Thể Cơ Tuyết Băng là nheo mắt nhìn về phía đó.  
Trước đó, cô ra tay vẫn nương tình vì Diệp Thành cho cô cảm giác quen thuộc lạ thường, lúc này cô mới dùng thần thông ép Diệp Thành ra những chiêu thức khác.  
Có điều sau trận giao chiến ngắn ngủi cô lại không thể có được đáp án mà mình cần.  
“Sư muội”, mấy người phía Hoa Vân lần lượt nhìn sang Cơ Tuyết Băng.  
Đuổi theo!  
Cơ Tuyết Băng chỉ lãnh đạm lên tiếng, cô bước trên Huyền Linh Chi Hải đuổi theo Diệp Thành. Thấy nhiều người như vậy, lại thấy trận thế lớn như vậy, những người đứng xung quanh chỉ biết tặc lưỡi.  
“Tên Tần Vũ này còn có thể trốn thoát, đúng là không ngờ”.  
“Thực lực của hắn không hề yếu mà”, có người trầm ngâm: “Vừa rồi đòn công kích của hai người kia đủ chứng minh mọi thứ, liên tiếp đánh lùi Hoắc Tôn và Cơ Tuyết Băng, với thực lực như vậy chắc chắn có thể xếp vào hàng năm người đứng đầu trên bảng Phong Vân”.   . 𝗧ì𝓂‎ đọc‎ 𝑡hê𝓂‎ 𝑡ại‎ ﹍‎ 𝗧r𝖴𝓂‎ 𝑡r𝓊𝘆ệ𝗻.V𝗻‎ ﹍
“Ngươi thì hiểu cái quái gì? Hoắc Tôn và Cơ Tuyết Băng căn bản không hề dùng hết sức”.  
Rầm! Đùng!  
Diệp Thành càng bỏ chạy thì những tiếng ầm vang lại liên tiếp vang lên, nếu đưa mắt nhìn thì sẽ thấy cảnh tượng này quả thực vô cùng hoành tráng, không thiếu người vào trong hố thần nhưng lúc này những người lúc này những người tới tìm bảo bối lại không nhiều, về cơ bản đều tới xem kịch.  
Lại nhìn sang phía Diệp Thành, hắn bị đuổi chạy khắp hố thần, cơ thể thảm hại vô cùng.  
Rầm!  
Sau tiếng động ầm vang, một ngọn núi bị Hoắc Tôn tung chưởng san bằng, Diệp Thành bị đánh bay đi ngã vào một tảng đá khổng lồ.  
Roẹt! Roẹt!  
Chỉ trong chốc lát, Thái Âm Chân Thể Hoắc Tôn, Huyền Linh Chi Thể Cơ Tuyết Băng đã áp sát hai bên Diệp Thành, còn những đệ tử có oán hận với Diệp Thành cũng lần lượt lao lên bao vây lấy Diệp Thành không chừa khe hở, tên nào tên nấy sát khí đằng đằng, binh khí rung lên, trông bộ muốn giết Diệp Thành chỉ bằng một chiêu tuyệt sát.  
“Mẹ kiếp”, trên tảng đá khổng lồ kia, Diệp Thành lếch thếch bò dậy.  
“Lần này ta xem ngươi chạy đi đâu”, Hoắc Tôn phẫn nộ, hắn sải bước lên phía trước. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.