Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 65: Theo dõi




: Theo dõi
"Thiệu Nhiên!" Đang lúc Nghiêm Cẩn vắt hết đầu óc tự hỏi phải làm thế nào mới có thể giữ Hạ Thiệu Nhiên lại nói thêm mấy câu nữa, đột nhiên nghe được một tiếng gọi to quen thuộc.
"Cố Phong!" Nghiêm Cẩn xoay người, nhìn thấy Cố Phong nhanh chóng đi về phía hắn và Hạ Thiệu Nhiên. Hạ Thiệu Nhiên đứng ở bên cạnh vẫn còn chưa phản ứng gì, Nghiêm Cẩn đã lập tức trở nên căng thẳng, vẻ mặt đề phòng nhìn chằm chằm Cố Phong. Từ sau khi Cố Phong tuyên bố muốn theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên, Nghiêm Cẩn luôn từng giây từng phút đều phòng hắn ta, nhưng muốn phòng cũng không được, ai bảo hiện tại hình tượng của Cố Phong trong lòng Hạ Thiệu Nhiên so với hắn lại tốt hơn ngàn vạn lần.
"Cố Phong" Hạ Thiệu Nhiên hai mắt cong cong nhìn về phía Cố Phong nở nụ cười.
Nghiêm Cẩn vừa nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên tươi cười trong lòng càng nóng ruột, cái vẻ dịu dàng vui tươi thân thiết này so với biểu tình khách sáo xa cách lúc nãy đối với hắn quả thực chính là khác nhau một trời một vực. Nghiêm Cẩn lúc này càng không thể rời đi, nếu đã không nghĩ ra lý do ở lại, thì cứ trực tiếp ăn vạ tại chỗ nhất định không đi.
"Thiệu Nhiên, hôm nay là sinh nhật của Kevin, Quan Long có gọi điện thoại tới nói muốn mời ở nhà hàng, giờ cậu có rảnh không, chúng ta tới đó ăn một bữa no nê đi, tốt nhất là ăn cho hai người đó mạt luôn." Cố Phong cố tình làm lơ Nghiêm Cẩn đang đen mặt trừng trừng mắt nhìn hắn, cười hỏi Hạ Thiệu Nhiên. Tuy rằng lúc trước Cố Phong ở trước mặt Nghiêm Cẩn rất trịnh trọng tuyên bố nói sẽ theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên, nhưng Cố Phong cũng không định sẽ thật sự theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên, Cố Phong chỉ là cảm thấy trước đó Nghiêm Cẩn cứ kiếm chuyện gây sự với hắn, thế nên hắn phải nhân cơ hội này chỉnh Nghiêm Cẩn một trận.
Cố Phong không theo đuổi Hạ Thiệu Nhiên không phải vì cảm thấy cậu không tốt, những lời ở bệnh viện ngày đó Cố Phong nói đều là những suy nghĩ thực sự của hắn đối với Hạ Thiệu Nhiên. Nhưng Cố Phong nhìn ra được Hạ Thiệu Nhiên vì bị Nghiêm Cẩn tổn thương quá sâu, nhất thời khó có thể tiếp nhận một đoạn tình cảm mới. Huống chi, hiện tại chuyện riêng của Hạ Thiệu Nhiên với Nghiêm Cẩn vẫn còn chưa giải quyết xong, Cố Phong không muốn nhảy vào giữa hai người bọn họ thừa nước đục thả câu, cứ tiếp tục cùng Hạ Thiệu Nhiên bảo trì quan hệ hợp tác đơn thuần, để tình cảm giữa hai người luôn trong trạng thái thoải mái nhẹ nhàng không bị vướng mắc quá nhiều.
"Sinh nhật của Kevin sao? Quan đổng làm sao có thể bỏ qua thế giới riêng tư của hai người mà mời chúng ta tới nhà hàng chứ?" Biểu tình trên mặt Hạ Thiệu Nhiên không hề tin tưởng, mở to mắt giật mình nhìn Cố Phong. Hạ Thiệu Nhiên không hề biết chuyện Cố Phong muốn theo đuổi mình, nhưng hai người đã ở chung một thời gian dài như vậy, Cố Phong lại ở lúc cậu khó khăn nhất giúp đỡ cậu, mặc kệ về sau có thể cùng hắn "đại chiến ba trăm hiệp" hai không, trong lòng Hạ Thiệu Nhiên vẫn luôn rất cảm kích Cố Phong, cũng thật tình xem hắn như bạn bè, tự nhiên sẽ ở trước mặt Cố Phong lộ ra biểu cảm chân thật nhất.
"Là Kevin muốn náo nhiệt một chút nên Quan Long mới gọi điện thoại cho tôi. Cậu không biết lúc Quan Long gọi cho tôi cái giọng hắn nghe miễn cưỡng cỡ nào đâu. Tại hắn như thế nên tôi phải tới, gọi hết toàn bộ mấy món mắc nhất ăn cho bằng sạch, cho tên Quan Long kia biết mặt. Thiệu Nhiên cùng đi đi, cùng tôi ăn cho sạt nghiệp nhà tên Quan Long đó luôn" Cố Phong nhiệt tình rủ Hạ Thiệu Nhiên cùng mình đi ăn tiệc.
"Chúng ta cũng không thể đi tay không tới đó chứ, chẳng biết Kevin thích gì nhỉ?" Hạ Thiệu Nhiên xem như đã đồng ý với yêu cầu của Cố Phong, nhưng lại không biết nên tặng quà gì cho Trần Khả Văn nữa.
"Trần Khải Văn ngoại trừ Quan Long ra thì cái gì cũng không thích hết, chúng ta chẳng cần mua gì cả, cứ vác cái bụng không tới ăn là được rồi. Sắp tới giờ hẹn rồi, Thiệu Nhiên, nhanh lên đi thôi." Cố Phong vừa thúc giục Hạ Thiệu Nhiên vừa nắm lấy tay cậu muốn kéo đi.
"Thiệu Nhiên...." Nghiêm Cẩn đứng ở bên cạnh bị hai người kia làm lơ một hồi lâu vội vàng mở miệng.
"A? Có việc gì sao?" Hạ Thiệu Nhiên dừng bước chân lại, quay đầu lịch sự hỏi.
"Không... không có gì" Nghiêm Cẩn nhìn thấy khi Hạ Thiệu Nhiên đối mặt với hắn, lại khôi phục lại bộ dạng khách sáo xa cách kia, tâm tình hắn lại chùng xuống, lắc đầu.
"Vậy tôi đi trước. Cố Phong, chúng ta đi thôi" Hạ Thiệu Nhiên nhìn Nghiêm Cẩn nói một tiếng, liền quay đầu cùng Cố Phong rời đi.
Nghiêm Cẩn vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích nhìn Hạ Thiệu Nhiên cùng Cố Phong dần dần đi xa. Đột nhiên Cố Phong quay đầu lại nhìn Nghiêm Cẩn nhếch miệng cười, vươn cánh tay cố ý ôm lấy bả vai Hạ Thiệu Nhiên, đầu đưa lại không biết nói cái gì, miệng đã dán sát vào bên má Hạ Thiệu Nhiên rồi.
Cố Phong cố tình làm động tác thân mật với Hạ Thiệu Nhiên làm Nghiêm Cẩn trong lòng tức giận hỗn loạn vô cùng, nghĩ đến chuyện Hạ Thiệu Nhiên cùng với Cố Phong đến dự tiệc sinh nhật của Trần Khải Văn, lỡ như Cố Phong sau khi uống quá nhiều rượu lại đối với Hạ Thiệu Nhiên say rượu loạn tính thì biết làm thế nào, Hạ Thiệu Nhiên sẽ cảm thấy mình đang thiếu ân tình của Cố Phong nên nhất định sẽ không phản kháng....
Nghiêm Cẩn lập tức chạy đuổi theo phía mà Cố Phong và Hạ Thiệu Nhiên biến mất.
"Thiệu Nhiên, xe Nghiêm Cẩn cứ đuổi theo phía sau kìa" Chạy đến ngã tư đường gặp được đèn đỏ, Cố Phong dừng xe lại, nhìn qua kính chiếu hậu thấy xe ở Nghiêm Cẩn ở phía sau, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười thích thú.
"À" Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở ghế phụ biểu tình không hề có chút dao động, giống như chuyện mà Cố Phong nói chẳng liên quan gì đến cậu cả.
Nụ cười trên mặt Cố Phong càng sâu hơn, lúc này đèn giao thông chuyển xanh, Cố Phong lái xe rời đi, xe của Nghiêm Cẩn vẫn tiếp tục đuổi theo ở phía sau.
"Cố Phong, Thiệu Nhiên" Cố Phong và Hạ Thiệu Nhiên vừa mới đi vào nhà hàng, liền thấy Trần Khải Văn đang đứng lên khỏi chỗ ngồi vẫn tay với bọn họ.
"Kevin, sinh nhật vui vẻ! Tính tặng quà sinh nhật cho anh, nhưng mà Cố Phong lại...." Hai người nhanh chóng đi qua, Hạ Thiệu Nhiên nhìn Trần Khải Văn nói chúc mừng sinh nhật, nhưng vì không mang quà sinh nhật tới nên cảm thấy có chút ngượng ngùng, ánh mắt mang theo ý hơi oán trách liếc về phía Cố Phong một cái.
"Không cần tặng gì cả đâu, hai người đến là tôi vui lắm rồi, mau ngồi xuống đi..." Trần Khải Văn chỉ vào chỗ ngồi, ý bảo Hạ Thiệu Nhiên cùng Cố Phong ngồi xuống.
"Ủa sinh nhật của Kevin mà sao Quan đổng có vẻ không vui thế kia" Sau khi bốn người ngồi xuống, Cố Phong cố ý trêu chọc Quan Long từ nãy tới giờ mặt vẫn luôn tối thui.
"Có cái bóng đèn nhà ngươi sáng chói thế kia ở đây chắc ta vui nổi." Quan Long đang hờn dỗi chuyện không thể cùng với Trần Khải Văn hai người một thế giới riêng, dĩ nhiên đối với Cố Phong vẻ mặt chẳng tốt lành gì.
"Mọi người mau chọn món ăn đi, Thiệu Nhiên, đừng khách sáo nha, thích ăn gì cứ việc chọn" Trần Khải Văn dùng khuỷu tay nhẹ nhàng đâm vào Quan Long một cái, đưa thực đơn đưa đến trước mặt Hạ Thiệu Nhiên.
"Cảm ơn, thật ra Kevin à, tôi thấy trù nghệ của cậu còn giỏi hơn cả đầu bếp ấy." Hạ Thiệu Nhiên cười khen ngợi nói.
"Tôi chỉ biết làm mấy món gia đình bình thường thôi, hôm nay muốn mọi người được ăn ngon hơn." Trần Khải Văn khiêm tốn cười nói.
Bốn người bắt đầu cúi đầu gọi món ăn, Quan Long ghé đầu vào cùng nhau, Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên ghé đầu vào với nhau, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên trao đổi cho nhau một chút ý kiến.
"Trùng hợp thật! Cả bốn vị đều ở đây dùng cơm?!" Đột nhiên một thanh âm truyền vào tai cả bốn người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.