"Thiếu Tướng không muốn......... Quá sâu, bụng em đau quá......... Thật khó chịu......... Thiếu Tướng........."
........................
Đêm dần khuya.
Mặt trăng đã nằm ngủ, chỉ còn mỗi ánh sao lấp lánh trên bầu trời, những vẫn còn một đôi tình nhân chưa làm việc xong, thâu đêm không ngủ.........
=============================================================
Chung Tình về nhà mẹ đẻ, không có đi tới nhà họ Trác, Dịch Giản cho người đặt phòng riêng ở tiệm cơm lớn nhất thành phố X.
Cũng không có mấy người.
Chung Hân thấy Chung Tình lấy một người chồng tốt như vậy, trong lòng vô cùng hài lòng, cô ôm con trai của mình đi tới, em bé đã hơn bảy tháng, trong miệng phát ra tiếng bi bô.
Chung Tình thấy đứa nhỏ này đáng yêu vô cùng, dáng vẻ thật sự có mấy phần giống Trác Nhiên và chị hai, cô ôm vào trong ngực, không chịu thả ra.
Trong đầu của cô, bỗng nghĩ đến đứa con trai của mình, nếu nó được sinh ra, chắc bây giờ đã được hơn ba tháng.
Viền mắt cô đỏ lên, cúi đầu.
Dịch Giản vẫn luôn ngồi ở một bên, nhìn vẻ mặt Chung Tình, nhìn thấy cô có vẻ như đang nhớ đến đứa con, sắc mặt cũng có mấy phần phiền muộn.
Trác Nhiên luôn biết được chính xác Chung Tình đang vui vẻ hay đau buồn, chuyện của nhà họ Dịch từ trước đến giờ không có truyền ra ngoài, hắn cũng không biết là đã phát sinh chuyện gì, chỉ mở miệng khuyên nhủ: "Hôm nay là ngày vui, sao em lại khóc cơ chứ?"
Chung Tình lập tức nở nụ cười, ngồi ở bên người Dịch Giản, ôm em bé cười đùa.
Món ăn được bưng lên.
Trước mặt Dịch Giản, là một bàn đầy sơn hào hải vị.
Còn có một chút rượu.
Tửu lượng của Chung Tình rất kém, sau khi uống rượu, ngày hôm sau sẽ đặc biệt đau đầu, vì thế trong bữa tiệc ở ngày đại hôn, Dịch Giản đã đổi rượu của cô thành nước trái cây.
Trác Nhiên rất thích uống rượu, Chung Tình nhớ rõ.
Vì thế đứng dậy, tự mình rót rượu cho Trác Nhiên, sau đó xoay người rót rượu cho Dịch Giản.
Chung Hân vì ngày vui của Chung Tình, cũng uống một chút rượu.
Trác Nhiên cũng để cho Chung Tình uống một chút, trong lòng Chung Tình vô cùng hài lòng, cũng không từ chối, giơ chén rượu lên, để Trác Nhiên rót rượu cho mình.
Dịch Giản giơ lên chén rượu khắc hoa, nhìn Trác Nhiên rót rượu cho Chung Tình, vẻ mặt vẫn lãnh đạm như trước không thay đổi, nhẹ nhàng mím môi, sau đó giơ lên chén rượu của mình, thờ ơ uống một hơi cạn sạch.