Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 102:




Đột nhiên Kiều Uyển Vũ như nhớ ra điều gì đó liền kêu lên: “Ê hôm nay Kỳ Nam qua đây ăn cơm hay là mời Cẩm Giang đến đây chơi luôn đi”.
Tề Kỳ Nam liền gật đầu: “Cái này được đó chị dâu à, để em gọi cho chị nhỏ qua đây”.
Tề Kỳ Nam vừa rút điện thoại ra bấm gọi thì liền khựng lại anh đưa mắt nhìn sang Tề Lăng Hạo rồi lên tiếng hỏi: “Anh Hạo à, em gọi cho chị nhỏ đến đây ăn cơm chung có được không vậy hả?”.
Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Tề Lăng Hạo thì Tề Kỳ Nam cũng cảm thấy khả năng anh không đồng ý lên đến 99,99% rồi, Tề Kỳ Nam thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng cũng may là chưa bấm gọi nếu không thì bị tẩn là cái chắc rồi.
Kiều Uyển Vũ cũng lên tiếng nói thêm vài tiếng với Tề Lăng Hạo: “Lần trước cũng nhờ có Cẩm Giang nói giúp em mấy lời trước mặt ba cho nên ba mới cho em cơ hội, em muốn mời cô bé ăn cơm chung để cảm ơn anh cho phép em ấy đến đây nha Lăng Hạo”.
Tâm mi của Tề Lăng Hạo giãn ra anh nở một nụ cười nhạt trên môi rồi lên tiếng đáp lại Kiều Uyển Vũ: “Hoàng Kim Uyển Cảnh vốn là nhà của em mà Uyển Vũ em thích mời ai đến làm khách thì cứ tự nhiên mà mời không cần phải hỏi ý kiến của anh đâu”.
Sắc mặt của Tề Kỳ Nam nứt ra cái crack tâm hồn anh kêu gào thảm thiết “Vậy cũng được luôn hả trời? Chỉ cần chị dâu nói một tiếng thì liền cho chị nhỏ đến đây còn mình thì…thôi càng nói lòng lại càng đau đi”.
Kiều Uyển Vũ quay sang vui vẻ nói với Tề Kỳ Nam: “Cậu mau gọi Cẩm Giang đến đây chơi đi”.
“Dạ được ạ”.
Tề Lăng Hạo xưa nay vốn không thích Tề Cẩm Giang cho lắm nhưng lần này anh lại đích thân xuống bếp dặn dò đầu bếp: “Hôm nay nhớ làm thêm một ít tiramisu vị hoa anh đào nhé, hôm nay em gái tôi sẽ đến đây dùng cơm nó rất là thích món này”.
Đầu bếp liền gật đầu đáp: “Dạ thiếu gia tôi sẽ chuẩn bị chu đáo ạ”.
Cũng chẳng biết trời xui khiến thế nào mà Tề Cẩm Giang là con gái của Mạc Trúc Tiên nhưng lại có rất nhiều sở thích giống với mẹ của Tề Lăng Hạo vô cùng nên dù không muốn để tâm nhưng nó lại quá quen thuộc với anh.
Từng có lúc Tề Lăng Hạo mong ước rằng Tề Cẩm Giang với mình là anh em ruột đều là con của Bạch Cẩm Phi thì tốt quá rồi, ít ra trong cuộc chiến gia tộc anh không phải một mình đơn thân độc mã mà đối đầu.
Tề Cẩm Giang được Tề Lăng Hạo cho phép đến Hoàng Kim Uyển Cảnh chơi nên tâm trạng cực kỳ vui vẻ, cô được Kiều Uyển Vũ và Tề Kỳ Nam dẫn đi tham quan cả dinh thự rộng lớn độc đáo.
Tề Lăng Hạo nhìn thấy Tề Cẩm Giang đến thái độ vẫn rất lạnh nhạt, hai anh em chào hỏi nhau rồi Tề Lăng Hạo đi về thư phòng làm việc để cho Kiều Uyển Vũ tự do trò chuyện với hai đứa nhóc kia.
Tề Kỳ Nam có đến Hoàng Kim Uyển Cảnh lúc dinh thự này đang xây dựng nhưng từ lúc hoàn thiện thì chưa bước vào bây giờ đây cũng là lần đầu tiên anh đi tham quan nên vô cùng thích mắt: “Không ngờ nơi ở của anh Hạo và chị dâu lại đẹp đến như vậy đó nha”.
Tề Cẩm Giang cũng tán đồng ý kiến với Tề Kỳ Nam: “Vừa hiện đại kết hợp với cổ trang nên rất độc đáo luôn đó”.
Kiều Uyển Vũ liền nói thêm: “Toàn bộ bản thiết kế Hoàng Kim Uyển Cảnh đều do Lăng Hạo bàn bạc với kiến trúc sư cho xây dựng và bày trí hết, hình như anh ấy rất thích cổ phong cho nên toàn bộ thiết kế ở đây đều mang hơi hướng như thế”.
Bạch Lục Kỳ kết thúc chuyến du học trao đổi sinh viên ở London để quay về thành phố Vịnh Xuyên vào kỳ nghỉ đông, thời gian này ba mẹ của cô vẫn còn đang công tác chưa quay về nhà gặp con gái được nên suốt ngày cô chỉ lẩn quẩn trong nhà hết lướt web lại chuyển sang xem phim cho đỡ nhàm chán.
Bạch Lục Kỳ vô tình thấy thông tin về bộ phim điện ảnh sắp ra rạp của Doạn Ngạn Nhi đại minh tinh là cô thần tượng nhất liền bấm vào xem rồi cười tít mắt vui mừng lẩm bẩm: “Vừa hay mình đang rãnh chị Ngạn Nhi lại có phim mới vậy thì mình sẽ đi xem cho đỡ nhàm chán sẵn tiện rủ Cẩm Giang cùng mua sắm luôn”.
Nghĩ vậy nên Bạch Lục Kỳ liền lấy điện thoại ra gọi điện cho Tề Cẩm Giang: “Chiều nay rãnh không hả Cẩm Giang chúng ta cùng đi xem phim rồi ghé qua mấy thương mại dạo mát sẵn tiện mua sắm luôn được không?!”.
Tề Cẩm Giang đang ở Hoàng Kim Uyển Cảnh ngồi chơi cờ vua với Kiều Uyển Vũ và Tề Kỳ Nam cau mày tỏ vè khó xử: “Chị Lục Kỳ à, chúng ta để khi khác rồi đi có được không hả chiều nay em có hẹn qua nhà anh hai em để ăn cơm rồi”.
Bạch Lục Kỳ liền ngạc nhiên ra mặt: “Ủa bộ Lăng Hạo quay về Vịnh Xuyên rồi hả?”.
“Dạ đúng rồi anh hai của em đã quay về được gần hai tháng rồi ạ”.
Mắt của Bạch Lục Kỳ liền sáng rỡ lên đầy vẻ hứng thú: “Ê vậy rủ Lăng Hạo cùng đi xem phim đi rồi đi mua sắm với chúng ta luôn”.
Tề Cẩm Giang chần chừ: “Cái này…e rằng hơi khó…mà thôi để lần khác đi nha chị Lục Kỳ khó khăn lắm anh hai mới cho em đến nhà anh ấy ăn cơm em nhất định không bỏ qua cơ hội này đâu…hẹn chị lần sau nha”.
Tề Cẩm Giang cúp máy trước, vẻ mặt của Bạch Lục Kỳ ai oán cực độ: “Mấy cái đứa này riết không coi mình ra gì hết, Lăng Hạo lớn tuổi hơn mình thì đã sao chứ dù sao thì cũng phải gọi mình bằng một tiếng chị theo vai vế cơ mà”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.