Tiểu "Đệ Đệ" Của Hoàng Đế

Chương 12:




“Hì hì…”
Bảo Bảo vui vẻ hưởng thụ, nhưng cảm giác ngứa ngáy làm bé phải cười ra tiếng, kích thích đối phương.
Độc Cô Tuyệt nghĩ, chẳng lẽ kỹ thuật của hắn giảm sút sao?
Cũng không thể nha, hắn có kinh nghiệm rất phong phú nha, sao có thể bị một tiểu bổn đản đơn thuần xem thường, lòng tự trọng của nam nhân bộc phát, Độc Cô Tuyệt càng ra sức trêu đùa Bảo Bảo trì độn.
“Tuyệt… Ta dường như… có điểm là lạ…”
Thân thể của Bảo Bảo bắt đầu trở nên đỏ bừng như con tôm luộc, bé không biết làm sao liền ngẩng đầu lên, tin cậy nhìn Độc Cô Tuyệt đã hóa thành lang.
“Lạ như thế nào?”
Độc Cô Tuyệt xấu xa muốn nghe một chút câu trả lời của Bảo Bảo, đại thủ không ngừng ở thanh nha của Bảo Bảo mà chà xát.
“Ô… Ô… Tuyệt… Ngươi buông ra… Ta muốn…”
Bảo Bảo cảm thấy toàn thân mình nóng lên, như đang nằm trong một cái lò lửa, lời nói cũng không rõ ràng.
“Muốn làm cái gì?”
Cảm thấy tâm tình sáng khoái vô cùng, Độc Cô Tuyệt tiến thêm một bước ép hỏi, hường thụ sự khoái hoạt lúc này.
“Nghĩ… muốn… tiểu…”
Bảo Bảo mắc cỡ đem đầu rút vào trong chăn, mà Độc Cô Tuyệt nghe được câu trả lời của bé, đầu tiên là sững sờ, rồi mới cười ha ha.
Thật là đáng yêu!
Quả nhiên là tờ giấy trắng, liền cả tình dục cũng đều không hiểu, sau này cứ để hắn làm cho giấy trắng nhuộm màu đi…
Mang theo lòng tràn đầy yêu thương, Độc Cô Tuyệt lại lăn qua lăn lại Bảo Bảo, tại lần thứ nhất kịch liệt hôn sâu, Bảo Bảo toàn thân căng thẳng, bắn ra ái dịch lần đầu tiên…
Theo lý thuyết, kế tiếp nên là thời gian hưởng thụ, nhưng Độc Cô Tuyệt lại đen mặt.
“Chuyện này là sao!”
Độc Cô Tuyệt đại nộ, sau khi Bảo Bảo phát tiết một lúc, thân thể không ngờ trở nên trong suốt!
Hắn tự tay đi chạm Bảo Bảo, làm cho hắn đại sinh khí chính là, chạm không được!
Không phải nói là đã giải quyết sao!?
Độc Cô Tuyệt lần nữa nguyền rủa bọn giang hồ bịp bợm kia, đáng chết!
“Bây giờ là tình huống gì đây trời…”
Độc Cô Tuyệt vô lực ngã xuống giường, cục cưng đáng yêu dù ở trước mắt nhưng lại chạm không được, nửa người dưới của hắn đang kháng nghị rất rất rất nghiêm trọng!
Đột nhiên từ trên trời rơi xuống một tờ giấy trắng, gân xanh trên trán Độc Cô Tuyệt nhảy lên, cầm lấy tờ giấy, đọc nội dung trong đó, hoàn toàn bạo phát!
Trên tờ giấy viết cái gì có thể làm cho Độc Cô Tuyệt sinh khí như thế ư?
Đơn giản mà nói, chính là bức thư trốn tránh trách nhiệm, thuận tiện nói cho hắn vì sao Bảo Bảo lại biến trở về linh thể, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì… Bảo Bảo bắn. = =
Dương khí Bảo Bảo dành dụm đã lâu, bị Độc Cô Tuyệt làm một lần, toàn bộ đều bắn ra, tự nhiên không duy trì được thực thể.
Đọc xong lý do này, Độc Cô Tuyệt suýt nữa thổ huyết!
Chẳng lẽ làm một tình nhân ôn nhu cũng sẽ bị trời ghét!?
May mắn khúc cuối tờ giấy còn có viết, trong ba ngày có thể giải quyết vấn đề này, nếu không, Độc Cô Tuyệt thật muốn bị tức chết rồi…
Nhưng…
Hắn thống khổ thở dài… Hiện tại nên làm sao bây giờ?
Quay đầu nhìn Bảo Bảo đã đi ngủ, đêm hẵn còn dài, chẳng lẽ muốn hắn dựa vào tay phải vạn năng của mình để tự giải quyết sao?
Không thể nào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.