v
Thám báo hoàn toàn phát huy ra hết tốc độ, điều duy nhất mà Tề Nhạn có thể làm chính là mở khiên năng lượng ra.
Loại năng lực X Suy Yếu.
Ước chừng 3-4s Tề Nhạn đều cảm giác cả người vô lực, mà lúc này khiên năng lượng của Robot Titan cũng bị đối thủ đánh bạo, giây phút sống còn, Tề Nhạn bộc phát ra sự hung ác hơn so với nam nhân, đối mặt một đao của La Phi, nàng cố ý không hoàn toàn tránh ra, đao Titan xỏ xuyên qua vai trái, tay trái của Robot Titan đột nhiên giữ chặt lấy đao Titan của Avalon, thanh dao khổng lồ hình cung bất chợt lượn vòng chém về phía Robot Avalon.
Robot Avalon cúi đầu một cái, đao phong sắc bén xẹt qua đỉnh đầu, từ vết cắt đao Titan bắt đầu bổ xuống, bằng động cơ cường khống, đủ có thể cắt mở đối thủ theo khoang điều khiển .
Tề Nhạn ánh mắt rốt cục lộ ra hoảng sợ, chấn động kịch liệt, cùng với tiếng cảnh báo chói tai ở bên tai, mập mạp cũng thấy được, chỉ cần thêm một giây.
Nhưng mà không biết như thế nào ở thời điểm mấu chốt đao Titan lại dừng một chút, Robot Titan dùng một chân thật mạnh trực tiếp đá ra, đây là một đòn bản năng của Tề Nhạn ở thời điểm sống chết trước mắt, dùng hết toàn khí lực.
“Ầm”
Robot Avalon giống như món đồ chơi trực tiếp bị đá bay mấy chục mét, tia lửa bắn ra bốn phía.
Robot thám báo bị Robot Tanker cho một đòn như vậy, chỉ sợ mật đều nôn ra ngoài.
Ai cũng không nghĩ tới chiến cuộc sẽ quanh co như vậy, Tề Nhạn mồm to thở hào hển, nhìn Robot Avalon mất đi sức chiến đấu mà trợn mắt há hốc mồm. Mập mạp cấp lực a, tuy rằng một đòn này chấn động lục phủ ngũ tạng, nhưng mà đặc điểm của hắn chính là chịu đòn giỏi, thịt nhiều, tương đương hơn một tầng phòng ngự. Nhất là nghĩ đến bản mặt âm lãnh của Lear, mập mạp liều mạng khống chế Robot, nhưng Robot chỉ là cọt kẹt vài tiếng, sau đó ngã xuống.
Trận thứ hai, chiến đội Rắn Bạc thắng!
Tập thể Chiến đội Rắn Bạc nhảy dựng lên, vung hai tay, thực lực của Tề Nhạn cũng không tính là mạnh, bọn họ cũng không biết vì sao đội trưởng để cho nàng lên. Hiện tại đã biết rõ, đội trưởng rất sắc bén, đặc điểm lớn nhất của Kozhan chính là giỏi về quan sát, hắn đồng thời là thiên tài ở mặt tâm lý học. Tuy rằng không biết tên mập này có trình độ nào, nhưng mà từ trong ánh mắt tên mập này có thể phát hiện đó là có một đặc điểm, tên mập này là người mềm lòng, thậm chí có thể là trạch nam.
Cái này cũng không hiếm thấy, ví dụ như nói không đánh nữ nhân gì gì đấy.
Tuy rằng La Phi không đến mức độ này, nhưng mà để cho hắn giết một cô gái. Hắn vẫn là thể ra tay.
So sánh với việc đối thủ chúc mừng, chiến đội liên bang hệ Mặt Trời bên này tĩnh mịch một mảnh, rõ ràng tên mập này có cơ hội thắng, tại sao vào thời điểm mấu chốt đột nhiên lại dừng lại.
Tình huống gì? Đối thủ sử dụng năng lực X?
La Phi ngồi lên thang máy đưa xuống đi trở về, trên mặt cố nở ra nụ cười:
- Thực xin lỗi, ta rất…
“Bốp”
Một cái tát tay thanh thúy, làm cho toàn trường an tĩnh lại, Lear cho La Phi một cái bạt tai, má phải mập mạp lập tức sưng lên.
Ngay cả đối thủ đều nghẹn họng nhìn trân trối, đây là tình huống gì? Nội chiến sao?
Bị đánh một cái tát mập mạp vẫn với vẻ mặt tươi cười:
- Đại ca ta sai rồi, ta cũng không dám nữa.
Ánh mắt lãnh khốc của Lear như muốn đâm thủng mỡ trên người mập mạp, cũng may hiện giờ đang ở bên ngoài, nếu ở Trái Đất, chỉ sợ mập mạp không chết cũng phải lột da.
Tỉ số hòa 1:1.
Trận thứ ba trở nên vô cùng quan trọng. Mập mạp cúi đầu ngồi ở một góc, không có người nói chuyện, cũng biết quan hệ của La Phi với Lear, nhưng mà làm sao cũng không nghĩ tới sẽ tới tình trạng này. Cảm giác mập mạp giống như nô lệ của Lear, Trương Sơn có điểm bất bình tức giận nhưng cũng chỉ căng mặt không nói gì.
Vương Tranh cười cười, hơi hơi lắc đầu, hắn đoán lấy thực lực La Phi trừ phi gặp đội trưởng đối phương, bằng không nắm chắc thật lớn, ai có thể nghĩ đến hắn còn có vấn đề như vậy.
Trận thứ ba, đến phiên chiến đội Rắn Bạc bên kia ra sân, Kozhan, làm đội trưởng vốn là hẳn là để đến trận sau cùng, nhưng mà không nghĩ tới thực lực của chiến đội liên bang hệ Mặt Trời mạnh như vậy, thắng lợi của trận thứ ba này sẽ mang tính quyết định, hắn muốn giành chiến thắng.
Bất kỳ một người nào có được thực lực giống như Vương Tranh, khẳng định sẽ khinh thường đi lên nửa đường, luôn muốn đăth mình ở khâu quan trọng nhất, khẳng định chính là một trận cuối cùng.
Quả nhiên Lear đã đứng lên, đối phương đã cho ra đối thủ, Lear không hề cho rằng mình lên có cái gì không đúng, quan trọng nhất là hắn muốn vãn hồi chỉ huy sai lầm trước đó của Vương Tranh :
- Trận này…
Vương Tranh cười cười:
- Lear, không vội, trận này giao cho ta đi.
Lear vừa muốn nói gì, mới ý thức được Vương Tranh mới là đội trưởng, từ từ ngồi xuống.
Vương Tranh ra sân, dường như vị đội trưởng này cũng không có quá nhiều giác ngộ, từ lúc mở màn cho đến bây giờ dường như đều rất nhẹ nhàng.
Một ít người coi trọng từ trong vô tình tỉnh lại , đây là mục đích lần này của bọn hắn, muốn mang về tình huống của Vương Tranh. Tuy rằng không biết vì sao, nhưng nếu cấp trên phân phó, bọn họ liền phải theo theo.
- Vương Tranh tên nhóc này từ chỗ nào lấy đến tự tin lớn như vậy, ngươi có phát hiện hay không, hắn một chút cũng không khẩn trương, thật không biết có phải là chuyện tốt hay không?
Liệt Vô Tình bất đắc dĩ nói.
Khẩn trương, cũng không nhất định sợ hãi, có khi cũng đại biểu cho sự thận trọng, chuyên chú mà bình tĩnh, có khi cũng đại biểu không có cảm giác trách nhiệm, chẳng lẽ hắn thấy nhận được trình độ này xem như là hoàn thành nhiệm vụ?
Binh lính không nghĩ làm tướng quân không phải binh lính tốt, chiến sĩ không có lòng tiến thủ cũng không phải chiến sĩ tốt.
Mark Della nhìn thoáng qua Mông Ngao đang rất bình tĩnh, khi nào thì Mông Ngao chắc chắc như vậy, trước kia hắn cũng không phải như vậy a.
- Lão Mông a, ngươi có phải có chuyện gì gạt chúng ta hay không?
- A, ta có cái gì tốt để dấu các ngươi, nên biết các ngươi cũng đã biết, ta cảm thấy nếu đã chọn Vương Tranh làm đội trưởng thì chúng cần sẽ tin tưởng hắn, đồng thời chúng ta cũng không nên tự coi nhẹ đội của mình, giải lần này chiến đội liên bang hệ Mặt Trời rất mạnh mẽ!
Mông Ngao tin tưởng tràn đầy nói ra, lại làm cho Mark Della cùng Liệt Vô Tình hai mặt nhìn nhau, bà mẹ nó lại là chuyện ma quỷ gì đây, hai ngày trước lo lắng nhất vẫn là hắn, tại sao trong nháy mắt liền biến vị đây?
Nhìn đến thời điểm Lear đứng lên, trong lòng Kozhan vui vẻ, hắn phán đoán hoàn toàn chuẩn xác, tất cả kẻ mạnh đều như vậy.
Nhưng hắn nghĩ sai một chuyện rồi, bạn học Vương không quá thích ấn lẽ thường ra bài.
Dưới đài mập mạp bị đánh một cái tát vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng mà loại này bất đắc dĩ cũng chính là bởi vì bị đánh mà là kế hoạch không theo kịp biến hóa, trước khi lên sân khấu hắn thấy được Lear ra chỉ thị.
Nếu là Lear đề cử hắn ra sân, hắn nhất định phải thắng, nhưng nếu là Tranh để cho hắn ra sân, hắn nhất định phải thua.
-character:line-break'>