Tình Yêu Và Bí Mật Của Anh

Chương 1: Gặp gỡ




Hồi ấy, Lâm Miêu Miêu còn nhỏ bà thường kể cho cô nghe câu chuyện về một nàng công chúa ngủ sâu trong khu rừng nọ, chờ hoàng tử đến dùng một nụ hôn đánh thức nàng.
Miêu Miêu lúc nhỏ cũng như mọi cô gái khác đều mơ mộng rằng một ngày sẽ có một người đến hôn cô, yêu thương cô và cùng cô trở thành một gia đình hạnh phúc.
...
Năm 2049, Lâm Miêu Miêu 23 tuổi vừa mới tốt nghiệp trường cảnh sát không lâu đã được nhận vào làm tại sở cảnh sát thành phố Linkon.
- "Miêu Miêu, hôm nay có một số tài liệu cần em kiểm tra gấp rồi nộp lại cho chị" sếp Thanh đứng đầu đội cảnh sát khu phố A nói.
- "Vâng, em sẽ nộp chị sớm nhất có thể. Chị cứ yên tâm giao cho em" Miêu Miêu đáp.
Xem ra tối nay lại phải thức đêm tra cứu đóng hồ sơ cũ không biết đã qua bao lâu này rồi. Miêu Miêu thở dài rồi tiếp tục vùi đầu vào mớ tài liệu vừa được sếp Thanh đặt trên bàn làm việc. Đã hơn 10h đêm rồi Miêu Miêu vẫn đang ngồi xem lại những vụ án trong tài liệu rồi sắp xếp chúng cẩn thận. Có những vụ án đã qua thời gian truy cứu, cũng có những vụ sắp tới kỳ hạn nếu qua hạn thì không thể truy tố nữa.
Trong đóng hồ sơ này Miêu Miêu để ý đến một vụ án giết người mà tên tội phạm đến giờ vẫn chưa bắt được, cũng không biết rõ hung thủ là ai chỉ biết hắn đốt cháy cả một khu nhà máy, làm chết một viên cảnh sát trẻ tuổi. Chuyện xảy ra cách đây cũng hơn 10 năm rồi nhưng khi đọc lại vụ án không hiểu sao cô lại rơi nước mắt xót thương cho người cảnh sát trẻ đã bỏ mạng vì truy bắt tên tội phạm kia.
Đang làm việc hăng say thì có cuộc gọi của bà Lâm gọi đến.
"Bà à, sao giờ này bà còn chưa ngủ mà gọi cho cháu vậy?" Miêu Miêu lo lắng hỏi.
- "Cái con bé này, bà nhớ cháu nên mới gọi điện. Cháu biết không, cháu gái bà Vương hơn cháu 1 tuổi mà vừa sinh đứa thứ ba rồi đó. Cháu đấy, suốt ngày cắm đầu vào công việc không lo tìm một người bạn trai rồi kết hôn sinh con đi". Nghe đến đây Lâm Miêu Miêu chắc rằng bà Vương hàng xóm ở quê chắc lại khoe con gái mới sinh cho bà ấy 3 đứa cháu rồi bà ngoại Lâm lại ghen tị gọi dục cô kết hôn đây.
- "Bà ơi, cháu cũng muốn yêu đương lắm chứ nhưng cháu của bà còn nhỏ mới chỉ 23 tuổi thôi vã lại người mà cháu thực sự thích vẫn chưa xuất hiện mà, bà muốn cháu gái mình tìm đại một người kết hôn rồi sinh con sau đó vì không yêu mà sống đau buồn cả đời hay sao? Khi nào công việc ổn định, thành phố Linkon yên bình cháu sẽ nghe lời bà tìm một ông chồng tốt yêu cháu cùng cháu hiếu thảo với bà được không?"
- "Cháu nói rồi đó, hè này cháu về thăm bà đi, bà cũng lâu không gặp cháu rồi" Bà nói với giọng buồn bã.
- "Sắp tới nghỉ lễ rồi, cháu sẽ về thăm bà. Bà phải giữ gìn sức khỏe đấy nha" Miêu Miêu phấn khích trả lời bà.
Cúp máy Miêu Miêu tiếp tục công việc sắp xếp hồ sơ.
Một thời gian sau, có người báo án vài ngày trước trong cánh rừng ngoại ô thành phố Linkon phát hiện một thi thể phụ nữ không đầu. Theo điều tra nạn nhân là một nhân viên văn phòng trên người có dấu vết bị tấn công tình dục trước khi chết. Vụ án vừa được công bố đã gây chấn động toàn thành phố Linkon.
Theo chân vài người trong đội cảnh sát A, Miêu Miêu cũng tìm đến khu rừng để tìm xem có phát hiện manh mối mới nào không. Trong lúc đi dạo quanh khu rừng kiếm tra một mình, khi đi ngang qua khu vực cách xa hiện trường Lâm Miêu Miêu nghe thấy tiếng động lạ. Cô vội rút súng ra và lần theo vị trí tiếng động vừa phát ra.
Hóa ra chỉ là một con hươu chạy ngang qua nên mới phát ra âm thanh vừa rồi, cô thở phào nhẹ nhõm định cất súng vào thắt lưng thì nhìn thấy một cảnh tượng mà ngày bé cô hay mơ thấy.
Ở đó dưới tán cây lớn, một chàng trai đang ngồi tựa vào chân vách đá. Anh ta có vẻ bị thương rất nặng, trên người xuất hiện nhiều vết thương và một vết chém rỉ máu trước ngực. Không biết người này còn sống không? Tại sao lại ngồi ở đây? Trong đầu Miêu Miêu đầy nghi hoặc cầm súng tiến lại gần chàng trai. Sau một hồi quan sát có lẽ chàng trai còn sống và anh ta trong như đang ngủ, cô khẽ lây chàng trai "tỉnh dậy đi, anh có sao không?" Miêu Miêu lớn giọng gọi nhưng anh chàng vẫn ngồi bất động dù cô có kêu như thế nào đi nữa.
Ánh sáng chiếu xuống xuyên qua tán cây mái tóc màu vàng của chàng trai óng ánh khẽ bay bay theo làn gió nhẹ giống hệt như một nàng công chúa đang ngủ trong rừng. Bây giờ hoàng tử mà có xuất hiện cũng chỉ đẹp cỡ anh chàng này thôi, Lâm Miêu Miêu thầm nghĩ.
Cô chưa thấy ai ngủ mà đẹp như vậy, cô thấy nhiều người đẹp trai rồi chứ nhưng ngay cả diễn viên, người mẫu mà cô hay thấy trên TV cũng không đẹp được như vậy. Vốn không dễ dàng thích ai và cũng không phải một người yêu bằng mắt nhưng không hiểu sao lúc này cô thấy xung quanh người anh như tỏa ra ánh nắng, anh trông như một vị hoàng tử đang ngủ.
Cô bất giác rung động, nhịp tim đập rất nhanh, cảm giác này cô chưa bao giờ có trước đây, chẳng lẽ đây là cảm giác yêu từ cái nhìn đầu tiên sao. Từ trước tới giờ, cô không bao giờ tin tưởng vào tình yêu sét đánh và cũng ghét những người chỉ yêu vẻ ngoài của người khác mà giờ cô lại yêu người con trai trước mặt, người mà cô chưa từng gặp, cũng không hề quen biết.
Trong vô thức cô rung rung đưa ngón tay sờ vào vết thương trên ngực anh. Bỗng anh mở mắt và nắm lấy cánh tay đang rung rẫy kia và nghiêng đầu nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ "Cô là ai?" anh hỏi.
Ánh mắt anh có màu xanh lam như bầu trời hôm nay vậy, cùng mái tóc vàng và giọng nói quyến rũ khó tả pha chút ngây ngô, anh giống hệt hình tượng một chàng hoàng tử đích thực mà cô luôn mong đợi từ thuở bé.
________________CÒN TIẾP_________________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.