: Đối xử thật tốt
Mu bàn tay nắm tay lái của Nghiêm Cẩn nổi gân xanh giận dữ, ngực không ngừng kịch liệt phập phồng, nỗ lực bình ổn lại lửa giận cùng ghen ghét trong lòng.
Một hồi lâu sau, Nghiêm Cẩn mới dần dần bình tĩnh trở lại, thân thể tựa vào ghế ngồi phía sau, nhắm mắt lại, hình ảnh Hạ Thiệu Nhiên cùng Cố Phong hôn môi cứ luẩn quẩn ở trong đầu không vứt đi được, từng chút một, vệt nhói nơi tim Nghiêm Cẩn càng ngày càng đau, là bởi vì Hạ Thiệu Nhiên.
Nghiêm Cẩn nghĩ đến chuyện mình chẳng qua chỉ là nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên hôn chúc ngủ ngon Cố Phong thôi mà bản thân đã tức giận đến mức lồng ngực dường như sắp nổ tung, còn hắn lúc trước dùng Hạ Thiệu Nhiên để phát tiết dục vọng với Nghiêm Luân, từ phía sau lưng hung ác tiến vào, thời điểm bắn tinh còn gọi lên tên Nghiêm Luân.... Sau đấy lại còn hiểu lầm Hạ Thiệu Nhiên cố ý gây bị thương tay Nghiêm Luân, trách oan cậu, oán trách cậu.... Hạ Thiệu Nhiên cứ một lần lại một lần bị hắn làm tổn thương, bị hắn làm cho thương tâm, bị hắn tuyệt tình, thậm chí còn khiến tay cậu tàn phế, nếu đem so ra, hắn có tư cách gì để đi nổi giận, ghen ghét....
Màn đêm dần dần dày đặc, cô độc cùng tịch mịch đem Nghiêm Cẩn bao phủ ở trong bóng tôi, quay đầu nhìn về phía nhà Hạ Thiệu Nhiên một cái, sau đó Nghiêm Cẩn thất hồn lạc phách lái xe trở về nhà.
Sau ngày hôm đó, Nghiêm Cẩn không tìm cách tạo cơ hội cùng Hạ Thiệu Nhiên "ngẫu nhiên gặp mặt" nữa, cũng không ấu trĩ bám theo sau Hạ Thiệu Nhiên cùng Cố Phong. Không phải Nghiêm Cẩn từ bỏ, mà hắn biết bản thân hắn không có tư cách làm như vậy. Hơn nữa có thể theo đuổi lại Hạ Thiệu Nhiên hay không mấu chốt không hoàn toàn nằm ở chỗ Cố Phong, cho dù có Cố Phong hay không, Hạ Thiệu Nhiên cũng vẫn sẽ có thể bị người khác cướp đi. Việc này mấu chốt vẫn là nằm ở chỗ chính bản thân Nghiêm Cẩn, có thể dùng hành động thực tế để bù đắp lại những sai lầm lúc trước phạm phải hay không, chữa lành trái tim của Hạ Thiệu Nhiên bị hắn thương tổn đến vỡ nát, để cậu một lần nữa lại yêu hắn.
Nghiêm Cẩn quyết định bắt đầu lại từ đầu, giống như lúc trước Hạ Thiệu Nhiên không màng sức khỏe của bản thân giúp hắn đỡ rượu, trăm phương nghìn kế đối xử thật tốt với hắn. Hiện tại Nghiêm Cẩn cũng muốn đối xử với Hạ Thiệu Nhiên tốt như vậy, muốn vì cậu làm mọi chuyện. Nhưng nhìn thấy trước mắt thái độ Hạ Thiệu Nhiên tỏ ra khách sáo xa cách, Nghiêm Cẩn căn bản là không có cơ hội được thể hiện ra.
Bất quá có tiền có thể sai ma khiến quỷ, Nghiêm Cẩn trước tiên dùng tiền mua chuộc được thư ký riêng của Hạ Thiệu Nhiên, để cô mỗi ngày báo cáo cho hắn tất cả những chuyện có liên quan đến Hạ Thiệu Nhiên. Chẳng hạn như thư ký có báo lại Hạ Thiệu Nhiên vì công việc mệt nhọc nên đang bị cảm mạo đau nửa đầu gì đó, Nghiêm Cẩn liền tìm phương thuốc cổ truyền dùng loại thuốc tốt nhất dành cho cậu, vì không thể lấy danh nghĩa của chính mình để đưa qua, chỉ có thể chuyển qua cho cô thư ký lấy lý do là cấp dưới quan tâm tới sức khỏe cấp trên nên mua thuốc giải cảm dùm. Tuy là do Nghiêm Cẩn vừa bỏ sức vừa bỏ tiền, còn công thì được thư ký hưởng hết, nhưng Nghiêm Cẩn nghĩ rằng một ngày nào đó Hạ Thiệu Nhiên sẽ hiểu rõ được khổ tâm của chính mình, dùng chân thành đối xử, sắt đá rồi cũng sẽ mòn.
Hôm nay thư ký của Hạ Thiệu Nhiên báo cho Nghiêm Cẩn biết chuyện Hạ Thiệu Nhiên dạo gần đây bởi vì công tác quá mệt mỏi, chẳng ăn uống được gì. Nghiêm Cẩn vừa nghe liền cảm thấy nóng lòng, Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên vốn dĩ trời sinh đã gầy, trên người chẳng được mấy lượng thịt, nếu vì công việc gấp gáp mà bỏ ăn bỏ uống thì thân thể nào mà chịu nổi. (Jian: chả bù cho bạn trời sinh đã mập, làm việc càng nhiều ăn càng nhiều TT_TT). Nghiêm Cẩn ngắt điện thoại liền bắt đầu sốt ruột nghĩ cách, nếu không ăn uống được vậy phải tìm những món ăn Hạ Thiệu Nhiên đặc biệt thích ăn thì cậu mới có thể chịu ăn vào.
Đặc biệt thích ăn? Nghiêm Cẩn cau mày cố gắng nhớ lại. Đúng rồi! Đột nhiên trước mắt Nghiêm Cẩn sáng ngời, nhớ tới Hạ Thiệu Nhiên đã từng dẫn mình đến một quán ăn nhỏ, trù nghệ của ông chủ cực kỳ tốt, mỗi lần Hạ Thiệu Nhiên ăn xong đều vỗ bụng nói mình giống như đang mang thai vậy.... Nghiêm Cẩn nghĩ vậy, lập tức cầm lấy chìa khóa xe vội vàng chạy như bay đi ra ngoài.
Nghiêm Cẩn rất mau liền chạy tới quán ăn nhỏ kia, nhưng không ngờ tới ngoài cửa quán ăn đã treo bảng ngừng bán, ông chủ đang đứng ở trong tiệm chỉ đạo người làm thu dọn đồ đạc. . Đọc t𝒓𝒖yện ch𝒖ẩn không q𝒖ảng cáo ⩶ 𝑇𝒓ùm𝑇 𝒓𝒖yện.vn ⩶
"Ông chủ, vì sao không bán nữa vậy?!" Nghiêm Cẩn đi vào trong quán nôn nóng dò hỏi.
"Gần đây chính phủ đã thống nhất sẽ phá bỏ và di dời chỗ này, tôi cũng chỉ còn cách phải ngừng bán, chứ không chỗ này buôn bán được như thế ai mà nỡ bỏ đi a.!" Ông chủ bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài định quay người tiếp tục thu dọn đồ đạc.
"Ông chủ! Một người bạn của tôi cực kỳ thích trù nghệ của ông, làm phiền ông có thể giúp tôi nấu vài món ăn được không?" Nghiêm Cẩn vội vàng ngăn ông chủ lại nói ra yêu cầu của mình.
"Cảm ơn người bạn của cậu đã thích, nhưng mà cậu thấy rồi đấy, đồ trong bếp đã dọn hết cả rồi" Ông chủ chỉ về phía nhà bếp, nhìn Nghiêm Cẩn lắc đầu xin lỗi.
"Ông chủ, phiền ông hãy giúp tôi một chút, bao nhiêu tiền cũng được!" Nghiêm Cẩn sắc mặt nôn nóng khẩn cầu nói.
"Được rồi, không cần thêm tiền đâu, thấy bạn của cậu thích ăn đồ ăn của tôi như vậy, tôi giúp cậu nấu mấy món." Ông chủ thấy được Nghiêm Cẩn thật sự sốt ruột, rất thông tình đạt lý đáp ứng yêu cầu của hắn.
"Cảm ơn! Cảm ơn!" Nghiêm Cẩn vội nói tiếng cảm ơn, ngồi xuống bàn bên cạnh chờ đợi.
Sau khi Nghiêm Cẩn ngồi xuống mới phát hiện mình đã vô tình ngồi ở chỗ mà trước kia mình đã cùng ăn cơm với Hạ Thiệu Nhiên. Nhìn về phía đối diện trống vắng, trong lòng Nghiêm Cẩn nổi lên một trận mất mát, nhớ tới trước kia bởi vì mình chủ động gắp đồ ăn qua mà trên mặt Hạ Thiệu Nhiên lộ ra vẻ vui mừng sung sướng, nhớ tới... Nghiêm Cẩn trong lòn càng lúc càng khó chịu, không biết về sau có còn cơ hội cùng Hạ Thiệu Nhiên hai người đối mặt ăn cơm nữa không.
Ông chủ làm xong mấy món ăn, còn nhiệt tâm tặng thêm một phần cơm, Nghiêm Cẩn sau khi nói cảm ơn lần nữa, để lại số tiền nhiều hơn mấy phần rồi mang theo cơm hộp lập tức lái xe chạy thẳng đến Hạ Thị.
Nghiêm Cẩn gọi điện thoại cho thư ký của Hạ Thiệu Nhiên, sau khi giao cơm hộp cho cô thì dặn dò nhất định phải nghĩ cách để Hạ Thiệu Nhiên ăn xong mới được.