Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 38: Có một chút động tâm




: Có một chút động tâm.
Qua không bao lâu, Nghiêm Cẩn cùng Hạ Khả Tâm cũng về đến nhà, bảo mẫu đã dọn xong cơm tối, Hạ Thiệu Nhiên cùng người nhà Nghiêm Cẩn ngồi vây quanh ở trước bàn cơm tối.
Trên bàn cơm như cũ có món tôm mà Hạ Thiệu Nhiên thích ăn, nhưng bởi vì câu nói kia của Nghiêm Luân khi mới bước vào cửa, trong lòng Hạ Thiệu Nhiên vẫn còn cảm thấy rất khó chịu, món tôm cũng chẳng làm cậu dậy lên nổi nửa điểm hứng thú, cậu cuối đầu không buồn hé răng cứng nhắc nhai nhai miếng cơm trong miệng.
"Cẩn ca ca, em muốn ăn tôm" Trên đầu Hạ Thiệu Nhiên truyền đến thanh âm của Nghiêm Luân.
"Ừ, để anh lột mấy con cho em." Nghe được Nghiêm Cẩn đáp lời, trong lòng Hạ Thiệu Nhiên càng thêm khó chịu, cúi đầu thấp tới mức cơ hồ vùi vào trong chén.
Lúc sau Nghiêm Cẩn cùng Nghiêm Luân lại nói gì đó, Hạ Thiệu Nhiên hoàn toàn không có tâm tư tiếp tục nghe nữa.
"Cho ngươi" Đột nhiên nghe thấy thanh âm Nghiêm Cẩn rõ ràng bên tai, trong chén Hạ Thiệu Nhiên được đặt vào một con tôm đã được bóc vỏ xong.
"Cảm ơn!" Hạ Thiệu Nhiên kinh hỉ ngẩng đầu, nhìn gương mặt chính diện của Nghiêm Cẩn đang nhìn cậu mang theo nụ cười nhàn nhạt, tâm tình Hạ Thiệu Nhiên lập tức chuyển tốt, liền nhanh chóng nói cảm ơn với Nghiêm Cẩn.
"Nhanh ăn đi" Ý cười trên mặt Nghiêm Cẩn càng sâu hơn.
"Ừ" Hạ Thiệu Nhiên gắp con tôm đã bóc vỏ để vào trong miệng, chậm rãi nhấm nuốt, giống như đang nhấm nháp một thứ mĩ vị tuyệt vời.
Nhìn Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên thân thiết với nhau, hai mẹ con Hạ Khả Tâm và Nghiêm Luân bất động thanh sắc nhìn nhau liếc mắt một cái.
Cơm nước xong, mọi người ngồi trên ghế sopha ở phòng khách nói chuyện phiếm một lúc, sau đó Nghiêm Cẩn nói với Hạ Thiệu Nhiên có việc cần bàn bạc, bảo cậu đi theo mình vào phòng ngủ nói chuyện.
Tuy rằng Hạ Thiệu Nhiên không biết Nghiêm Cẩn muốn nói chuyện gì với mình, nhưng trong lòng cũng đã vô cùng cao hứng, lập tức đứng lên chào Nghiêm lão gia và Hạ Khả Tâm một tiếng rồi đi theo Nghiêm Cẩn trở về phòng ngủ.
Nghiêm Cẩn thực sự là có chính sự muốn bàn, nói rằng gần đầy Nghiêm Thị có một hạng mục mới muốn cùng Hạ Thiệu Nhiên hợp tác. Tuy rằng bề ngoài Nghiêm Cẩn là người đưa ra đề nghị hợp tác, nhưng có thể dễ dàng đoán được người muốn cùng Nghiêm Thị hợp tác nhiều không kể xuể, mà Nghiêm Cẩn lại chủ động tìm đến Hạ Thiệu Nhiên, điều này rõ ràng là đang muốn giúp đỡ cậu.
"Cẩn!" Hạ Thiệu Nhiên trong lòng quả thực có thể dùng từ mừng rỡ phát điên để hình dung. Trước đó Nghiêm Cẩn nói về sau hỗ trợ không dùng đến chuyện lên giường đã khiến Hạ Thiệu Nhiên rất vui sướng, hiện tại lại còn chủ động đưa ra hỗ trợ. Hạ Thiệu Nhiên kích động trực tiếp nhào vào trong lồng ngực Nghiêm Cẩn, chủ động hôn lên môi hắn. Hạ Thiệu Nhiên cũng bất chấp đây là đang ở trong phòng ngủ của Nghiêm Cẩn, dù sao cũng không phải chưa từng làm ở chỗ này, thật muốn hiện tại liền đem chính mình cởi hết dâng cho Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn hiện tại đối với Hạ Thiệu Nhiên càng ngày càng thực tủy biết vị* (Jian: Ăn rồi thấy ngon lại muốn ăn tiếp, làm rồi thấy thích quá lại muốn tiếp tục làm), bằng không ngày hôm qua cũng sẽ không bị kích thích đến mức muốn cậu hai lần. Hiện tại Nghiêm Cẩn bị sự nhiệt tình của Hạ Thiệu Nhiên làm cho rất mau liền có phản ứng, liền lập tức biến bị động thành chủ động, hai tay ôm lấy Hạ Thiệu Nhiên, đầu lưỡi đỉnh tiến vào trong miệng cậu, cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại mút vào.
Tại phòng khách, trên mặt Hạ Khả Tâm dần dần hiện lên vẻ nôn nóng không kiên nhẫn, liên tục quay đầu nhìn về phía cửa phòng ngủ của Nghiêm Cẩn.
Hạ Thiệu Nhiên đã nghiêm trọng uy hiếp tới địa vị của Hạ Khả Tâm ở Hạ Thị, hiện tại Hạ Khả Tâm sợ nhất chính là chuyện Nghiêm Cẩn cùng bàn bạc hợp tác với Hạ Thiệu Nhiên. Trước kia mặc kệ là nhân vật quan trọng đến cỡ nào, Nghiêm Cẩn cũng đều gọi vào thư phòng để nói chuyện, Hạ Thiệu Nhiên là người duy nhất Nghiêm Cẩn gọi vào phòng ngủ, hơn nữa mỗi lần hai người họ đều đóng kín cửa nói chuyện. Quan hệ Nghiêm Cẩn cùng Hạ Thiệu Nhiên tốt như vậy, lại vẫn luôn giúp đỡ Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị, làm sao Hạ Khả Tâm có thể không nôn nóng.
"Tôi vào bếp lấy một ít hoa quả, Tiểu Luân, con đi gọi Nghiêm Cẩn cùng Thiệu Nhiên ra ngoài ăn trái cây đi." Hạ Khả Tâm hướng ánh mắt về phái Nghiêm Luân đang ngồi trên sopha phòng khách rồi chính mình từ trên ghế sopha đứng lên đi về nhà bếp lấy hoa quả.
"Cẩn ca ca, Thiệu Nhiên ca" Nghiêm Luân làm theo ý mẫu thân đi đến trước cửa phòng ngủ Nghiêm Cẩn, nhấc tay lên gõ gõ cửa.
Bên trong phòng hai người đang động tình ôm hôn nhau nghe thấy tiếng gõ cửa liền nhanh chóng tách ra. Hạ Thiệu Nhiên đang động tình, ánh mắt mông lung, gương mặt phiếm hồng, biểu tình ngốc ngốc, lại bị dọa cho có chút kinh hoàng thất thố.
"Thiệu Nhiên, tôi đi mở cửa" Nghiêm Cẩn mở miệng nhắc nhở một tiếng.
Hạ Thiệu Nhiên phục hồi lại tinh thần, vội vàng chỉnh sửa lại quần áo.
Nghiêm Cẩn chờ tới khi Hạ Thiệu Nhiên chỉnh trang lại ổn mới đi qua mở cửa.
"Tiểu Luân, chuyện gì vậy?" Nghiêm Cẩn mở cửa ra, đứng ở cửa nhìn Nghiêm Luân hỏi.
"Cẩn ca ca, anh nói chuyện với Thiệu Nhiên ca xong chưa? Mẹ bảo em kêu hai người ra phòng khách ăn trái cây." Trên mặt Nghiêm Luân lộ ra vẻ lễ phép ngoan ngoãn tươi cười.
"Nói xong rồi, Thiệu Nhiên, chúng ta quay lại phòng khách đi." Nghiêm Cẩn cười đáp lại Nghiêm Luân một câu, lại quay đầu hướng về phía Hạ Thiệu Nhiên trong phòng báo một tiếng, cả người cùng nhau quay trở về phòng khách.
Trở lại phòng khách, Nghiêm Cẩn ngồi vào một bên ghế sopha, Nghiêm Luân giành trước ngồi ở bên cạnh Nghiêm Cẩn, Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể ngồi xuống chỗ gần Nghiêm Luân.
"Lại đây, mọi người ăn trái cây nào." Hạ Khả Tâm từ trong nhà bếp mang đến một dĩa hoa quả đã được rửa sạch đặt xuống trên bàn trước ghế sopha.
"Cảm ơn cô." Hạ Thiệu Nhiên lễ phép nói cảm ơn.
"Thiệu Nhiên, cô nhớ hình như là cháu gọt hoa quả rất giỏi thì phải, có thể gọt toàn bộ vỏ mà không bị đứt, lại đây, biểu diễn một chút cho mọi người xem nào." Hạ Khả Tâm cười cầm lấy một quả táo đưa tới tay Hạ Thiệu Nhiên.
Đừng thấy Hạ Thiệu Nhiên không bóc tôm được, cậu gọt vỏ trái cây rất lợi hại, có thể gọt sạch toàn bộ vỏ hoa quả mà vỏ không bị đứt đoạn.
"Đã lâu không gọt, không biết có được không." Hạ Thiệu Nhiên khiêm tốn nói một câu, liền cầm thấy dao gọt hoa quả bắt đầu gọt vỏ quả táo.
Người nhà Nghiêm gia đều nhìn chằm chằm vào Hạ Thiệu Nhiên, có điều Hạ Thiệu Nhiên quả thực rất lợi hại, vỏ quả táo được gọt mỏng đều đều, gọt xong một quả táo, vỏ táo được gọt dài không hề bị đứt đoạn.
"Dượng, mời ăn táo ạ." Hạ Thiệu Nhiên gọt xong vỏ táo thì đem quả táo đưa trước cho Nghiêm phụ.
"Cảm ơn" Nghiêm phụ nhận quả táo và nói lời cảm tạ.
"Thiệu Nhiên, phiền cháu giúp cô gọt một quả nha." Hạ Khả Tâm lại cầm lấy một quả táo đưa qua cho Hạ Thiệu Nhiên.
Sau khi Hạ Thiệu Nhiên giúp Hạ Khả Tâm gọt xong quả táo, cậu chủ động từ trong dĩa đựng trái cây cầm lấy một quả táo muốn giúp Nghiêm Cẩn gọt một quả.
"Thiệu Nhiên ca, anh cũng giúp em gọt một quả với." Lúc này Nghiêm Luân ngồi bên cạnh Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên mở miệng nói.
"Ừ" Hạ Thiệu Nhiên đành phải gọt quả táo trước cho Nghiêm Luân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.