Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 104: Khát vọng




: Khát vọng
"Ông xã" Khi Hạ Thiệu Nhiên trở lại phòng ngủ thì Nghiêm Cẩn đã tắm rửa xong, đang ngồi dựa ở đầu giường đọc sách.
"Nghiêm Ngôn ngủ rồi à?" Nghiêm Cẩn thả sách xuống, ngẩng đầu ôn nhu nhìn Hạ Thiệu Nhiên đang đi đến gần.
"Ừ, A....." Hạ Thiệu Nhiên đi đến mép giường, vừa mới tháo dép lê để lên giường, liền bị Nghiêm Cẩn một cái xoay người đè ở dưới thân.
"Bà xã....." Nghiêm Cẩn hôn nhẹ lên môi Hạ Thiệu Nhiên, trên tay gấp không chờ nổi cởi quần áo cậu ra.
"Nhìn anh gấp chưa kìa!" Hạ Thiệu Nhiên cười mắng một câu, thân thể động đậy phối hợp với Nghiêm Cẩn để hắn cởi sạch mình.
"Không phải em cũng sốt ruột muốn ông xã cho em sao?" Nghiêm Cẩn sau khi lột sạch Hạ Thiệu Nhiên, ngồi dậy nhanh chóng cởi quần áo của mình ra, còn cợt nhả giễu cợt Hạ Thiệu Nhiên một câu, lại hết sức phản bác cãi lại Hạ Thiệu Nhiên, Nghiêm Cẩn lại lần nữa áp xuống ngăn chặn miệng Hạ Thiệu Nhiên.
Hai khối thân thể trần trụi ôm ấp quấn lấy nhau, lửa nóng dục vọng rất mau liền cháy lên.
"Ông xã.... ông xã...." côn th*t giữa háng bị Nghiêm Cẩn ngậm vào trong miệng phun vào nuốt ra, trong miệng Hạ Thiệu Nhiên không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.
"Bà xã, sướng không?" Nghiêm Cẩn nhả ra côn th*t, dùng đầu lưỡi dọc theo côn th*t liếm từ gốc tới đỉnh sau đó lặp lại động tác.
"Sướng lắm sướng lắm.... ông xã... mau mút vào đi...." Hạ Thiệu Nhiên sốt ruột vặn vẹo mông, côn th*t cũng theo đó lắc qua lắc lại, muốn để Nghiêm Cẩn tiếp tục giúp mình khẩu giao.
"Lại ngậm vào em sẽ bắn mất. Ngoan nào, nhịn một chút, lát nữa ông xã sẽ thao em bắn ra càng sướng hơn." Nghiêm Cẩn nhẹ giọng dỗ dành một câu, tách hai chân Hạ Thiệu Nhiên ra, đầu lưỡi vươn ra phía sau liếm vào huyệt mật.
"A a.... lão công.... cho em... cho em...." Đầu lưỡi mềm mại ẩm ướt đi vào hậu huyệt đảo lộng vài cái khiến Hạ Thiệu Nhiên la to lên. Hai người ở bên nhau nhiều năm như vậy, thân thể Hạ Thiệu Nhiên bị Nghiêm Cẩn lăn lộn khiến cho càng ngày càng trở nên mẫn cảm, ngày thường khi cùng nhau làm việc còn có thể khắc chế, còn vào thời điểm như bây giờ thì chỉ muốn thả lỏng tâm trạng đem thân thể giao hết cho dục vọng điều khiển. Chẳng mấy chốc Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy thân thể trống rỗng vô cùng khó chịu, sốt ruột nóng lòng muốn Nghiêm Cẩn đến lấp đầy chính mình.
Nghiêm Cẩn cũng sớm đã là tên đã lên dây, đầu lưỡi gấp gáp khó nhịn liếm liếm, cảm giác hậu huyệt đã đủ ướt át, ngồi dậy quỳ gối giữa hai chân Hạ Thiệu Nhiên, đẩy eo một cái để nguyên cây côn th*t liền trực tiếp chọc vào.
"Ông xã!" Khoái cảm nháy mắt truyền khăp toàn thân, Hạ Thiệu Nhiên chói tai thét một tiếng cao vút, côn th*t dựng thẳng phía trước run rẩy hai cái liền tràn ra dâm dịch trong suốt trộn lẫn một chút tinh dịch màu trắng. Hạ Thiệu Nhiên liền thiếu chút nữa đã trực tiếp bắn ra.
Nghiêm Cẩn không cho Hạ Thiệu Nhiên lấy một chút thời gian để kịp hoàn hồn thì ngay lập tức dùng sức chọc vào rút ra, côn th*t dùng hết sức có khả năng đâm thật mạnh vào chỗ sâu nhất trong hậu huyệt, nhưng NGhiêm Cẩn lại luôn có cảm giác không thỏa mãn, tựa hồ có chiếm hữu Hạ Thiệu Nhiên như thế nào cũng đều cảm thấy không đủ, khát vọng giống như muốn đâm chọc thủng Hạ Thiệu Nhiên vậy....
Nhiều năm trôi qua như vậy, hai người làm việc cùng nhau, sống chung với nhau, tuy nói không đến mức từng giây từng phút ở bên nhau, nhưng cũng không khác biệt lắm. Thế nhưng Nghiêm Cẩn cảm thấy khát vọng của chính mình đối với Hạ Thiệu Nhiên càng ngày càng sâu, có đôi khi mặc dù là hai người mặt đối mặt, Nghiêm Cẩn cũng đều cảm thấy khoảng cách quá mức xa xôi, chỉ muốn đem cả người Hạ Thiệu Nhiên triệt triệt để để dung nhập vào trong thân thể của chính mình, vào chỗ sâu trong linh hồn mình.
"Ông xã, ông xã....." Hạ Thiệu Nhiên nằm ở trên giường, thân thể mở rộng thành hình chữ đại (大), phía dưới mông lót gối đầu khiến cho Nghiêm Cẩn càng thêm thuận tiện thao lộng, trong cổ họng nghẹn ngào gọi lên.
Thẳng đến khi Hạ Thiệu Nhiên không nhịn được nữa bắn ra, phía trước phun tinh dịch ra ngoài, hậu huyệt vẫn bị Nghiêm Cẩn dùng sức chọc vào rút ra, khoái cảm điên cuồng trước sau cùng công kích khiến cho Hạ Thiệu Nhiên thiếu chút nữa là ngất xỉu, Nghiêm Cẩn ngay sau đó bắn vào trong hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên một luồng tinh dịch nóng bóng khiến cậu giật mình một cái thanh tỉnh lại.
"Ông xã, không được, không được....em muốn chết...." Cao trào qua đi, Hạ Thiệu Nhiên dán vào trên người Nghiêm Cẩn ôm chặt lấy hắn, còn không ngừng kêu khóc.
"Đồ ngốc....." Nghiêm Cẩn tràn đầy yêu thương cùng đau lòng hôn đi những giọt nước mắt trên mặt Hạ Thiệu Nhiên.
Hai người ôm nhau âu yếm một lát sau đó Nghiêm Cẩn mới bế Hạ Thiệu Nhiên đi vào phòng tắm rửa sạch thân thể.
Sau khi đi ra khỏi phòng tắm, Nghiêm Cẩn trước tiên cẩn thận đặt Hạ Thiệu Nhiên lên giường, giúp cậu đắp chăn đàng hoàng sau đó chính mình mới lên giường theo.
Nghiêm Cẩn vừa mới chui vào ổ chăn, Hạ Thiệu Nhiên liền lăn một cái vào trong lồng ngực Nghiêm Cẩn, lại cử động thân thể tìm vị trí thoải mái nhất sau đó liền nhắm hai mắt lại.
"Bà xã, ngủ ngon, anh yêu em." Nghiêm Cẩn vươn cánh tay ôm lấy Hạ Thiệu Nhiên, mềm mại hôn nhẹ lên trán cậu một cái.
"Em cũng yêu anh" Hạ Thiệu Nhiên lẩm bẩm một tiếng, đầu cọ cọ ở trên ngực Nghiêm Cẩn, lúc sau liền rốt cuộc không có động tĩnh nữa.
Nghiêm Cẩn cong khóe môi, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu, cánh tay lại càng ôm chặt lấy Hạ Thiệu Nhiên hơn nữa, liền cũng nhắm mắt rất mau đi vào trong giấc ngủ....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.