Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 804: Thiếu tướng đưa cho Chung Tình lễ vật [35]




“Nhìn không thấy người ta coi thường cô sao? Để cho bà ta biết cô chính là phu nhân thiếu tướng, không biết sẽ ra bộ dáng như thế nào nữa!” Dì Tư nhỏ giọng trả lời.
Lập tức, dì Tư hướng về phía người phụ nữ kia tiếp tục nói:“Thiếu tướng phu nhân sao? Thiếu tướng phu nhân của chúng tôi, cũng không phải là người bình thường đâu, xinh đẹp không cần phải nói, mà Thiếu tướng còn cực kì yêu thương cưng chiều.........”
“Thật vậy sao?” Người phụ nữ kia rõ ràng là vô cùng thích thú, nhẹ giọng hỏi:“Tôi cũng nghe nói Thiếu tướng đối với phu nhân rất tốt, đáy lòng rất tò mò, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, có thể làm cho thiếu tướng mê mẩn như vậy? Tất nhiên không giống người bình thường?”
“Tất nhiên là không giống người bình thường!”
Dì Tư hướng về phía Chung Tình trừng mắt nhìn, rất chờ mong để cho Thiếu tướng đứng bên cạnh Chung Tình, để xem sắc mặt người phụ nữ kia.
Chung Tình quay đầu lại, nhìn thoáng qua Thiếu tướng, phát hiện ánh mắt anh, vẫn chăm chú chính mình, đáy mắt lóe ra tia nhìn dịu dàng, tim cô nhảy dựng lên, sau đó cúi đầu, ngón tay nắm chặt khăn, suy nghĩ một hồi, chỉ là cảm thấy có chút ngột ngạt.........
Cô thấy dì Tư cùng người phụ nữ khoe khoang kia hào hứng, như là muốn bắt Thiếu tướng, đi đến trước mặt người phụ nữ kia.
Đổi lại là trước đây mà nói, việc này, cô cũng thường xuyên làm, chỉ là hôm nay, cô như thế nào cũng làm không được.
Anh khẳng định nghĩ cô có chuyện, mới gọi anh, anh biết cô ngại, không chịu nhìn anh, hiện tại chắc chắn nghĩ rằng cô muốn thân cận anh, trong lòng chắc hẳn rất vui, nhưng mà đợi lúc anh đến đây, phát hiện chính mình lợi dụng anh, đối phó một người ngoài căn bản không đủ để ảnh hưởng tới mình, điều này, tính toán như thế nào cũng không có lợi!
Nhất thời, Chung Tình đứng lên, nghênh đón Dịch Giản đang tiến lên, cô đứng trước mặt Dịch Giản, nhìn anh nói:“Không cần đi qua.........”
Dịch Giản nhìn người đang chơi bài trong bàn kia, lại nhìn gương mặt Chung Tình, có chút kinh ngạc trong đáy mắt anh, chậm rãi thoáng qua, mang theo vài phần ôn tồn.
Chung Tình nghĩ anh vẫn muốn đi qua, nhịn không được vươn tay, bắt cổ tay anh, âm điệu mang theo vài phần mềm mại:“Đừng đi qua.........”
Cô lại không cần cùng người kia tranh đoạt cái gì, cô không cần kích động bà ta, làm chấn động bà ta.
Cô chỉ muốn mối quan hệ giữa mình và Dịch Giản, đơn thuần, sạch sẽ.
Bất luận quá khứ như thế nào, chỉ cần hiện tại, tốt, liền có thể.
Dịch Giản thấy dáng vẻ này của cô, cuối cùng lại vẫn gật gật đầu, theo lời Chung Tình, không đi qua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.