Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 233:




Vô tình Kiều Uyển Vũ nhìn thấy một đoạn clip do những người tham dự hôn lễ của Hàm Linh quay lại, lúc Hàm Linh bước chân ra khỏi căn biệt thự của ba mẹ mình đã hướng mắt về camera mỉm cười nhạt trên môi như đang khiêu khích ai đó.
Ánh mắt của Kiều Uyển Vũ sắc lạnh thầm nghĩ “Chắc là cô đang đắc ý lắm vì cướp được những thứ thuộc về tôi và sử dụng như là của mình nhưng mà không sao đồ của tôi thì tôi sẽ sớm lấy lại hết mọi thứ...lần này để xem dư luận sẽ nói gì khi một nhà thiết kế hàng đầu lại phải dùng mẫu thiết kế của người khác ngay trong hôn lễ của chính mình đây”.
Kiều Uyển Vũ gấp laptop đứng dậy đi về phòng thay đồ để chuẩn bị đến dự hôn lễ của Đoạn Phong Lãng và Hàm Linh, người ta đã có lòng mời cô đến xem kịch hay không đi thì lại phí.
Kiều Uyển Vũ mặc một bộ váy màu đen phía trên cổ áo đính pha lê trắng lấp lánh tạo sự sang trọng quý phái, phần váy bên dưới may xòe rộng kết hợp thêm chất liệu voan bồng bềnh bên ngoài tạo nên nét thanh lịch nhưng không kém phần nữ tính, dịu dàng. Tóc cô tết theo kiểu thác nước, những lọn tóc dài uốn lượn trông vô cùng đẹp mắt, hôm nay Kiều Uyển Vũ chọn lối trang điểm nhạt để bản thân không quá nổi bật. Trang sức mà cô đeo trên người cũng không quá phố trương, cô chỉ đeo một chiếc bông tai cánh thiên thần đính kim cương hồng ôm sát vành tai mà thôi, trên tay là một chiếc vòng tay charm bằng bạch kim những hạt charm là hình hoa Anh Đào bằng kim cương hồng đồng bộ với bông tai. Giào cao gót bằng thủy tinh do Tề Lăng Hạo đặt bên Ý làm riêng cho Kiều Uyển càng làm cho cô thêm quý phái, nổi bật.
Tề Lăng Hạo biết Kiều Uyển Vũ thích nhất là đôi giày bằng thủy tinh của nàng Cinderella trong truyện cổ tích nên cố tình đặt làm để tặng cô vào ngày khai trương thương hiệu thời trang RS.
Kiều Uyển Vũ rất thích đôi giày đó nên cô luôn cất thật kỹ trong tủ chỉ mang một lần duy nhất từ lúc khai trương RS đến nay.
Mang đôi giày đặc biệt đó đến dự hôn lễ của Đoạn Phong Lãng và Hàm Linh, Kiều Uyển Vũ muốn truyền tải thông điệp đến bọn họ rằng cô chính là nàng Cinderella của Tề Lăng Hạo, từ nay không muốn liên quan gì đến bọn họ nữa.
Tề Lăng Hạo ngồi bên bộ ghế sofa màu lông chuột nhìn ngắm Kiều Uyển Vũ hồi lâu rồi lên tiếng: “Đi đám cưới người yêu cũ có cần đẹp đến vậy không chứ?”.
Kiều Uyển Vũ liền nhíu mày: “Cái gì mà người yêu cũ chứ đã yêu nhau ngày nào đâu chẳng qua chỉ là một đoạn chấp niệm của quá khứ mà thôi”.
Tề Lăng Hạo gật gật đầu: “Oh thì ra là vậy…tại anh thấy em lấy đôi giày thủy tinh mà em yêu quý nhất ra mang anh nghĩ là sự kiện hôn lễ của anh ta rất quan trọng đối với em”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu nhìn Tề Lăng Hạo rồi hỏi: “Anh có nhớ vì sao anh tặng em đôi giày này không?”.
“Tại em thích giống nàng Lọ Lem còn gì?”.
Kiều Uyển Vũ khẽ lắc đầu đáp: “Em không muốn giống nàng lọ lem phải chật vật lắm mới đến dạ hội cùng hoàng từ, em muốn mình là một nàng công chúa xinh đẹp lộng lẫy để việc đứng bên cạnh hoàng tử là điều hiển nhiên…Tề Lăng Hạo hôm nay anh làm hoàng tử của em được không?”.
Tề Lăng Hạo nhíu mày lên tiếng hòi: “Em nói vậy là có ý gì đây?”.
Kiều Uyển Vũ rủ mắt lên tiếng đáp: “Đi dự lễ cưới của anh ta cùng em có được không?”.
Thoáng qua nét mặt của Tề Lăng Hạo là vẻ ngạc nhiên: “Anh cũng được phép đi cùng sao?”.
“Đương nhiên rồi…nhưng nếu anh không muốn đi thì em đi một mình cũng được…chỉ sợ là bản thân không kiểm soát được lại gây ra họa thôi”.
Tề Lăng Hạo liền đứng phắt dậy: “Tại em không chịu nói sớm thôi, anh lập tức đi chuẩn bị ngay để em đi một mình thật không an tâm chút nào hết, nếu em gây họa anh sẽ thay em giải quyết tàn cuộc vậy”.
Kiều Uyển Vũ liền ngu ngơ hỏi: “Có gì mà không an tâm chứ? Còn giải quyết tàn cuộc nữa em có tệ đến vậy đâu”.
Tề Lăng Hạo liền nhoẻn miệng cười đáp: “Em xinh đẹp như vậy lỡ như ra ngoài một mình bị người khác dụ dỗ mất thì lúc đó anh biết làm sao”.
“Vậy mà cũng nghĩ ra được thật là bái phục anh luôn”.
Tề Lăng Hạo mặc vest màu đỏ rượu có hoa văn chìm trông như một quý ông, áo sơ mi bên trong là màu đen, caratvat cũng là màu đen cho có điểm chung với trang phục của Kiều Uyển Vũ.
Chuẩn bị xong Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cùng lên chiếc Bugatti La voiture Noire màu đen của anh, anh tự mình lái xe đưa cô đến dự đám cưới của Đoạn Phong Lãng.
Trên đường đi, Tề Lăng Hạo quay sang hỏi Kiều Uyển Vũ: “Anh ta kết hôn em có buồn không?”.
Kiều Uyển Vũ khẽ nhếch môi mỏng mỉm cười nhạt: “Buồn thì cũng đâu có thay đổi được gì…nếu mỗi nỗi buồn là một hạt kim cương thì chắc em là người giàu nhất thế giới này rồi”.
“Nếu cảm thấy không vui thì cùng lắm anh giúp em phá lễ kết hôn của bọn họ” Tề Lăng Hạo bá đạo lên tiếng.
Kiều Uyển Vũ quay sang nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Tự nhiên phá lễ kết hôn của người ta làm gì?!”.
Tề Lăng Hạo thản nhiên đáp: “Thì tại vì em không vui đó”.
Kiều Uyển Vũ khẽ cười: “Thôi đi, hôm nay là thật sự đến chúc phúc cho bọn họ…buông bỏ chấp niệm trong lòng…buông tha cho bản thân”.
Tề Lăng Hạo nhìn Kiều Uyển Vũ bằng ánh mắt chứa đựng tình cảm thâm tình trong đó: “Vậy có tính bắt đầu lại với anh không?”.
“Hả? Bắt đầu lại là sao?”.
Tề Lăng Hạo bình thản đáp: “Thì là quan hệ hôn nhân bắt đầu từ tình yêu”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ thần thần bí bí lên tiếng đáp: “Thời gian sẽ trả lời tất cả mà”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.