Editor: May
Xe chạy một đường, biểu tình Dịch Giản rất nghiêm túc, ánh mắt nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm phía trước, Từ Ngang bắt buộc chính mình chuyên tâm lái xe, nhưng đã cảm thấy phía sau lưng có mồ hôi lạnh toát ra.
Anh và thiếu tướng từng lên chiến trường, vào sinh ra từ nhiều lần như vậy, lại chưa bao giờ thấy qua trên người thiếu tướng, phát ra khí tràng làm cho người ta hít thở không thông và run rẩy như hiện tại vậy!
Đáy lòng Dịch Giản, sớm đã khẩn trương thành một mảnh!
Chỉ là chậm một bước, chậm một bước......... Nếu sớm một chút biết được, biết được Hà An Viện là người an bài phía sau, có lẽ hiện tại, liền sẽ không xuất hiện cục diện như thế!
Đáy mắt anh, tản ra sát khí nồng đậm!
Anh suy nghĩ......... Nếu thật sự như thế......... Như vậy, cách làm duy nhất của anh, chỉ có thể là khiến cho Chung Tình và Chung Hân, từ nay về sau, hoàn toàn ngăn cách!
Anh tuyệt đối sẽ không, để cho bất luận kẻ nào, phá hư, những tốt đẹp và hạnh phúc vừa mới có của anh và cô bây giờ!
Đây là anh vẫn luôn tân tân khổ khổ mới có được, tuyệt đối không thể oan uổng bị người hủy diệt như vậy!
Anh biết, sở dĩ cô chịu tin tưởng tình yêu một lần nữa, cũng là bởi vì bộ dáng hạnh phúc của Chung Hân ở trước mặt của cô, làm cho đáy lòng của cô, có một tia hâm mộ.
Anh biết, đáy lòng của cô, vẫn trân quý chuyện cũ tốt đẹp thời thơ ấu của cô, Chung Hân và Trác Nhiên, trở thành một chút ấm áp duy nhất trong đáy lòng cô sau khi trên ươờng cuộc sống bạc bẽo này.
Khi chân tướng tàn nhẫn, hết thảy đều bại lộ ở trước mặt của cô, vậy sẽ là tàn nhẫn dữ dội như thế nào?!
Yêu cô, liền cho cô thế giới sạch sẽ nhất, đẹp nhất.
Yêu cô, liền cho cô cuộc sống thuần khiết nhất, duy mĩ nhất.
Anh yêu cô, cho nên, anh sẽ dùng hết toàn lực, để chính mình cho cô thế giới và cuộc sống tốt đẹp nhất.
Tay Dịch Giản, vô thanh vô tức nắm chặt, đáy mắt, lóe lên một tầng ánh sáng quyết đoán.
Anh biết......... Anh có chút tàn nhẫn!
Nhưng là......... Thật có lỗi, cả đời anh, chỉ muốn cô, cho nên, anh muốn vào lúc này, từ bỏ hết thảy đạo đức và ích lợi, ích kỷ một lần.
......................................................
Xe, vững vàng dừng ở cửa nhà họ Trác.
Ngoài cửa đã có người thiếu tướng phân phó ẩn núp ở nơi đó trước, nhìn thấy xe thiếu tướng ngừng lại, lập tức có người nghênh đón.
Dịch Giản còn chưa có xuống xe, Từ Ngang đã mở miệng vội vàng hỏi: “Như thế nào? Chuyện an bài các người ra sao rồi?”