Tình Nồng Người Không Biết

Chương 26:




Edit: Ai Chan
Beta: Heulwen
Thời Thiển nhộn nhạo, hoảng hốt, nghe đối phương nói xong lời nhưng trong lòng vẫn cảm thấy chuyện vừa mới diễn ra trước mắt rất không chân thật.
Cho nên…… Bọn họ ở bên nhau?
Cô đỏ mặt, mới vừa nãy lúc hai người hôn môi cô đã bị anh túm tới mép giường ngồi xuống, giờ phút này ngượng ngùng mà chớp mắt, nói với anh: “Anh…… Nằm xuống trước đi.”
Tùy Cẩn Tri nghe vậy, hỏi mỉm cười một chút, buông ra tay, lại dựa vào đầu giường một lần nữa, nhưng trong đôi mắt là ý cười rất rõ ràng, vốn anh không muốn che giấu.
Thời Thiển điều chỉnh lại hơi thở, tự trấn an chính mình bình tĩnh lại, đầu óc không thể tiếp tục lơ ngơ như vậy được bằng không cô đã quá mất liêm sỉ rồi!
Thấy sắc mặt cô ửng hồng, anh cúi người lấy từ trong ngăn kéo ra một chai nước khoáng chưa mở rồi đưa cho cô: "Em có muốn uống nước hay không?"
“A, cảm ơn anh.” Thời Thiển uống một chút nước, cảm thấy đã trấn tĩnh được một chút mới nói: "Em hỏi anh, rốt cuộc là từ khi nào anh đã để … Em?"
Từ sau khi biết Tùy Cẩn Tri là Bác Diễn thì những suy nghĩ của cô tích lũy ngày càng nhiều, nhưng nói cho cùng thì cô không biết anh đã có suy tính từ lúc nào.
Cô càng hiểu về anh thì càng cảm thấy….. tâm cơ của Tùy đại thần quá sâu.
Tùy Cẩn Tri hơi nhoẻn miệng cười, cất giọng chậm rãi: "Lúc đầu mới quen biết em thì chắc là em đã nghe qua cái ID 'Diều Giấy' rồi. Mấy năm trước anh từ bên tổ trưởng tổ phụ đề mới biết được em còn là một thành viên trong tổ, rất thông minh lanh lợi, anh xem qua mấy bộ kịch mới biết được phong cách phiên dịch của em, trong lòng cảm thấy …. cô gái này rất có tài. Kỳ thật cảm giác này rất kỳ diệu, anh không biết… em có hiểu được hay không."
Anh nói tới đây thì bỗng nhiên dừng lại một chút, giọng nói ngập ngừng nhưng mang theo cảm giác ấm áp như nhung, giống như cho người khác nhìn thấy quang cảnh sơn minh thủy tú.
"Tuy rằng anh chưa từng tiếp xúc với em bao giờ, thậm chí diện mạo hay giọng nói của em anh cũng không biết nhưng lại có một cảm giác thôi thúc muốn đi tìm hiểu về em."
Trên đời này có nhiều người như vậy nhưng cố tình có một cô gái như vậy, dựa vào trực giác của anh tạo ra một ấn tượng mơ hồ về cô, nằm sâu trong đáy lòng anh một thời gian rồi. Cho đến một ngày đó ở sân bay, bỗng nhiên tỏa ra tia sáng chói mắt, mà tia sáng đó cứ như là chui từ dưới đất chui lên làm cho anh cảm thấy vô cùng kỳ diệu.
Nhưng khi đó cô còn qua lại thân thiết với Minh Triết Niên, Tùy Cẩn Tri cho dù có để ý cũng không thể ra tay với crush của bạn mình được, anh chỉ có thể lựa chọn im lặng quan sát.
Lúc Thời Thiển nghe thấy được tâm tư này của anh thì cô đã không biết phải làm thế nào, nắm chặt chai nước khoáng trong tay, cô có vài phần ngượng ngùng càng có thêm vài phần cảm động.
Thật ra cảm giác của anh cô có thể hiểu được, dù sao cô cũng đã quen biết với ‘Bác Diễn’ nhiều năm như vậy, chẳng qua là trước tới nay cô không để ý rằng có thể tiếp xúc với người này hay không thôi.
“Sau đó lần thứ hai chúng ta gặp mặt nhau ở Lịch Hải, em ngồi vào xe của anh, chúng ta trò chuyện vào câu, khi đó trong lòng anh có một suy nghĩ.” Anh ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt cô, trong đôi mắt mát lạnh là một chút dịu dàng đang dâng trào cuồn cuộn, “Anh hy vọng em sẽ chỉ nhìn về phía anh.”
May mắn là tình cảm đơn phương của Minh Triết Niên đối với cô Từ day dứt không bỏ được, lúc này mới làm cho Thời Thiển thất vọng hoàn toàn rồi bỏ cuộc, anh mới có cơ hội tiếp cận cô thêm một chút.
“Vì để chuyện này được giải quyết rõ ràng anh đã nói chuyện với Minh Triết Niên.”
Lúc Tùy Cẩn Tri nói ra những lời này Thời Thiển thật sự bị kinh ngạc, cô còn chưa hoàn toàn hồi phục lại tinh thần thì anh đã bình tĩnh trần thuật tiếp câu chuyện, “Anh nói cho cậu ấy câu chuyện về ‘Diều Giấy’, cũng bày tỏ rõ ràng quan điểm của anh, cứ việc…. Lúc đó anh vẫn chưa thích em đến như vậy nhưng anh đối với em có ấn tượng tốt.”
Thời Thiển im lặng, trong lòng bốc lên một chút cảm giác ê ẩm, làm cho chóp mũi có chút chua xót, cô chớp đôi mắt trong veo, trong phút chốc không biết nên đáp lời anh như thế nào.
Cô không đoán ra được Tùy Cẩn Tri vì muốn giải quyết âm thấm quan hệ của mọi người mà đã sớm cho Minh Triết Niên một sự công bằng, vì để mọi người cùng cảm thấy thỏa đáng trong chuyện này mà anh đã sắp xếp hết mọi việc.
Nếu nói thật ra Thời Thiển đã sớm phát hiện ra chút tâm tư này của anh, chỉ là…. cô không dám đi xác nhận, sợ rằng một bên quá chủ động sẽ nhận lại sự tổn thương, càng làm cho người ta khó mà chấp nhận.
Có lẽ chính là như vậy, hai người từ từ thích nhau, cũng không biết bắt đầu từ ngày nào đã biến thành anh để ý đến cô, chung tình vì cô.
Hai người không ai nói lời nào đối diện với nhau, trong không khí trong phòng phảng phất chút mờ ám, Thời Thiển cảm thấy trong lòng đã sớm rối như tơ vò, cũng cảm nhận được loại tình cảm sâu đậm khó có thể che giấu được đang len lỏi trong xương tủy.
Vừa hay lúc này có người gõ cửa, Tùy Cẩn Tri nhìn vẻ ngượng ngùng trên mặt Thời Thiển mà có chút chột dạ, trong lòng cũng buồn cười, cất giọng nói: “Mời vào.”
Y tá vừa mới bước vào cửa đã nhìn thấy bọn họ, giống như không thể ngăn được ý cười trên mặt.
Dù sao cũng là một cặp trai xinh gái đẹp, Thời Thiển còn đang đỏ mặt nên nhìn qua giống như tấm gió xuân, hai người cứ mắt đi mày lại như vậy đúng là có chút ý vui cảnh đẹp.
“Anh Tùy, đo nhiệt độ cơ thể.”
Thời Thiển nhanh chóng nhận lấy nhiệt kế trong tay của y tá, chờ khi cô nắm được trong tay rồi mới đột nhiên ý thức được…. Đây là nghĩa vụ mà bạn gái nên làm nha.
Trong lòng cô có chút ngọt len lỏi, hơi liếm môi một chút.
Tùy Cẩn Tri lấy nhiệt kế trong tay cô, tiễn cô y tá đi rồi mới dặn dò cô: “Em còn phải đi làm, lát nữa cũng không có việc gì nên em về sớm nghỉ ngơi chút đi.”
Thời Thiển gật đầu, mở chai nước khoáng uống hết mấy ngụm to giống như đang rất khát nước, chờ uống xong rồi mới nói: “Đúng rồi, chừng nào thì anh xuất viện?”
“Chiều mai làm kiểm tra xong là xong rồi, về nhà nghỉ ngơi, em mới tới thăm anh sao?”
Trong lời nói bâng quơ lại ẩn chứa rất nhiều ý tứ, Thời Thiển cảm thấy không tìm được đáp án gì khác nên thành thật trả lời: “Nếu như không tăng ca…. Thì em sẽ tới.”
Nét cười của anh như ánh trăng, càng có thêm nét thanh nhã độc đáo, nhìn thấy cô bối rối như vậy thì nảy ra chút ý đồ xấu, Tùy Cẩn Tri nắm tay cô, đưa đến bên môi mình, nhẹ nhàng hôn rồi mới thấp giọng nói: “Được, em đi đường cẩn thận.”
Ôi, đại thần lại giở trò đùa giỡn rồi!
Nhìn thấy cơ thể của Tùy Cẩn Tri nhiễm bệnh nhẹ nhưng lại chống tinh thần mới khôi phục một chút một hai tiễn cô xuống tận cổng bệnh viện.
Sắc trời bên ngoài đen nhánh còn có chút hơi lạnh đầu xuân chưa tan đi, Thời Thiển thật sự lo lắng cho cơ thể anh, cứ luôn miệng khuyên can mới làm cho anh đồng ý đưa xuống dưới tầng rồi sẽ quay trở lại phòng bệnh.
Tự mình cô gọi xe về nhà, vừa mới bước vào huyền quan thậm chí còn chưa kịp cởi giày cô đã nhận được điện thoại, cúi đầu nhìn thấy tên hiển thị vậy mà lại là Ôn Hề Ninh gọi tới.
Cô không ngờ được cô gái nhỏ ở đầu bên kia đã thất thanh: “Tiên nữ bảo bối à! Cậu và Tùy Cẩn Tri rốt cuộc đã ở bên nhau từ khi nào?! Vậy mà lại gạt mình! Chúng ta có phải là bạn thân không vậy!”
Cô có thể nói là vừa mới ở bên nhau lúc nãy không….
Thời Thiển xoa mày trong lòng ngờ vực: “Cậu nhận được tin tức này ở đâu vậy, cậu là Thần Đèn sao? Rốt cuộc từ đâu biết được vậy?”
“Nói túm lại là sự thật có đúng không!!”
Giọng của Ôn Hề Ninh quá lớn làm cho Thời Thiển chỉ có thể kéo điện thoại cách xa lỗ tai ra một chút, chờ cho đối phương nói xong rồi mới vừa mang dép vừa trả lời, “... Đúng, có điều cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của mình.”
“Cậu cứ lên weibo mà xem! Người đàn ông của cậu đã đang weibo nói cho toàn thể thiên hạ rồi, đúng là công bố toàn thể nha!”
Lúc Thời Thiển nghe được câu nói này đúng là có chút run rẩy, trước tiên cô cúp điện thoại của Ôn Hề Ninh rồi mới run tay nhấn mở weibo.
Bỗng nhiên phát hiện ra Tùy Cẩn Tri đã dùng tài khoản của Bác Diễn để chia sẻ lại đường link phần đầu tiên của bộ ‘Ma vi quân’ chuyện này vốn dĩ không có gì kỳ lạ nhưng lúc anh chia sẻ lại còn cố tình thêm vào một câu.
“Tôi đã có được thứ mà cả đời mong mỏi. @Cute vô đối_Diều Giấy”
Thời Thiển ngẫm nghĩ, thì ra ý của mấy lời này là…. Cho đến bây giờ cả đời anh đều đã bị cô cướp mất hồn hay sao?
Uhm…. Thật là ngượng quá làm sao bây giờ!
Cô đã đổ anh hoàn toàn rồi, trái tim không ngừng đập bùng bùng, cái cảm giác hạnh phúc này chính là dù chuyện gì xảy ra, dù vì lý do gì cô gặp được anh, tạo nên mối quan hệ với anh thì cô đúng là một giây đã biến thành trái tim thiếu nữ rồi.
Mà weibo của Diều Giấy trong nháy mắt đã nổ mạnh, ngay cả trang giao diện cũng sắp đơ rồi.
Đối với người trong giới lồng tiếng thì đại thần Bác Diễn xưa nay có tiếng là thần bí không thấy hình mà nay lại có thể tự nhiên công khai chuyện tình cảm cá nhân, điều này có thể nói lên rằng chuyện này đối với anh rất quan trọng.
Mà mọi người trong ‘Nghiêm Sương Đã Sát’ cũng nhanh chóng chia sẻ lại bài đăng của anh, ai nấy đều rải hoa chúc mừng, chúc mừng đại thần Bác Diễn cuối cùng cũng ôm được người đẹp về nhà.
Weibo của Nguyên Lật Tử sau khi chia sẻ lại có lượng người chia sẻ lần hai nhiều vô cùng, nguyên nhân là do cậu viết: “Ối mẹ ơi nghẹn chết con rồi, lúc này cuối cùng cũng có thể nói, lần đầu tiên khi gặp được trực tiếp nữ thần Diều Giấy chính là vừa đẹp vừa có khí chất, người cũng vô cùng tốt, đúng là người được trời ưu ái có khác!”
Bên dưới weibo không thiếu các loại fans hâm mộ hóng chuyện, tò mò chuyện của Bác Diễn và Diều Giấy là như thế nào mà trở thành một đôi, dựa theo manh mối thì hình như là quen biết trong thế giới thực rồi mới mới phát triển tình cảm.
Nhìn đủ thể loại bình luận làm cho Thời Thiển có chút thấy giống như trở lại thời học sinh, nếu khi đó đột nhiên thần tượng ‘Bác Diễn’ của cô công khai đối tượng yêu đương thì cô cũng sẽ vô cùng vô cùng vô cùng kích động.
Chỉ là không ngờ rằng có ngày người trong câu chuyện đó lại trở thành chính mình.
Thời Thiển vừa mới ảo tưởng như vậy một chút đã lập tức mở wechat lên, chần chừ một lát rồi gửi một tin nhắn văn bản cho Tùy Cẩn Tri: “Em đã về đến nhà. P/s: Nhìn thấy thông báo weibo của đại thần mà cảm thấy sau này mình phải phấn đấu nhiều hơn, quyết không để cho Bác Diễn nhà chúng ta bị mất mặt được, moaz moaz.”
Một lát sau đối phương đã gửi tin nhắn âm thanh lại.
Tùy Cẩn Tri: “Nữ thần Diều Giấy tài mạo song toàn, tiểu nhân thẹn không dám nhận mới đúng. Tóm lại sau này, anh chính là người của em.”
Chỉ với những lời nói như vậy nhưng giọng nói của anh lại rõ ràng đẹp đẽ cũng quý giá đến vậy, như ánh trăng đang trút xuống ngoài cửa sổ, làm cho cảm xúc của cô tựa như tấm tơ lụa loại thượng hạng nhất.
Thời Thiển ôm lại trái tim nhỏ, chỉ với giọng nói này thì Tùy đại thần đúng là có tiềm năng trở thành kẻ gian đó, đúng là đã bị bán còn giúp cho người ta đếm tiền mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.