Tiểu Tổ Tông Hạ Phàm

Chương 68: Lòng lang dạ sói




**
Lúc này, nếu là cuộc gọi video của người khác thì khẳng định Hạ Thần sẽ không nghe, nhưng là Hạ Diệp gọi tới, anh không do dự liền nghe.
“Tiểu Bánh Ngọt, tìm anh hai có chuyện gì?”
Giang Mạn Mạn gần đây cũng nghe nói rồi, Hạ gia nhặt một đứa con gái từ ngọn núi về, xem thái độ của Hạ Thần, liền biết khẳng định là cô ấy, không sai.
Hạ Thần đối với em gái kia cũng cưng chiều, nhưng thái độ vẫn là rõ ràng khác nhau.
Nghĩ đến vừa rồi thái độ của cô đối với Hạ Thần hình như có chút quá mức, lúc này, cô dự định bù đắp một chút.
Dù sao thì Hạ Thần có lượng fans khổng lồ, nếu làm cho Hạ Thần nổi nóng thì lại trên mạng vẩy nước bẩn vào bản thân, cũng rất phiền phức.
Giang Mạn Mạn hít một hơi, hỏi Hạ Thần: “Là người em gái vừa trở về của anh sao? Em cùng em ấy chào hỏi một chút.”
Hạ Thần lúc này não còn đang loạn, liền đem điện thoại đưa tới trước mặt cô.
Giang Mạn Mạn nhìn đến trong video, nhàn rỗi ngồi xuống trước bàn làm việc, khẽ nâng cằm rồi nhìn Hạ Diệp, ánh mắt có chút khinh thường, nhưng xuất phát từ lịch sự, vẫn là chào hỏi một tiếng: “Chào em, chị là…” Cô tạm dừng hai giây: “bạn, Giang Mạn Mạn.”
Hạ Diệp nghiêng đầu một chút, thần sắc tỏ ra một chút kinh ngạc.
Trong lòng Giang Mạn Mạn mắt trợn trắng, khẳng định lại là sự ảnh hưởng của cô.
Đang cười chuẩn bị đáp lại, ai ngờ giây tiếp theo, chợt nghe Hạ Diệp mở lời: “Hóa ra chị chính là người bạn gái lòng lang dạ sói của anh hai?”
Giang Mạn Mạn đột nhiên thần sắc thay đổi, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, cắn môi: “Em nói cái gì? Chị cùng anh ấy sớm chia tay rồi! Bọn chị là tam quan không hợp nên chia tay hòa bình! Chị không thích anh hai em vật chất, cái gì cũng đều lấy tiền cân nhắc, em gái nhỏ, không hiểu sự thực, thì không được nói linh tinh biết chưa?”
Giang Mạn Mạn cho rằng Hạ Diệp cũng cùng với người khác giống nhau, nghe xong lí do chia tay của cô, đều bị cô lừa dối, kết quả không nghĩ tới……
“Chịu không nổi anh hai vật chất à?” vẻ mặt của Hạ Diệp rất khó hiểu, ngữ khí cũng không nhanh không chậm: “vậy chị đã chia tay anh hai rồi còn lái chiếc xe sang mà anh hai tặng? Dùng túi hàng hiệu mà anh hai tặng? quay vai diễn mà anh hai nhờ người mua cho chị? Chị gái, nếu như chị thanh cao như vậy, những thứ này nên trả về đi chứ? Dùng đồ của anh hai em, còn nói anh hai em không tốt, chị như này không phải là lòng lang dạ sói, thì là cái gì?”
Hạ Thần không biết em gái làm sao biết chuyện trước kia của hai người, có chút mơ hồ.
“Em……”
Giang Mạn Mạn hướng phía trước đi tới.
Hạ Thần lại lập tức đưa điện thoại cầm ra phía sau.
Bản năng phản ứng của anh lại làm Giang Mạn Mạn không thể tiếp nhận, em gái anh trong video, lại không ở hiện trường, anh còn sợ cô đánh em gái anh chắc?
Hạ Thần trước đây cưng chiều và yêu cô như vậy, lúc này vậy mà che chở cho cô gái mở miệng hãm hại cô.
Giang Mạn Mạn đáy lòng tràn ngập ghen tuông, không thể tin mà nhìn Hạ Thần: “em gái của anh nói em như vậy, anh không nói chút gì đó sao?”
Hạ Thần có chút xấu hổ, nếu là người khác như vậy nói Giang Mạn Mạn, cho dù hiện tại chia tay rồi, anh chỉ sợ cũng không cho.
Nhưng lời nói đó là từ miệng của Tiểu Bánh Ngọt nói ra……
Nói thật, anh vậy mà có chút cảm động.
“Kỳ thật, em ấy cũng không có nói sai.”
Giang Mạn Mạn: “anh nói cái gì?”
Hạ Thần trích một câu thẳng nam, thành công mà đem Giang Mạn Mạn tức giận đi rồi.
Sau khi làm cô ta tức giận đi, Hạ Thần cũng có chút phiền muộn.
Nhưng trong sự phiền muộn, còn có một loại thoải mái nói không nên lời, giống như lời nói của anh vẫn luôn nghẹn trọng tim, cuối cùng cũng có người thay anh nói ra.
**
Chiến đội FB bên này, còn có 10 phút là phải lên đài rồi.
Nếu không phải đội viên ngăn cản, lão bản của câu lạc bộ đều phải đi tìm tổ chương trình rồi.
“Chó so với tổ tiết mục, tìm ai không tìm, tìm Giang Mạn Mạn kia làm khách quý? Hạ Thần đến bây giờ còn chưa về, tâm thái hoàn toàn sụp đổ rồi, các ngươi nhanh chóng nghĩ biện pháp cho ta!”
Các đội viên ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ lần này đến Giang Châu thật đúng là không đem theo đội viên thay thế.
Thật không biết nên làm thế nào, Hạ Thần hai tay đút túi, bóng dáng xuất hiện ở cửa.
Các đội viên hết sức vui mừng: “Hạ Thần, anh như nào trở về rồi?”
Hạ Thần lông mày rủ xuống, rất tàn khốc, xem ra cũng không khác sự nóng nảy lúc trước: “Sao vậy? Không phải muốn thi đấu sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.