Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 244:




Nhìn hành động nhỏ của Kiều Uyển Vũ, Tề Lăng Hao liền cong môi mỉm cười: “Em hối hận rồi…nhưng tiếc là đã quá muộn”.
Tề Lăng Hạo không ngừng **** *** nụ hoa ngẩng cao quyến rũ của Kiều Uyển Vũ trong rất đẹp gợi cảm hấp dẫn ánh mắt của anh.
Nhìn ánh mắt của Kiều Uyển Vũ e thẹn khi nhìn thấy tiểu đệ của mình Tề Lăng Hạo liền lẻm lỉnh lên tiếng hỏi: “Có muốn sờ thử không?”.
Kiều Uyển Vũ còn chưa trả lời thì Tề Lăng Hạo nắm lấy tay cô kéo xuống dưới, đầu óc cô mơ hồ đến quên cả phản ứng, thuận theo khát vọng trong lòng, hai tay bắt đầu hoạt động.
Quần áo trên người của Kiều Uyển Vũ đã cởi sạch hết rồi Tề Lăng Hạo đưa tay cởi luôn quần lót của cô xuống, anh cảm thấy đây là mỹ cảnh nhân gian mà bản thân may mắn được chiếm ngưỡng.
Anh phải cố gắng lắm mới kiền chế được cơn khát vọng mãnh liệt của mình, anh đưa tay vuốt ve khắp cơ thể cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vùng đất bí ẩn kia.
Đã trãi qua nhiều lần thân mật rồi nên Tề Lăng Hạo nhìn thấy phía dưới ướt át, thì hiểu là hiển nhiên “tiểu cô nương” đã chuẩn bị sẵn sàng, nơi đó cũng đỏ ửng lên màu đỏ kia như là liều thuốc kích thích anh.
Tề Lăng Hạo mở lớn miệng nhấm nháp hương vị mê người của cô, hai ngón tay chậm rãi đi vào, nơi đó ẩm ướt mà ấm áp, toàn là thịt ôm trọn hai ngón tay anh.
“Uhm…đừng mà Hạo…chỗ đó của em khó chịu…”.
Kiều Uyển Vũ không hề hay biết lúc này mà cô gọi tên của Tề Lăng Hạo chẳng khác gì một liều thuốc xúc tác khiến cho “tiểu đệ đệ” của anh đã không thể tiếp tục chịu đựng được nữa rồi.
Tề Lăng Hạo vội vàng bỏ hết chướng ngại vật, đưa tay ôm lấy mông Kiều Uyển Vũ động một cái liền có thể đi vào.
Vì quá bất ngờ chưa có sự chuẩn bị tâm lý nên Kiều Uyển Vũ liền rên lên một tiếng: ““Uhm…”.
Nhìn thấy Kiều Uyển Vũ nhíu mày Tề Lăng Hạo lại sợ cô đau, anh kiềm chế cũng rất thống khổ nguyên bản muốn cho cô chuẩn bị thật tốt mới bắt đầu nhưng mà anh nhịn không nỗi nữa rồi, thời điểm tiến vào, huyệt động bên trong chặt chẽ, siết lại làm anh thật sảng khoái dù là khá đau.
Bộ dạng sung sướng của Kiều Uyển Vũ càng làm cho Tề Lăng Hạo kích thích, vừa đi vào đã bị nơi bí ấn kia siết chặt, từng tầng lớp thịt ôm chặt lấy của anh làm cho từng lỗ chân lông trên người anh co rút lại.
“Nhẹ một chút…uhm” thanh âm nhẹ nhàng mà tinh tế nhỏ nhắn bắt đầu phát ra tiếng rên khẽ.
Tề Lăng Hạo cúi đầu một lần nữa hôn lên môi của Kiều Uyển Vũ, một lần nữa tay cũng bắt đầu sờ vào cái *** *** *** ở nơi bí ân của cô rồi lại làm động tác ra vào, cảm giác được cô đang kẹp chặt anh tay ngừng động tác, miệng dừng lại, cơ thể bắt đầu tích cực ra vào mà thôi.
“Phạch…phạch…” âm thanh ám muội vang lên, bên trong căn phòng hoàn toàn bị bao phủ bởi lửa dục ấm áp, Tề Lăng Hạo không muốn chậm rãi nữa anh bắt đầu tăng tốc, tay của Kiều Uyển Vũ ôm lấy lưng anh miệng không ngừng rên rỉ vì khoái cảm.
Động tác của Tề Lăng Hạo ngày càng nhanh và mạnh, buông miệng Kiều Uyển Vũ ra anh không ngừng **** *** lên hai đỉnh đồi của cô, anh đưa tay lên nắn bóp đỉnh đồi của cô, động tác ra vào mạnh mẽ vẫn tiếp tục.
“A…không được rồi…Tề Lăng Hạo…”.
Đôi chân của Kiều Uyển Vũ đang buông lỏng bỗng thít chặt thắt lưng anh, làm cho thân dưới của anh không ngừng co rút, lúc này anh lại tăng tốc ra vào thật nhanh cơ bắp trên người căng cứng ra, thắt lưng di động càng nhanh, nặng nề đụng vào, nhẹ nhàng rút ra một chút lại hung hăng thẳng tiến, khoái cảm nhanh chóng chồng chất.
Tề Lăng Hạo hung hăng đâm vào, Kiều Uyển Vũ không nhịn được rên rĩ ra tiếng, anh không nhịn được nữa gắt gao nắm chặt lấy vòng eo của cô,dùng sức ra vào càng thêm mãnh liệt.
Kiều Uyển Vũ ôm lấy cổ của Tề Lăng Hạo cắn vào vai anh để tiếng rên rỉ không thể lọt ra ngoài, trên vai đau nhói hòa lẫn khít khao khoái cảm, khiến cho Tề Lăng Hạo càng thêm hăng hái bộc phát, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, trướng đau vô cùng, cứng rắn nóng rực từng cái tách ra tầng tầng lớp lớp mềm mại, lại bị mềm mại nhưng không mất lực độ bao bọc xoắn, mút vào.
Tề Lăng Hạo dùng sức rút ra cắm vào, Kiều Uyển Vũ kêu gào kịch liệt nảy lên, toàn lực đẩy một cái cuối cùng, chôn thật sâu ở trong cư thể của cô, ồ ạt phát tiết ra.
Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ đều thở dốc, anh vẫn nằm trên người cô, đôi môi vẫn đang nhẹ nhàng hôn cô quyến luyến không rời.
Kiều Uyển Vũ bị dày vò toàn thân vô lực cũng vì cao triều mà từng đợt co rút, Tề Lăng Hạo khẽ vuốt tóc cô hưởng thụ dư âm cao triều, vẻ mặt thỏa mãn.
Kiều Uyển Vũ nằm thở dốc trên giường, hai chân vô lực duỗi thẳng ra một cổ chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy xuống, dọc theo bắp đùi chảy xuống ga giường.
Tề Lăng Hạo chống tay ngồi dậy nhìn không chớp mắt, chất lỏng trắng đục sềnh sệch chảy xuôi theo chân của Kiều Uyển Vũ xuống ga giường mang theo cảm giác rất kích thích, đánh thẳng vào thị giác khiến cho anh vừa mới xong một hiệp đã cứng lại tiếp.
Giọng nói khàn đục của Tề Lăng Hạo vang lên bên tai của Kiều Uyển Vũ: “Cho anh thêm một lần nữa được không?”.
Kiều Uyển Vũ lúc này có muốn từ chối cũng đã không kịp nữa rồi, Tề Lăng Hạo lại tiếp tục đẩy cô vào tư thế khác, cả hai đổi tư thế thêm mấy lần cho đến Kiều Uyển Vũ mệt rả rời không còn hơi sức nữa thì Tề Lăng Hạo mới buông tha cho cô.
Sau đó, Tề Lăng Hạo ôm Kiều Uyển Vũ vào lòng bộ dáng vô cùng yêu thương chiều chuộng, anh khẽ nở một nụ cười hạnh phúc trên môi hôn lên gáy cổ của Kiều Uyển Vũ và thì thầm với cô: “Cũng may là lúc làm chuyện này em đã gọi đúng tên anh chứ không phải là tên hắn”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.