Tiêu Khiển Hóa Yêu

Chương 76: Ánh mắt (H)




Tú Ảnh thở phào lấy bình tĩnh, sao cho thích nghi lại vì lâu rồi không quan hệ, sò hu*ệt đã thấm ướt trơn tru và không còn o ép chặt, thuận thế để Viên Dạ Trì tiến sâu hơn. Nam nhân bắt đầu thoải mái đưa đẩy, cả hai phối hợp với nhau nhịp nhàng. Mồ hôi rịn ra trên cổ Dạ Trì chảy lấm chấm xuống nơi vòng một của Tú Ảnh. Đêm rồi, ánh trăng hắt vào cơ thể nữ nhân đầy kiều diễm, các chấm mồ hôi óng ánh như mấy viên ngọc trai trong.
Dạ Trì cúi xuống hôn lên vành tai vật nhỏ, mỗi động tác đều nâng niu nhẹ nhàng, bàn tay vừa dùng lực vừa thả lỏng xoa bóp lấy hai đôi gò bồng, hai chấm hoa đào hồng lựu trên đỉnh ng*c đã căng cứng lên như viên kẹo ngọt. Ánh mắt nam nhân nhìn xuống, bên môi khẽ nhếch lên cười vui rồi thong thả ngậm từng bên. Một tay hắn đưa lên rờ vào cánh môi mọng của Tú Ảnh, lại mò mẫm ngón cái tiến sâu vào khoang miệng, trêu đùa với lưỡi nhỏ. D*ch bọt thấm đẫm ra tay hắn, Tú Ảnh lại ậm ừ vài tiếng:
- Um..um...
Viên Dạ Trì lại trườn lên trên cửa miệng, hôn sâu lấy Tú Ảnh, lưỡi hắn càn quét mạnh bạo mút hết d*ch bọt, nhanh chóng tách hai hàm răng Tú Ảnh ra rồi cứ thế trêu đùa. Mãi lúc sau lại cúi xuống hạ bộ, nơi này d*ch từ tư m*t chảy thấm đẫm ra ga, áo mưa cũng thấm đủ d*ch của vật to lớn nên Dạ Trì ngưng lại, thay một chiếc mới đồng thời để vật nhỏ nằm nghỉ ngơi. Hắn tiến ra bàn lấy chút nước cho Tú Ảnh, ánh mắt đã ôn nhu hơn lúc đầu, bàn tay lớn gân guốc xoa lên mái tóc dài mềm mại đầy âu yếm
Nghỉ ngơi một hồi Dạ Trì lại sung sức như ban đầu, hắn thủ thỉ vào tai nữ nhân, chỉ đơn thuần là gọi tên cô: Ảnh Ảnh- cái tên chỉ khi thân thuộc và cả hai gần gũi hắn mới dám mở lời, luồng khí nóng trực tiếp phả sâu vào lỗ tai Tú Ảnh, cô khẽ run lên mẫn cảm rồi lại rúc mặt xuống gối vì xấu hổ. Viên Dạ Trì trông thấy vậy lại khẽ vui, hắn từ từ hôn dọc sống lưng cô, tay cũng cầm chắc hai bên hông, nâng nhẹ hai bầu đào lên cao.
Viên Dạ Trì bắt đầu xoa nắn lấy thớ da mềm nơi đây, hành động nhẹ nhàng từ sau lưng, đưa vật hùng vĩ kia chôn sâu vào cơ thể Tú Ảnh một lần nữa, vì là ở phía sau, mông Tú Ảnh lại nghểnh lên cao nên vật to lớn có phần đâm sâu hơn, dễ dàng đưa vào hơn chạm vào mọi điểm nhạy cảm bên trong n*n ngu*ệt. Tú Ảnh cố nén lấy âm thanh thút thít ở cổ họng nhưng chúng vẫn the thé thoát ra:
- Ư..ag..hm..hm..
Nữ nhân bống chốc nấc cụt lên, âm thanh nhỏ nhẹ vang lên nom rất đáng yêu, Dạ Trì bắt đầu theo nhịp đưa ra ẩy vào lại sò hu*ệt nhỏ. Tú Ảnh bây giờ đã quen nên không còn co thắt như lúc đầu, vả lại có chút d*ch thấm ra như một lớp gel ma sát trơn tru. Ban đầu hắn vẫn từ tốn để Tú Ảnh thích nghi với cường độ và tư thế này, lúc sau có phần nhanh dần. Nữ nhân bất giác nhăn mày, rên nhẹ:
- Ư..chậm..chậm nga
Viên Dạ Trì cười tà, vòng xuống ôm lấy hai b*u sữa của Tú Ảnh, bóp mạnh rồi cạ cạ lên đầu n*m tạo kích thích. Tú Ảnh chịu mọi điểm nhạy cảm bị bức liền ngứa ngáy không sao thoát nổi. Chỉ đành uốn éo người cố né tránh đi tác động của Viên Dạ Trì. Giờ đây hắn làm chủ được tình thế, biết mọi điểm mẫn cảm của nữ nhân, lại là người có kinh nghiệm dĩ nhiên sẽ có tính chiếm hữu cao. Bàn tay lớn của Dạ Trì đánh tét mạnh vào bầu mông, ửng đỏ cả một vùng da trắng nõn. Tú Ảnh vừa đau lại ngứa ngáy chỉ biết uất ức chịu đựng, nam nhân tà tà cúi xuống hôn lên bầu má gằn gân đỏ của Tú Ảnh, hôn chùn chụt lên yêu chiều. Cả hai cứ luận động trong tư thế đó cho đến mãi sau Dạ Trì nhẹ nhàng rút vật lớn ra, hắn từ từ nâng Tú Ảnh nằm ngửa lại. Hai chân nữ nhân lúc nãy chống gối cao thời gian dài thì bây giờ liền tê mỏi, run cầm cập. Nam nhân cầm lấy hai chân Tú Ảnh áp vào má mình, hôn nhẹ từ mu bàn chân, qua bắp rồi lên đầu gối, tiếng hôn vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch
Sau cùng hắn bế Tú Ảnh vào rửa ráy qua cho cơ thể cả hai, vẫn tỉnh táo nhắc cho Tú Ảnh một bộ đồ khác, bản thân thì ra thay gọn ga gối, mọi việc hắn cứ sắp xếp đâu ra đấy rồi đi lại bế Tú Ảnh như trẻ con trong vòng tay mình, đặt cô ủ ấp trong lòng ôm ngủ. Tú Ảnh bây giờ mới đỡ mệt và nóng nực, hai mắt đan díu lại buồn ngủ, tay vòng lên ôm chặt cổ nam nhân bên cạnh, cứ thế dần chìm sâu vào giấc ngủ. Từ lúc nãy hai người rất ít giao tiếp với nhau, chỉ có tiếng rên nhẹ của Tú Ảnh và vài lần Dạ Trì khuyên cô thoải mái. Đa số là ánh mắt thâm tình cả hai nhìn nhau, rõ ràng là đối phương đã thấy rõ tình cảm của người kia dành cho mình chỉ qua ánh mắt nhìn, hắn nhìn Tú Ảnh đầy yêu chiều, cô nhìn lại hắn đầy đê mê. Chỉ vậy, không cần nhiều lời

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.