Thời gian ở trong khoảnh khắc vui vẻ trở thành vật không hình hư vô mờ mịt, cơ thể bị nóng bỏng đốt cháy, cần phải được phóng thích được xối tắt, mà nước lại không phải cách tốt cứu mạng nữa, người nào có dục vọng xao động và khát vọng thân cận có thể giải cứu hai người đang đốt cháy chính mình cũng đốt cháy đối phương.
Thân thể của Ông Lẫm Nhiên rất nóng, ngay cả hơi thở thở ra cũng mang theo nhiệt độ nóng hổi. Ngón tay nhẹ nhàng ở trên lưng nàng trượt đi, tốc độ chậm rãi, lực đạo và vị trí không cách dự đoán. Tư Hướng Nhan đem chính mình lúc này hóa thành nhạc thủ đàn dương cầm, mà cơ thể của Ông Lẫm Nhiên hẳn là nhạc cụ trong tay cô mặc cô tùy ý khống chế, cô động Ông Lẫm Nhiên động, nếu như cô dừng lại, người trong lòng sợ sẽ không vui.
"Ân.. Nhan.." So với lúc này Tư Hướng Nhan vẫn tồn tại lý trí, Ông Lẫm Nhiên có thể nói là càng thêm điên cuồng và phóng thả. Chỉ có bản thân nàng biết, từ thời khắc nàng bắt đầu chú ý cũng yêu Tư Hướng Nhan kia, nàng thì trông mong hôm nay có thể phát sinh. Ngón tay của Tư Hướng Nhan rất nhỏ cũng rất dài, có lẽ vừa rồi nằm thẳng vẫn chưa cảm giác, nhưng bây giờ trở thành tư thế ngồi thẳng, Ông Lẫm Nhiên lại có chút chịu không nổi rồi.
Nàng từng lặng lẽ dùng thước do độ dài ngón tay của Tư Hướng Nhan, sau khi thay đổi thước mấy lần cuối cùng xác định độ dài ngón giữa của Tư Hướng Nhan có 9li. Nghĩ đến lúc này Tư Hướng Nhan đang dùng ngón tay tiến vào chính mình, thân thể của họ thông qua cách thức tiếp nối phù hợp thân mật, Ông Lẫm Nhiên đỡ lấy vai của Tư Hướng Nhan động thắt lưng một cái, rất nhang thì vô lực xụi lơ ở trong lòng của Tư Hướng Nhan. Không được, thật sự quá kích thích cũng quá sâu rồi, bản thân vô dụng như vậy, sẽ bị Nhan Nhan chê cười.
"Chuyện này chắc là bản thân em động đó." Tuy là lần đầu tiếp xúc tư thế này, nhưng Tư Hướng Nhan ngược lại là rất nhạy bén. Mắt thấy Ông Lẫm Nhiên nằm sấp ở trên người mình, bụng dưới nóng bỏng co rúc ma sát chính mình, nhưng sau khi động mấy cái lại dừng lại, cô không thể quản Ông Lẫm Nhiên có thể chịu đựng không, bây giờ cô vô cùng muốn thấy bộ dang đối phương lần nữa vì mình nở rộ, hình ảnh hạnh phúc đó, thật sự thật sự cực kì đẹp rồi.
"Nhan Nhan.. đừng gấp, cho em chút thời gian, chậm chút.. a! Chị đừng.." Ông Lẫm Nhiên hy vọng Tư Hướng Nhan cho nàng thời gian thích ứng thêm chút, nhưng người sau hiển nhiên không muốn như thế. Thế là, Tư Hướng Nhan dùng tay trái nâng lấy mông của Ông Lẫm Nhiên, nhẹ nhàng vỗ hai cái, liền nâng lấy cơ thể của nàng bắt đầu vận động, hai ngón tay của tay phải cũng không thành thật nữa, mà là thần bí lượn lờ lúc cong lúc thẳng thâm dò làm cho nàng cảm thấy thích thú.
Cơ thể bị Tư Hướng Nhan không hề có bố cục xuyên xỏ làm đến cơ hồ muốn sụp đổ, Ông Lẫm Nhiên ôm lấy Tư Hướng Nhan, vô lực nằm sấp ở trên vai cô mặc cho cô dư thủ dư cầu (cứ lấy thoải mái tuyệt đối không có ý chán ghét). Sức ảnh hưởng của Tư Hướng Nhan đối với nàng quá lớn, dẫu cho chỉ là một câu nói hoặc là một nụ hôn đều sẽ để nàng hoàn toàn bị đánh bại, càng đừng nói là loại va chạm kịch liệt mà có lực này.
Cơ thể bao hàm lấy hai ngón tay của cô, địa phương nhạy cảm đó bị cô đụng tới đụng lui, sau khi ma sát qua lại ma sát lại. Ông Lẫm Nhiên cảm thấy chính mình thì sắp điên rồi, chẳng qua là địa phương bị Tư Hướng Nhan tới lui tiến vào thoải mái đến muốn chết ngay cả da đầu cũng phát tê theo, giống như chạm trúng nguồn điện, không chết, lại để người ta dục sinh dục tử.
"A.. Nhan Nhan! Chị rất lợi hại, em bị chị làm đến.. ngô!" Ông Lẫm Nhiên vốn là muốn cầu xin, nhưng lời nói đến bên miệng đã trở thành hơi gió, đổi thành thở dốc và khinh ngâm đứt quãng. Dẫu cho sợ hãi bão táp tập kích nữa, nàng vẫn là kìm lòng không được theo tiết tấu của Tư Hướng Nhan đong đưa thắt lưng, thân thể bắt đầu vặn vẹo nhảy nhót vừa lên vừa xuống. Nệm mềm mại không chịu nổi gánh nặng, phát ra tiếng cót két kháng nghị, nhưng ở loại thời điểm này, căn bản không có người nào sẽ chú ý nó.
"Bộ dạng của em bây giờ rất đẹp, đừng dừng lại." Phát giác Ông Lẫm Nhiên bắt đầu phối hợp chính mình, Tư Hướng Nhan ngược lại cũng thoải mái vui vẻ, ngược lại dùng tay trái vuốt ve cái mông mềm mại mà tràn đầy sức đàn hồi của nàng. Cái gương ở nơi xa đem hiện cảnh của thời khắc này chiếu rọi trong đó, từ gốc độ của Tư Hướng Nhan nhìn tới, cô có thể thấy rõ mỗi một động tác thân thể của Ông Lẫm Nhiên.
Khi ngón tay của chính mình thật sâu chĩa vào, em ấy sẽ do dự lại phối hợp đem cơ thể đè xuống, mà khi thời khắc chính mình rút khỏi em ấy lại sẽ giống như chịu phải kích thích bắn lên. Ngón tay trong lúc này cũng không cần lực đạo quá lớn, vì hiện trường vui vẻ kịch liệt này đã thay đổi bản thân Ông Lẫm Nhiên đang chi phối tất cả.
Mắt thấy ngón tay của mình bị nuốt vào lại nhả ra, từ trong gương nhìn xem, lưng của Ông Lẫm Nhiên thẳng tắp, hồ điệp cốc sống động như thật kia đang dao động, đem vết sẹo màu hồng nhạt của cái lưng kia thúc đẩy lên. Hoảng hốt nhìn tới, giống như một thân hồ điệp khoác dãy lụa màu đang tùy ý bay nhảy. Ngoại trừ như thế ra, eo của Ông Lẫm Nhiên chỉ là mảnh khảnh để chính mình cùng là nữ nhân đều phải có chút đố kị.
Đường cong mảnh mai kia mang theo độ cong vân da hoàn mỹ, cả cái mông trắng nõn đến quá mức, sáng bóng mà mê người, Tư Hướng Nhan si mê nhìn theo, nhịn không được dùng ngón tay ở một bên mông trong đó vẽ lấy vòng tròn, cảm thấy thân thể của người trên thân run đến càng lợi hại, cô có ý xấu đem lực đạo thả đến càng nhẹ, qua lại vuốt lấy cái mông non mịn của Ông Lẫm Nhiên, mạnh mẽ ở phía trên dùng sức đánh xuống.
"..."
Đau đớn bất ngờ không kịp đề phòng để Ông Lẫm Nhiên kêu ra tiếng, chỉ là kêu như vậy cũng không phải là vì đau, càng nhiều hơn ngược lại là phần kích thích kia của đái lòng. Tư Hướng Nhan lúc này cười rất đẹp, là cái loại chính mình thích nhất. Chị ấy cười lên luôn để chính mình si mê, rõ ràng là nụ cười khinh thường cũng không ôm ý tốt, nhưng chính mình nhìn tới lại đáng yêu như vậy.
"Nhan Nhan, chị có thể đánh mấy cái nữa, nhưng phải đem động tác trên tay thả nhẹ một chút.. ân.. em không muốn.. kết thúc quá nhanh." Ông Lẫm Nhiên nói ra, lần nữa nhấc tay vòng lên qua cổ của Tư Hướng Nhan, cúi đầu hôn lên sợi tóc trước trán của cô. Mà khát cầu của nàng tựa hồ được hồi đáp, Tư Hướng Nhan thật sự thả nhẹ tốc độ, đưa tay trái qua lại xoa lấy thắt lưng của Ông Lẫm Nhiên.
Nhịp điệu của cơ thể ở lúc này thả chậm, ma sát lấy ngực đầy đặn của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên nghiêm túc chú ý và đối mắt với cô. Mà thời khắc này, trong mắt hai người thì chỉ có đối phương, giống như trên đời này chỉ còn lại hai người yêu nhau như họ.
"Nhan Nhan.. em thích chị, thật sự rất thích, ngón tay của chị rất dài, chị mỗi lần tiếng vào, em đều cảm thấy chị sắp đem địa phương em sinh bảo bảo cho chị đâm xuyên rồi. Ân.. chị lại.. như vậy.. khi em đang nói chuyện.. a.. tiến vào."
"Em cảm thấy chị đáng được em đối xử với chị như vậy? Nên vì chị làm mấy chuyện này?"
Nghe được lời của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan tổng cảm thấy trong lòng dường như có một nơi hóa thành tro mềm mại nhất, bị con dao sắc bén dễ dàng xuyên thấu. Cô dùng tay xoa lấy gương mặt bị mồ hôi làm ướt của Ông Lẫm Nhiên, nhẹ giọng hỏi ra. Cô không biết chính mình rốt cuộc đối với nữ nhân này có ma lực gì, lại có thể đáng được em ấy vì mình trả giá nhiều như thế.
"Bây giờ em làm, là vì Nhan Nhan.. cũng.. cũng là vì bản thân em. Ân.. chị chậm chút, em chịu không nổi rồi, Nhan Nhan." Ông Lẫm Nhiên biết tình hình thân thể của mình, cũng có thể rõ rõ ràng ràng cảm thấy được nhiệt lưu trong bụng dưới tích tụ đã hết cách chịu đựng nhiều nữa. Nàng vô lực dựa ở trong ngực Tư Hướng Nhan, thắt lưng và hai chân cũng không có sức lực nhảy nhót, phát hiện sự mệt mỏi của em ấy, Tư Hướng Nhan từ trên giường đứng dậy, đem Ông Lẫm Nhiên lần nữa đặt ngã lại lên giường, đem hai chân thon dài của em ấy gác ở trên hai vai mình, lần nữa tiến vào thân thể của em ấy.
Trong đây hiển nhiên đã đến mép sụp đổ, mỗi tất uốn nếp trong u kính đang co rúc, mà thanh tuyền của động khẩu cuồn cuộn không ngừng cũng nói rõ tình trạng lúc này của Ông Lẫm Nhiên. Nhìn theo mấy dịch thể trong suốt đẹp đẽ kia thuận theo chân tâm của Ông Lẫm Nhiên tràn ra, xẹt qua rừng rậm giữa chân hơi rối loạn của nàng, từ từ chảy xuôi đến nơi bụng dưới của cô. Hình ảnh rã rời như vậy lại đẹp đến quá mức, để cô nhìn đến có chút xuất thần. truyện ngôn tình
"Nhan Nhan thích sao?" Đem bộ dạng của Tư Hướng Nhan ngây người nhìn ở trong mắt, Ông Lẫm Nhiên sắc mặt hơi đỏ, lại cảm thấy cực kì hài lòng rồi, nàng nghĩ đến chính mình lúc trước là dùng hết các loại cách câu dẫn Tư Hướng Nhan, không nghĩ qua đối phương cũng sẽ nhìn mình nhìn đến thất thần. Tuy là nhìn cái thứ đó, lại cũng để Ông Lẫm Nhiên cảm thấy cực kì ngạo kiều rồi.
"Thích, cho nên chị muốn thấy được càng nhiều." Tư Hướng Nhan nói xong, trong biểu tình không kịp thu lấy đắc ý, động tác trên tay thêm nhanh. Cô một tay nâng lấy eo của Ông Lẫm Nhiên, tay phải nhanh chóng xuyên xỏ lấy thân thể của đối phương. Ông Lẫm Nhiên thế nào có thể nghĩ đến Tư Hướng Nhan bổng nhiên ra lực, cổ họng không kịp khép lại tràn ra khinh ngâm nức nở, chỉ biết nắm chặt ga giường dưới thân như kháng nghị khoái lạc quá mức.
"Nhan Nhan.. không đủ, còn không đủ, càng nhiều muốn em, nhanh một chút, dùng sức một chút." Nhân loại mãi mãi không cách dự đoán tương lai, mà Ông Lẫm Nhiên cũng không cách dự tính ảnh hưởng của Tư Hướng Nhan đối với nàng quá lớn. Hai chân bị gấp khúc đè ở trên bụng dưới, đầu gối thậm chí có thể tiếp xúc bộ ngực đầy đặn. Tuy vết thương cũ lúc trước của gối phải để Ông Lẫm Nhiên cảm thấy được đau đớn rất nhỏ, nhưng nàng không nguyện ý vì thế mà vứt bỏ hồi ức đẹp lần này, chỉ phải vươn tay ôm Tư Hướng Nhan càng chặt, dường như chỉ cần ôm đối phương, tất cả đau đớn của nàng đều sẽ hóa thành hạnh phúc.
Trong lúc thân thể chưa lên đỉnh, Tư Hướng Nhan lại vô ý dừng lại động tác, mở ra hai con ngươi bị hơi sương thẩm thấu, Ông Lẫm Nhiên không hiểu nhìn theo Tư Hướng Nhan, thì giống như con thỏ bị cướp đi củ cà rốt, cực kì đáng thương. "Nói cho chị biết, em mãi mãi cũng không phản bội chị, rời khỏi chị" đem lúng túng của Ông Lẫm Nhiên thu vào trong mắt, Tư Hướng Nhan thấp giọng nói ra, và lời đó là mệnh lệnh, ngược lại càng giống như là không tự tin xác nhận.
"Thì ra, Nhan Nhan chỉ là muốn nghe em nói như vậy. Chị biết không? Em hận không thể mỗi ngày 24 tiếng đều đối với chị nói mấy tình thoại như vậy. Em yêu chị, bất luận khi nào cũng sẽ càng yêu so với một giây trước. Cho dù em phản bội chính mình, cũng sẽ không phản bội chị."
"Chị tin em."
Ông Lẫm Nhiên, đừng để chị thất vọng.
Có được câu trả lời hài lòng, động tác của Tư Hướng Nhan cũng không có bất cứ trì trệ nào. Cô hôn lên cánh môi của Ông Lẫm Nhiên, mời nhảy lên vũ điệu kích tình. Tiết tấu của ngón tay tiến vào trở nên lộn xộn mà không có bố cục, lúc thì tiến sâu lúc thì hơi rút ra, lúc thì lại chỉ là quanh quẩn ở một phần ba u kính. Vuốt ve lấy mỗi một tất trên tường thịt lồi lên và uốn nếp, Tư Hướng Nhan đem Ông Lẫm Nhiên dồn dập thở dốc và khinh ngâm đều nuốt vào trong miệng, tay trái nắn lấy bộ ngực cương cứng dường như sắp nổ của nàng, tùy ý xoa bóp.
"Ân.. Nhan nhan.. lại.. lại sắp đến rồi.. ngô ân!" Ở trong thời gian ngắn trải qua hai lần dư vị đỉnh cao tình triều, thân thể của Ông Lẫm Nhiên hiển nhiên có chút ăn không tiêu. Dư vị của cao triều lần này rất dài, để Tư Hướng Nhan cơ hồ cho rằng vui vẻ tối nay thì phải hạ màn. Cô đè ở trên người Ông Lẫm Nhiên nhẹ thở dốc, thay đối phương đem mồ hôi trên mặt lau đi. Tuy tay phải rất đau đớn, nhưng cô vẫn cảm thấy muốn tắm cho chính mình và Ông Lẫm Nhiên.
"Nhan Nhan, chị làm đến người ta rất thoải mái, sắp thoải mái chết rồi." Qua rất lâu mới phục hồi lại, Ông Lẫm Nhiên giống như động vật thân mềm không xương quấn lấy Tư Hướng Nhan, dùng hai chân vẫn còn ướt át như cũ kẹp lấy đùi của đối phương. Cảm thấy địa phương đó vô cùng nóng bỏng, trong lòng Tư Hướng Nhan thăng lên một trận dự cảm không rõ. Quả nhiên, trong nháy mắt cô chuẩn bị đứng dậy, Ông Lẫm Nhiên lại kéo lấy cô không để cô rời khỏi, tiếp đó xoay người, đối lưng với mình.
Khi thân thể trắng nõn mà tràn đầy dấu vết màu đỏ kia ở trước mặt mình khom lên, Tư Hướng Nhan trơ mắt nhìn theo Ông Lẫm Nhiên quỳ ở trước mặt mình, đối với mình tách ra hai chân, mang địa phương bí ẩn và xinh đẹp nhất triển lộ ra. Trong đó vì bị chính mình tới lui tiến vào mà có chút xung huyết, lại không cách đem sự mảnh mai của nàng giảm đi, nhìn theo thanh tuyền của động khẩu tràn ra mà nhỏ giọt xuống, Tư Hướng Nhan kẹp chặt hai chân, chỉ cảm thấy thân thể của mình cũng nóng đến không xong.
"Nhan Nhan, đừng vì em là lần đầu tiên thì thương tiếc em, em vẫn muốn chị, lần này từ phía sau tiến vào, có được không?"
Hết chương 53