Editor: May
Dịch Giản còn chưa có xuống xe, Từ Ngang đã mở miệng vội vàng hỏi: “Như thế nào? Chuyện an bài các người ra sao rồi?”
“Hồi thiếu tướng, không có nhìn thấy thân ảnh của Hà tiểu thư.”
Từ Ngang thở dài nhẹ nhõm một hơi, quay đầu, nhìn Dịch Giản, lại phát hiện Dịch Giản đã muốn đẩy cửa, đi vào bên trong nhà họ Trác.
Dịch Giản vốn là trực tiếp đi ra từ trong quân, cho nên mặc một thân quân trang, dấu hiệu phía trên, đã muốn nói cho mọi người biết, đây là thiếu tướng nhà họ Dịch, cho nên người nhà họ Trác, tất nhiên là không dám ngăn trở, đều cúi đầu, hành lễ với thiếu tướng.
Ánh mắt Dịch Giản, không có nhìn bất luận kẻ nào, lạnh như băng hỏi: “Trác Nhiên ở nơi nào?”
“Đại công tử ở trong sân.........” Người hầu chỉ cảm thấy âm điệu thiếu tướng rất lạnh, như là một thanh đao lạnh như băng, có thể cắt giết bọn họ bất cứ lúc nào, nhất thời run lẩy bẩy, nhanh chóng trả lời.
Dịch Giản nghe lời nói như thế, liền nhanh chóng đi nơi Trác Nhiên ở.
Vừa mới đi vào trong sân, liền cảm giác được không khí vạn phần quỷ dị.
Rất nhiều nha hoàn, đứng ở bên ngoài, biểu tình đều mang theo vài phần cẩn thận, bà vú ôm đứa nhỏ cũng đứng ở ngoài cửa, đứa nhpr mang đôi mắt thật to, rất thiên chân vô tà, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn thấy thiếu tướng một thân xanh thẫm xuất hiện, ngược lại không sợ hãi giống như là những người khác, ngược lại cắn ngón tay, chảy nước miếng, vẫn cười ha ha với thiếu tướng.
Dịch Giản nhìn chằm chằm đứa nhỏ kia, nhìn hồi lâu, hồi lâu......... Ánh mắt anh, còn nổi lên một tầng ấm áp không hiểu......... Thật ra, đáy lòng anh, hận không thể lột một lớp da trên người Trác Nhiên kia, đầu tiên là chút thân cận kia của anh ta với Chung Tình, chút tình yêu của anh ta với Chung Tình, chút lệ thuộc của Chung Tình với anh ta, không khỏi làm cho đáy lòng anh có chút khó chịu!
Hiện tại anh ta khen ngược, gây ra cho anh tai vạ lớn như vậy!
Chỉ là......... đứa bé này là vô tội.
Qua hồi lâu, Dịch Giản mới quay đầu, đi tới trước cửa, đẩy cửa ra, đi vào.
Trong phòng rất im lặng.
Trác Nhiên ngồi ở chỗ kia, Chung Hân đứng ở nơi đó.
Hai người đều không có nói chuyện.
Nhìn tương đối, Chung Hân vẫn rất trấn định, sắc mặt quỷ dị tái nhợt, nhìn Trác Nhiên, một bộ dáng lung lay sắp đổ.
Bọn họ nghe được cửa phòng mở ra, đều nhanh chóng quay đầu, nhìn thấy là thiếu tướng, nhất thời đều sửng sốt.
“Thiếu tướng......... Sao ngài lại tới đây?”
Trác Nhiên đứng lên, nhìn Dịch Giản, quy củ hỏi.