Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 936:




Chỉ trong giây phút mà thôi, tiên hoả hoá thần cung, thiên lôi hoá thần tiễn sấm sét, thần cung được kéo thành hình trăng tròn, ngắm chuẩn về phía lão già mặc đồ đen, một mũi tên mạnh mẽ với uy lực bá đạo vô cùng. 
Vù!  
Thần tiễn sấm sét màu đen như thần mang, hết sức chói mắt.  
Phía này, lão già mặc đồ đen đã lại lần nữa khó khăn giơ tay lên, vì Diệp Thành không bị áp lực hạn chế còn ông ta lại bị khống chế bởi trọng lực, tốc độ rất chậm, căn bản không thể ngăn lại được một mũi tên của Diệp Thành.  
Phụt!  
Lão già mặc đồ đen bị một mũi tên đâm xuyên ngực, máu tươi bắn vọt ra ngoài, đến cả máu cũng bi trọng lực khống chế tan thành khói.  
“Đừng vội, còn nữa”, Diệp Thành lại lần nữa giương cung.  
A….!  
Lão già kia gào thét điên cuồng: “Thần chiến, ngươi lừa ta?”  
Vù!  
Diệp Thành không quan tâm ông ta đang gào thét điều gì, mũi tên lại lần nữa được bắn ra.  
Có điều lần này mũi tên sấm sét kia lại dừng lại ở vị trí cách lão già kia chừng một thốn.  
A…!  
Sau tiếng hét kinh thiên động địa, một luồng khí thế mạnh mẽ bộc phát, ác oán cuồn cuộn hình thành thành cả biển xung quanh ông ta, bên trong biển kia còn có ác hồn gào thét hết sức khủng khiếp.  
Phụt!  
Ngay lập tức, Diệp Thành liền ngã ra, miệng phun máu, cả công thể suýt chút nữa nổ tung.  
“Ông ta mở tu vi cấm chế?”, Diệp Thành ngỡ ngàng nhìn lão già trước mặt.  
“Tu vi rõ ràng ở cảnh giới ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng vì sao lại mạnh như vậy?”, Diệp Thành nghiến răng: “Chẳng trách mà một người mạnh như ông ta mà cũng bị sự áp chế của thiên địa ở Đại Sở, cho dù là ở cảnh giới Hoàng, tu vi ở cảnh gới Thánh thì cũng bị ép về cảnh giới Chuẩn Thiên sao?”  
“Ta xem ai có thể ngăn được ta?”, lão già kia tức tối gằn lên, ông ta không giết Diệp Thành mà ngược lại vươn tay về phía tiên trì màu vàng kim.  
Thế nhưng đúng lúc tay ông ta chuẩn bị chạm vào tiên trì kia thì một bóng người màu vàng kim huyễn hoá ra khỏi bể tiên trì, Diệp Thành không nhìn rõ dung mạo người này nhưng sự mạnh mẽ của người này khiến thiên địa như sụp đổ.  
“Thần Chiến?”, thấy bóng hình kia, lão già mới lùi lại phía sau.  
“Ta không phải là Thần Chiến năm đó, ta cũng không phải là Khung Thương năm đó”, bóng người màu vàng kim kia lãnh đạm lên tiếng, từ từ bước ra khỏi bể tiên trì màu vàng kim, mặc dù nhìn không rõ dung mạo nhưng có thể thấy được đôi mắt sáng ngời xa xăm của người này. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.