"Tiểu viện, những chuyện này, con làm đủ chưa?" Đại phu nhân thấy Hà An Viện không nói gì, bà lại trách cứ: "Thiếu tướng làm sao có thể cùng nha đầu Chung Tình kia chứ? Dù sao Thiếu tướng vẫn là đương gia của Dịch gia, con cũng ồn ào quá đi! Kéo ta đi còn chưa tính, lại còn khiến ta gặp nhiều phiền phức như vậy, nếu không phải là Thiếu tướng nhớanh cả, nên cũng nể mặt ta, con cảm thấy bây giờ con có thể bình an mà về đây sao?"
Hà An Viện không dám nhìn đại phu nhân, chính cô đến bây giờ cũng mơ mơ màng màng không biết chuyện gì xảy ra, mờ mịt vô cùng, quay đầu, chỉ có thể mang theo vài phần lấy lòng cười làm nũng nói: "Bác, con thật không cố ý, nhưng con thật sự thấy côta đi tới Cố Viện của Thiếu tướng!"
"Đó là con nhìn lầm rồi!"
"Nhưng mà, tối hôm qua chúng con đi tìmChung Tình thời gian, côta cũng không có ở trong phòng a!"Hà An Viện vội vàng nói.
Vừa nói xong, nét mặt củađại phu nhâncũng có chút sửng sốt, sau đó, đáy lòng hiện lênhoài nghi, càng ngày càng dâng lên.
Hà An Viện thấy đại phu nhân không lên tiếng, lập tức nói tiếp: "Bác...... Con thật sự thấy được, hơn nữa tối hôm qua đã trễ vậy mà cô ta không có ở chỗ ở, chẳng lẽ bác không cảm thấy kỳ quái sao? Bác, bác gọi cô ta tới, hỏi những túi hương kia ở đâu rồi, có khi lại điều tra ra?"
Đại phu nhân không nói gì, trán nhíu lại.
"Bác, bác tin tưởng như vậy, nếu như cô ta thật cùng Thiếu tướng xảy ra chuyện đó, trong bụng của côta có thể là con của Thiếu tướng, chẳng lẽ, bác muốn thay Thiếu tướng nuôi con sao?"
Đại phu nhân nghe lời như vậy, thân thể run một cái, thật lâu, bà mới liếc mắt nhìn Tử Uyển: "Đi đem Chung Tình gọi tới! Nói ta có việc hỏi cô ta."
"Vâng......" Tử Uyển lập tức làm theo lời bà.
Hà An Viện mím môi, cônghĩ, chuyện xảy ra ở Cố Viên, cũng không thể sai người bên ngoài mua đồ vào, lần này, cô muốn Chung Tình làm sao thoát được kiếp nạn này?