Đánh giá: 8.2/10
từ 15718
lượt
Tên Hán Việt: Xuân nhật tín đồ
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, vườn trường, nhẹ nhàng, HE
Văn án
Từ nhỏ, Kinh Trập đã ở nông thôn cùng vớ bà mình, tính tình thuần phác, sau này khi chuẩn bị lên trung học phổ thông thì được chú Lâm chuyển tới thành phố.
Từ đó cô có thể tới trường cấp ba trọng điểm để học, chú Lâm chỉ nhờ cô có thể kèm cặp cho con tria mình, mong mỏi con trai môn nào cũng bị thiếu điểm có thể thuận lợi qua môn, học hành tiến tới.
Bà cô lúc chia tay dặn dò cô thật lâu:
"Chú Lâm thật lòng muốn cháu có cơ hội nhận được nền giáo dục tốt hơn, cháu phải cố gắng học tập, đừng phụ lòng tốt của chú. Và nhớ hỗ trợ cả Lâm Kiêu, con trai chú ấy nhé?!"
Kinh Trập gật đầu thật mạnh: “Cháu biết rồi ạ.”
Thành phố lớn giao thông đông đúc, nhà cửa cao tầng, Kinh Trập không thích ứng lắm nhưng vẫn một lòng nhớ kỹ phải giúp Lâm Kiêu.
Lâm Kiêu đánh nhau cô đưa chổi.
Lâm Kiêu mắc lỗi cô viết kiểm điểm.
Lâm Kiêu đói bụng cô nấu cơm.
Lâm Kiêu…
Lâm Kiêu là một người sành điệu, toàn thân thời thượng, nhìn Kinh Trập mặc sơ mi hoa nhí kiểu các bà các cô, cùng chiếc quần jean cổ lỗ sỉ, ở trong vườn hoa trồng đỗ lạc, cầm củ hành lá xem như chậu cảnh, chính mình cho chính mình dệt áo len, còn tính toán khâu lại chiếc quần jean rách thời trang của hắn....
Lâm Kiêu ghiêm túc nói: "Cô đừng thích tôi, chúng ta không thích hợp."
Kinh Chập nghi ngờ nhìn hắn, chậm rãi gật đầu.
2.
Có học trưởng cùng Kinh Trập bày tỏ, Kinh Trập lắc đầu nói không thể yêu sớm, nhưng học trưởng ôn nhu nói, chúng ta có thể làm bạn, Kinh Trập đáp ứng, nên cô giúp bạn làm bài tập, còn tự tay dệt khăn quàng cổ tặng bạn
Lâm Kiêu càng lúc càng cảm thấy không đúng, có một ngày không thể nhịn được nữa, Lâm Kiêu kéo lấy Kinh Trập, "Cô đang trả thù tôi à?"
Kinh Trập nghi hoặc nhìn hắn, "Hử?"
Lâm Kiêu hỏi, "Cô thích hắn điểm nào?"
Kinh Trập nghĩ nghĩ, "Cậu ta đẹp trai, bản tính tốt, còn thích đồ tôi tặng"
Ngày thứ hai, Lâm thiếu gia, người dẫn đầu xu hướng thời trang, thế mà lại mặc một cái quần jean đàng hoàng, áo sơ mi nghiêm túc gài tất cả, cầm cô đưa chiếc túi thân thiện với môi trường, nhếch môi nói: "Tôi không đẹp trai hơn hắn ta sao?"
Kinh Trập như cũ nghi hoặc nhìn hắn, "Dạo này anh làm sao vậy?"
Lâm Kiêu trầm mặc đầy đủ mười giây, "Tôi muốn đem vườn hoa hồng rút ra cho cô trồng đỗ lạc."
Kinh Trập ánh mắt sáng lên, "Thật sao?"
Lâm Kiêu biểu tình nghiêm túc, "Nhưng cô biết, đất trong thành rất đắt. Mảnh đất kia tôi vốn để lại cho lão bà tương lai."
Kinh Trập: "..."