"Nhanh hơn nữa, anh nhanh hơn nữa a"
Tiếng nói kiều mị của Di Ái vang lên bên tai Cố Ngạo Thiên khiến hắn giống như có thêm động lực, tốc độ bản thân ngày một nhanh.
"Nhanh nữa a"
Cô lại thúc giục.
"Anh nhanh hết cỡ rồi a...hư"
Hắn mệt mỏi giải bày với cô, cái việc này không dễ như hắn nghĩ.
"Em nói rồi không biết giặt thì ném vào máy đi, tự mình giặt làm gì?"
Cô đứng chóng nạnh rồi oán trách một tiếng, nhìn xem khắp sàn đều là xà phòng do hắn tạo nên, đại thiếu gia Cố gia chưa từng động tay động chân tới việc nhà làm sao mà biết làm? Vậy mà hắn cứ thích làm đấy.
"Anh sợ cái máy nó giặt không sạch, đồ của vợ anh làm sao để cho kẻ khác giặt được"
"Em đứng đó đi, anh nhìn em là có động lực rồi"
Hắn hùng hùng hổ hổ cái tay dính đầy bọt đưa ra trước ngược như là tuyên thề.
Di Ái nở nụ cười yếu ớt, bất lực ngồi xuống cùng hắn, bỏ đôi tay nhỏ vào thau giặt đồ, muốn phụ hắn.
Hắn nhìn thấy liền không vui.
"Em không được làm, em chỉ có việc ăn ngủ nghỉ thôi"
Cô nhìn hắn trề môi.
"Anh đang nuôi heo à"
Hắn cực lực gạt tay cô ra khỏi thau đồ.
"Anh đang nuôi vợ"
Cô không nghe hắn nói nữa, tiếp tục giặt đồ, từ khi cưới nhau về cô bị hắn cưng thành cục thịt mỡ luôn rồi.
Tăng lên tận 4 ký a.
"Em đi ra ngoài đi, để anh làm"
Hắn giựt lấy chiếc áo dính đầy xà phòng luyên tha thuyên thuyên với cô.
Cô cũng không chịu thua giựt ngược trở lại.
"Em đi lên đi..."
"Em không đi lên..."
"Cạch" Cả hai cải cọ một hồi lại va trúng cái thau khiến nó đổ đầy nước ra sàn cũng dính ướt người cả hai.
Cô nhìn hắn phùng má hờn giận.
"Đó anh thấy chưa, bẩn đồ em rồi nè, phải đi tắm lần nữa a"
Cô mới tắm xong lúc nãy bây giờ bị hắn phá rồi
Cô dơ tay lên tát chẹp chẹp vào vai hắn.
Mà hắn cũng không có phản ứng gì, giờ đây cái sự tập trung của hắn đã dồn sạch vào cơ thể tuyệt mỹ của cô.
Váy áo bị làm ướt dán chặt vào da thịt oánh nhuận của cô, lúc này cô lại cứ chuyển động, cặp bánh bao cứ như nhảy ra trước mắt hắn.
Nuốt một ngụm nước bọt hắn vu vơ nói
"Em có muốn tiết kiệm nước không?"
Cô bị hắn hỏi cái câu không chút liên quan liền nghệch mặt ra trên đầu treo dấu hỏi chấm siêu lớn.
Hắn cười biến thái, rồi bế cô lên.
"Chúng ta tắm chung đi"
" Nga...." Còn chưa kịp phản ứng hắn đã mang cô đặt trong bồn tắm, nước ở trong còn chưa làm ấm để cô hơi khó thích nghi.
"Nước lạnh a"
"Không sao chút nữa em nóng lên là được rồi"
Mấy câu nói của hắn câu nào cũng mang theo vẻ mờ ấm, cô nghe nhiều, từ lâu cũng quen rồi nhưng vẫn tránh không được đỏ mặt.
Nhìn đôi môi nhỏ xinh của cô hắn liền cúi người hôn nó.
Hắn gậm lấy cánh môi xinh đẹp rồi lại gậm lấy chiếc lưỡi đinh hương trơn mềm, mỗi cú hút vào của hắn đều muốn lấy hết mật ngọt của cô.
Hôn đến nước rãi chảy dọc khóe môi, cả hai mới tách nhau ra, lúc rời đi kéo thành một sợi chỉ bạc.
"Em thật ngọt"
Tay hắn đặt trên má cô, yêu chiều cưng nựng.
Di Ái nhìn hắn, đôi mắt hiện đầy xuân ý, trên mặt cô là một mảng đỏ kéo dài đến tận mang tai.
Chiềm trong ngọt ngào cô lại không biết quần áo của bản thân từ khi nào đã bị hắn cởi sạch rồi.
Thân thể trắng nõn cùng hai luồn phong tuyết đẫy đà của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.
Cảnh tưởng tuyệt mỹ này để cho cái nơi kia của hắn rục rịch càng thêm mãnh liệt.
Hắn đặt người cô dựa vào thành bồn, bản thân cúi người hôn lên cổ cô rồi lần mò đến xương quai xanh, cuối cùng dùng lại ở nụ hoa đỏ hồng.
Hắn hôn nhẹ vào nó, dùng lưỡi đảo quanh nó vài vòng rồi há miệng thật to "ăn" nó vào trong miệng.
"Hưm..." cô bị làm cho thoải mái liền dễ chịu rên rỉ, âm thanh mị hoặc khiến hắn càng thêm có động lực làm loạn.
Tay hắn chậm rãi đi xuống đóa hoa của cô, ngón tay thon dài tìm đường chui vào, lúc ở bên ngoài còn không quên lướt hạt trân châu vài cái.
"Ưm...anh đừng đụng nó"
Cảm giác lâng lâng khó chịu này để Di Ái rỉ rả, nhưng âm thanh của cô lại bị chính khoái cảm của mình làm cho mềm nhũn.
Hắn cười tà mị, đôi tay cứ dây lấy nơi mà cô không cho phép đụng.
Đôi chân của cô cũng vì thế mà run run muốn khép lại.
Hắn làm cách nào lại để cho cô thực hiện được, hắn liền nhích người lên phía trước chen giữa chân cô.
Tiểu Thiên Thiên cũng hôn vào Tiểu Di Ái.
Cô nhìn hắn còn muốn bảo từ từ thôi, mà hắn lại nhanh hơn cô một bước mang niềm kiêu hãnh của mình mạnh mẽ đâm vào.
"Ưm..."
Bị lấp đầy Di Ái kiều mị cắn môi dưới của mình, ánh mắt nhiễm đầy tình ý như muốn dìm chết đối phương.
Hắn cười gằng rồi gấp gáp di chuyển, nước trong bồn không chịu nổi sự dữ dội này liền trào ra ngoài.
"Thoải mái sao?"
Hắn liếm vành tai cô trầm thấp hỏi.
Di Ái đỏ mặt vùi vào lòng ngực của hắn run rẩy trả lời.
"Thoải...mái"
Hắn cười rồi vận dụng kỹ thuật ra nông vào sâu, mỗi cái đều chạm đến tận cùng của cô.
"Hư...anh nhẹ lại...ưm"
Khoái cảm dữ dội ập đến khiến cô không biết trời đất chỉ có thể cầu xin hắn, hàm răng trắng nhẹ cắn lên vai hắn.
"Không đâu..."
Hắn ngang ngược trầm giọng trả lời cô, kiện eo ra vào càng nhanh hơn.
Đầu óc cô chợt trống trơn, nước mắt không kiềm được liền chảy ra, đôi tay ôm chặt lấy hắn, móng tay cũng cào lên lưng hắn trày mấy đường.
"Anh...vô sĩ"
"Anh nói rồi, anh chỉ như vậy với... mỗi em"
Cô nghe câu này chỉ có thể thút thít không biết nên vui hay nên buồn.
Một giờ qua đi, hắn cuối cũng cũng sắp đến đỉnh điểm, dữ dội luân động trong người cô.
Dịu dàng vén mái tóc của cô ra sau tai, gấp gáp nói
"Di Ái, anh muốn có con cùng em..."
Vừa dứt lời hắn đã ôm chặt lấy cô, mà cô cũng đến với hắn, đôi chân trắng nõn kẹp chặt hông hắn.
Cả hai rên lên một tiếng, mệt nhoài tựa vào nhau.
Hắn rút bản thể mình ra sau đó ôn nhu ôm cô lên, cô lúc này lại không có phản kháng gì, mềm mãi dựa vào lòng hắn.
"Anh muốn đi...đâu?"
"Về giường, cùng em sinh con"
Hắn nói được liền làm được, ở trên người cô làm đến 5 6 lần, thật sự là muốn có con cùng cô.
Mà cô cũng không hề bài xích. Cuồng nhiệt nghênh tiếp hắn.
Sinh con sao? Cô cũng rất muốn.